Căn Cứ Số 7

Chương 835: Mùi nguy hiểm

Trước đây Hứa Mạt đã có danh tiếng nhất định ở trong trường, được biết đến là một nhân viên quản lý thư viện thần kỳ, cao thủ tâm lý học, rất kì diệu, hơn nữa có có trí nhớ siêu phàm, năng lực học tập mạnh mẽ, kiến thức lý thuyết vững chắc, nhưng những người biết đến chỉ là số ít.

Nhưng chuyện này vừa xảy ra thì hầu hết người trong trường đều biết đến người tên Hứa Mạt là nhân viên quản lý thư viện, và vô cùng không bình thường.

Ngoài ra, cổ đông tập đoàn công nghệ năng lượng Lam Tinh gồm cả công chua Y Lệ Sa Bạch và còn có hoàng tộc của hành tinh Áo Đinh San, nghe nói Diệp Tạp Lâm Nã hành tinh Tạp Lạc Lan cũng là cổ công, trong một thời gian, người đến ứng tuyển vào tập đoàn công nghệ năng lượng Lam Tinh càng ngày càng đông.

Nhóm của Diệp Thanh Điệp đã bận tối mắt tối mũi, nhận được một lượng lớn sơ yếu lý lịch.

-Từng người một, xếp hàng.

Lúc này, Tiểu Thất hét lớn với đám đông để những người tới ứng tuyển xếp thẳng hàng, sự nổi tiếng đều có cái giá của nó, công ty của bọn họ vô tình trở nên nổi tiếng.

-Tiểu thư Y Lệ Sa Bạch có phụ trách điều hành hoạt động hàng ngày của công ty không?

Có người hỏi, dù có rất nhiều người nhưng cũng có nhiều người đơn giản là đến cho có.

-Công chúa Y Lệ Sa Bạch là cổ đông của chúng tôi, không phụ trách điều hành hoạt động hàng ngày, nhưng thỉnh thoảng sẽ đến theo dõi công ty.

Diệp Thanh Điệp nói, xem ra tiếng tăm của công chúa vô cùng có lợi.

Ở cách đó không xa, Y Trạch nhìn thấy sự náo nhiệt ở phía này, hắn có chút lo lắng, trước đây chỉ là chơi bời một chút, nhưng hiện tại đã không còn đơn giản như vậy nữa, đặc biệt là chuyện này còn liên quan đến hoàng tử Tra Nhĩ và công chúa Y Lệ Sa Bạch.

Lúc này thiết bị liên lạc của Y Trach rung lên, hắn liếc nhìn rồi hít một hơi thật sâu dường như đã đoán trước được điều gì.

Quả nhiên là gia đình gọi hỏi thăm.

Y Trạch nghe điện thoại.

-Cha.

Y Trạch gọi.

-Y Trạch, nghe nói mấy hôm nay ở trường các con xảy ra một số chuyện, liên quan đến hoàng tử Tra Nhĩ và công chúa Y Lệ Sa Bạch.

Đầu kia thiết bị liên lạc phát ra tiếng nói.

-Ừm.

Y Trạch đáp.

-Con và công chúa Y Lệ Sa Bạch vẫn luôn rất thân thiết phải không?

-Ừm, người biết mà, con và Y Lệ Sa Bạch quen biết nhau từ nhỏ, vẫn luôn là bạn bè tốt.

Y Trạch trả lời.

-Chỉ là bạn tốt thôi sao?

Cha của Y Trạch nói:

-Con vẫn luôn theo đuổi Y Lệ Sa Bạch đúng không, hơn nữa chuyện của tập đoàn công nghệ năng lượng Lam Tinh cụ thể là thế nào.

-Là công ty do vài người bạn thân của con cùng nhau sáng lập.

Y Trạch đáp.

-Trước đây nghe nói là con khởi nghiệp ta cũng rất mong đợi, con và Y Lệ Sa Bạch chơi thân ta cũng không phản đối, nhưng con phải giữ đúng chừng mực, cho dù là ai kế vị ngai vàng trong hoàng tộc cũng không ảnh hưởng đến địa vị của gia tộc nhà chúng ta, nhưng nếu con làm loạn thì rất có thể sẽ mang tai họa đến cho gia tộc.

Cha của Y Trạch cảnh cáo.

-Con hiểu.

Y Trạch đáp.

Sau khi tắt điện thoại Y Trạch có hơn đau đầu, so với chính trị hắn thích tu luyện thuần túy hơn.

Hơn nữa việc theo đuổi Y Lệ Sa Bạch cũng chỉ xuất phát từ yêu thích chứ không hề liên quan đến thân phận của Y Lệ Sa Bạch, hắn và Y Lệ Sa Bạch tuổi tác ngang nhau, từ khi còn nhỏ đã quen biết nhau, dù không được xem là thanh mai trúc mã nhưng từ khi còn nhỏ hắn đã thầm thương trộm nhớ nàng công chúa bé nhỏ xinh đẹp kia rồi.

Y Trạch hiểu rất rõ, tình cảm của hắn hoàn toàn trong sáng không hề vì mục đích chính trị.

Nhưng thân phận của bọn họ bày ở đó, dù tình cảm có trong sáng đến đâu cũng rất khó thoát khỏi những lợi ích chính trị phức tạp kia.



Hứa Mạt nổi tiếng rồi.

Vì sự việc lần này mà nổi tiếng.

Y Lệ Sa Bạch vốn dĩ rất có tiếng tăm, cũng không có ai dám quấy rối cô.

Nhưng Hứa Mạt không giống như vậy, gần đây người đến thư viện rõ ràng đông hơn.

Đặc biệt là các nữ sinh.

Bọn họ sau khi xem xong video đều rất đồng cảm với nhân viên quản lý thư viện hiếu học này.

Xuất thân thấp kém, chỉ có thể dùng thân phận nhân viên quản lý thư viện để bước vào đại học Lô Tạp Tư, nghiêm túc học tập trong thư viện, tự học thành tài.

Một người nỗ lực như vậy còn bị chèn ép, quá là đáng thương.

Nghe nói hắn rất giỏi tự học về tâm lý học, cũng có rất nhiều người tò mò.

-Nhà cậu có phải ở hành tinh Lô Tạp Tư không?

Lúc này trong thư viện có một nữ sinh hỏi Hứa Mạt.

-Không, tôi là nô bộc của tộc A Nặc Tư.

Hứa Mạt nói.

-Tộc A Nặc Tư, hình như tôi đã từng nghe qua, xảy ra chiến loạn, xem ra cậu tới đây để chạy trốn chiến tranh.

Nữ sinh đồng cảm nói.

-Có cách nào khác để vào được đại học Lô Tạp Tư không, ví dụ như tự kiểm tra?

Bên cạnh có một nữ sinh khác hỏi:

-Cậu có thể tới trường để hỏi thăm tình hình, hoặc có cơ hội trở thành sinh viên chính thức của trường Lô Tạp Tư, đến lúc đó có thể tìm được một công việc tốt hơn.

-Tôi vẫn chưa nghĩ tới chuyện này.

Hứa Mạt nói:

-Đợi tan học tôi sẽ đến hỏi xem sao, cám ơn các tiểu tỉ tỉ.

-Tiểu tỉ tỉ?

Nữ sinh thấp giọng nói:

-Cách xưng hô này cũng khá mới lạ, trước đây chưa từng nghe qua, là cách xưng hô của tộc A Nặc Tư với các nữ sinh sao?

-Ừm, là cách gọi kính trọng với những nữ sinh lương thiện xinh xắn.

Hứa Mạt nói nhăng nói cuội.

-Vậy phía chủ nhân của cậu thì sao, có thể chuộc thân phận nô bộc của cậu không, chúng tôi có thể nghĩ cách nhờ mọi người quyên góp.

Nữ sinh được khen ngợi thương hại nói, một nam sinh đẹp trai như Hứa Mạt, lại rất lịch sự, ham học hỏi, thân phận nô bộc thật là khó nghe.

-Vậy các cậu phải hỏi cô ấy.

Hứa Mạt lén lút nhìn Linh đang đi tới, rụt đầu lại, hắn cảm thấy mùi nguy hiểm.

Bọn họ quay người lại liền nhìn thấy Linh, trong lòng thầm nghĩ một cô gái quá là xinh đẹp, nhưng có chút hung dữ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận