Căn Cứ Số 7

Chương 1064: Quyết đấu

Chỉ thấy Linh tiếp tục vọt tới, mấy người kia cùng lúc tấn công cô, nhưng trong phạm vi nhỏ hẹp nên không thể ra chiêu được. Kiếm của Linh quét ngang qua, vũ khí của cô ngang tàng đến mức nào, quét tới, trong nháy mắt mấy người kia bay ra bên ngoài, người đụng người, một đám hỗn độn.

Nhưng đây còn là do Linh đã kiềm chế, nếu không động tĩnh sẽ càng kinh khủng hơn.

Ánh mắt của cô lạnh lẽo trừng mắt nhìn Tra Nhĩ, tiếp tục đi lên phía trước, dường như muốn chém lấy hắn ta ngay tại chỗ.

Y Lệ Toa Bạch cũng bị dọa đến sắc mặt cũng thay đổi, nếu như là người khác thì thôi, nhưng đó là Linh. Y Lệ Toa Bạch biết, cô quả thật dám chém... Dù sao cô cũng đã bị Linh chém rất nhiều lần.

-Linh.

Lúc này, Hứa Mạt mở miệng gọi, Linh khi đó mới dừng lại. Kiếm trong tay không hạ xuống, ánh mắt chuyển sang chỗ Hứa Mạt đang đứng trước Y Lệ Toa Bạch, liền lộ ra vẻ tức giận, có hơi khó chịu.

Thế là Linh chém xuống một kiếm.

-Ầm...

Một bóng người đứng chặn trước người hoàng tử Tra Nhĩ, nguyên lực mạnh mẽ cuốn qua, Linh bị đẩy lùi vài bước, nhưng đối phương cũng bị đánh lui.

Đôi mắt hoàng tử Tra Nhĩ dao động không ngừng, nhìn chòng chọc vào Linh ở phía trước.

Hắn vừa rồi còn tưởng Linh đang ra vẻ, không ngờ đối phương thật sự chém dám chém hắn?

Kiêu ngạo đến trình độ thế này luôn sao?

-Hoàng tử Tra Nhĩ, người vừa nói là ân oán cá nhân, nếu đúng là thế thì người vô duyên vô cớ dẫn người đến đây bắt tôi, còn không dừng tay thì tôi không đảm bảo sẽ không có gì xảy ra đâu.

Hứa Mạt mở miệng đe dọa.

Tra Nhĩ nhìn hai người đứng bên cạnh Y Lệ Toa Bạch, vẻ mặt lộ ra vẻ âm trầm.

-Tra Nhĩ điện hạ, thư viện đại học Lư Tạp Tư có rất nhiều sách quan trọng, các cậu muốn quậy như thế sợ là sẽ phá hủy thư viện này mất.

Quán trưởng Lư lão lúc này bỗng khuyên nhủ.

Ánh mắt Tra Nhĩ lấp lóe, hắn nhìn về phía Hứa Mạt.

-Ra ngoài không?

-Không thành vấn đề.

Hứa Mạt đáp lại. Hoàng tử Tra Nhĩ muốn ra tay, hắn cũng không sợ. Nếu như đối phương thật sự hành động, chỉ cần hắn bị đánh bại thì lời nói bắt Hứa Mạt trước đó không còn là vấn đề.

Hơn nữa, Hứa Mạt không để ý việc sự tình sẽ trở nên ồn ào hơn một chút.

Một đoàn người đông đảo chen chúc đi ra ngoài, đặc biệt hỗn loạn. Sinh viên đại học Lư Tạp Tư đã đều nhận được tin thức, từ các hướng của trường học chạy về bên này.

Đám người Hứa Mạt cũng đi ra bên ngoài, Y Lệ Toa Bạch vẫn đi ở bên cạnh hắn, Linh đi sang bên đó, liếc Y Lệ Toa Bạch.

-Làm cậu gặp phiền phức rồi.

Y Lệ Toa Bạch nhỏ giọng xin lỗi. Cô vậy mà lại chủ động xin lỗi. Nếu không phải lúc trước cô ta nói bậy ở buổi tiệc sinh nhật thì quốc vương Lý Tra Đức cũng đâu có mời Hứa Mạt ăn cơm.

Có lẽ, tất cả mọi thứ sẽ không xảy ra sớm như thế.

-Công chúa điện hạ, chúng ta là bạn bè hợp tác.

Hứa Mạt trả lời. Chuyện quốc vương Lý Tra Đức muốn tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh đâu có liên quan gì tới Y Lệ Toa Bạch. Không có Y Lệ Toa Bạch vờ yêu đương với hắn, thì quốc vương Lý Tra Đức cũng vẫn sẽ muốn tập đoàn thôi. Chuyện này là việc tất yếu sau khi tập đoàn phát triển, hiện tại không đối mặt thì về sau cũng phải đương đầu mà thôi.

Y Lệ Toa Bạch nghe Hứa Mạt nói vậy trong lòng liền thở dài. Lần này không biết có qua được ải này hay không.

-Hoàng thất hành tinh Lư Tạp Tư mấy người tính làm cướp đó à?

Tát Nhĩ đứng một bên châm chọc. Từ trước tới giờ hắn luôn bất hòa với Y Lệ Toa Bạch. Cái hành tinh Lư Tạp Tư này tự xưng là tinh cầu văn minh, bây giờ thấy tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh mạnh thì muốn bắt Hứa Mạt, như thế thì khác gì với mấy hành tinh cướp bóc kia.

Tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh thành lập và vận hành tuân thủ hết tất cả các quy định của hành tinh Lư Tạp Tư. Nếu chính phủ liên bang cưỡng chế cướp đoạt thì truyền đi sẽ không tốt.

Hơn nữa, trong này còn có cổ phần của bọn hắn.

Y Lệ Toa Bạch nghe thấy lời chế giễu của Tát Nhĩ nhưng không phản bác được.

Một đoàn người đi ra khu đất trống rộng lớn bên ngoài thư viện. Bên ngoài đã tấp nập người tụ tập. Sinh viên đại học Lư Tạp Tư đều nhận được tin tức, ánh mắt bọn họ hướng về phía Hứa Mạt và Y Lệ Toa Bạch, trong lòng gợn sóng.

Tên đàn ông cặn bã từ trước tới giờ luôn bị cho là chăm chỉ hiếu học nhưng háo sắc Hứa Mạt, vậy mà lại là người đứng sau công chúa Y Lệ Toa Bạch.

Bọn họ đã nhớ tới rất nhiều chuyện. Lúc trước Ni La hai lần đến thư viện gây chuyện với Hứa Mạt, một lần bị hắn ném ra ngoài, lần thứ hai đến báo thù thì lại bị vây lại đánh trọng thương, cũng chính là cái hôm Ni La trực tiếp mang theo người của đoàn kỵ sĩ Thánh Điện đến đại học Lư Tạp Tư, bị Hứa Mạt một mình đánh tan.

Nói như vậy, Hứa Mạt đã âm thầm làm rất nhiều việc cho đại học Lư Tạp Tư, hai lần cứu vãn danh dự cho trường học.

Lần đầu tiên là sự kiện của Lư Khắc, hắn tìm cách cứu Lư Khắc, đuổi Ni La đi.

Lần thứ hai là chuyện đoàn kỵ sĩ Thánh Điện, hắn chỉ dùng sức của mình đã có thể đè ép được kỵ sĩ Thánh Điện.

Nhưng một vị nhân vật thiên tài như vậy, bây giờ lại bị hoàng tử Tra Nhĩ đối phó.

-Đùng...

Khi đi tới, Tra Nhĩ đi lui ra phía sau đằng sau hắn mấy người của đoàn kỵ sĩ Hoàng gia bước ra phía trước, hơi thở nguyên lực khủng bố.

Linh cũng đi lên trước người Hứa Mạt, kiếm năng lượng trong tay cô phát ra năng lượng ánh sách tuyệt đẹp.

-Hoàng tử Tra Nhĩ, nếu người muốn đối đầu với tôi, tôi cũng tò mò là đã có ân oán gì.

Hứa Mạt đi lên phía trước, mở miệng nói:

-Tôi tuy chỉ là người bình thường, không bằng thân phận tôn quý của hoàng tử Tra Nhĩ, nhưng vẫn không thể chịu đựng sự nhục mạ này. Tôi muốn cùng hoàng tử Tra Nhĩ quyết đấu.

Tra Nhĩ nhíu nhíu mày?

Quyết đấu? Hứa Mạt cũng xứng quyết đấu với hắn sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận