Căn Cứ Số 7

Chương 64: Gãy vụn

Người của đội chấp pháp và người của Rắn Hổ Mang đều ở đây, lúc trước ba mẹ hắn vì đến mật báo với đội chấp pháp nên mới dẫn đến họa diệt thân.

Thân thể người đeo mặt nạ bạc cũng phóng về phía trước, kiếm năng lượng trong tay hắn chém xuống. Bí thư Kim không đối kháng trực diện như vừa rồi mà nghiêng người né tránh, sau đó ra đòn, động tác liền mạch, hiển nhiên không chỉ năng lượng mạnh mà hắn ta còn am hiểu kỹ xảo chiến đấu.

Hoặc có thể nói là: kỹ thuật giết người.

Sức chiến đấu của người đeo mặt nạ bạc còn mạnh hơn cả Tái Tư, kiếm của hắn rất nhanh, chuyển hướng chém xuống, muốn chém vào con mắt của kẻ địch, Bí thư Kim rút tay phải về đỡ kiếm, tay trái công kích về phía trước.

-Xoẹt xoẹt…

Âm thanh sắc bén khiến cơ thể của Bí thư Kim trượt sang một bên, cùng lúc đó người đeo mặt nạ bạc cũng bị tay trái của hắn ta đánh trúng, bị đẩy lui ra xa.

-Đoàng.

Tiếng súng vang lên, Phương Trạch ngắm bắn về phía đầu của Bí thư Kim, hắn nghiêng đầu một cái, viên đạn trúng bắn trúng khuôn mặt được che bởi áo giáp, khiến đầu hắn ta lắc lư. Ánh mắt hắn ta ghim chặt Phương Trạch, trong ánh mắt hiện lên một tia sát ý lạnh như băng.

-Vù vù.

Cơ thể hắn ta trong nháy mắt bộc phát tốc độ khủng khiếp, chạy thẳng đến vị trí của Phương Trạch, Tái Tư chắn trước mặt Phương Trạch, kiếm trong tay chém về phía đầu của đối phương.

Bí thư Kim trực tiếp chiến đấu với hắn, song quyền đầy sát khí liên tục tung ra, liều mạng với thanh kiếm, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta hoa mắt.

Một tiếng vang thật lớn, người đeo mặt nạ bạc bị đấm trúng cằm, cơ thể bay ngược về phía sau.

Bí thư Kim cũng không dừng việc tấn công, vào thời điểm đối phương bay lên thì vẫn tiến về trước như cũ, chân vừa giẫm xuống đất, cơ thể lại vọt lên không trung, một cước đạp xuống.

-Ầm…

Mặt đất rung động xuất hiện vết nứt, người đeo mặt nạ bạc rơi mạnh xuống đất, miệng phun máu tươi, chân của Bí thư Kim đạp trên người hắn, Phương Trạch và Hứa Mạt đồng thời nổ súng bắn. Bí thư Kim không thèm nhìn đến, hắn ta đưa tay chắn trước mặt, đạn bắn trúng vào lòng bàn tay, vòng ánh sáng năng lượng chuyển động khiến bàn tay hắn ta chấn động, nhưng động tác dưới chân không hề dừng lại, đạp xuống người đeo mặt nạ bạc.

-Cút.

Tái Tư hét lớn một tiếng, vọt tới trước mặt đối phương rồi vung kiếm chém xuống. Lúc Bí thư Kim vừa đạp một chân kia xuống thì thanh kiếm cũng đã đến, hắn đưa tay ra đỡ, trong lúc gấp gáp năng lượng lớn mạnh đánh lui cơ thể hắn ta, nhưng người đeo mặt nạ bạc lần nữa chịu một cước, dù cho đang mặc chiến giáp nhưng khó có thể chịu đựng, phun ra một ngụm máu tươi.

Tiểu Thất lao về phía trước kéo cơ thể của người đàn ông đeo mặt nạ bạc về phía sau.

Hứa Mạt nhìn người đàn ông đeo mặt nạ màu bạc bị thương nặng, sắc mặt thay đổi. Bọn họ không thể đối phó với người mặc áo giáp năng lượng trước mặt.

Hắn là ai?

Trong nhận thức trước đây của hắn, không có một người như vậy trên khu phố Strand?

Hắn xuất hiện trong khi Hứa Mạt đang chiến đấu.

Cảm giác ngột ngạt tỏa ra từ trên người hắn quá mạnh, ở trước mặt bọn hắn dường như là kẻ không có đối thủ. Bọn hắn cũng không có cách nào phá nổi chiến gáp năng lượng của đối phương.

Tiếng răng rắc liên tục vang lên, Tái Tư đang chịu đựng đòn tấn công dữ dội của đối thủ, trên áo giáp của hắn ngày càng xuất hiện nhiều vết nứt. Lớp áo giáp sắt thép trước ngực của hắn bị đánh nát, động tác của kẻ kia không hề dừng lại, mỗi một đòn tung ra đều giống như muốn đem kẻ địch nghiền nát.

Lúc này Tiểu Thất nhảy lên, cánh tay hóa thành lưỡi dao sắc bén chém vào mắt đối phương, khiến đòn tấn công của Bí thư Kim phải dừng lại, hắn giơ tay chộp lấy lưỡi kiếm do bàn tay Tiểu Thất tạo thành, bóp nát, nhưng vẫn không buông tay, tay còn lại đánh tới.

Một tiếng lanh lảnh vang lên, Tiểu Thất bị đánh bay ra ngoài, cánh tay máy móc gãy nát.

-Tiểu Thất.

Tái Tư tuyệt vọng hô lớn.

Tại sao lại như vậy?

Người này là ai, sao có thể mạnh như thế?

Cơ thể của Tiểu Thất nặng nề rơi xuống đất, máu từ miệng chảy ra.

-Tiểu Thất.

Hứa Mạt liếc nhìn cánh tay bị gãy của hắn, Tiểu Thất ngẩng đầu lên, cười khổ nhìn Hứa Mạt nói:

-Cũng may là giả.

Nụ cười của hắn rất bi thương, đồng thời thấp giọng nói:

-Ngươi đi đi, chuyện này không liên quan đến ngươi.

Hứa Mạt là bị cuốn vào chuyện này, hắn chỉ muốn giết Rắn Hổ Mang để trả thù, hắn cũng không phải là thành viên của tổ chức.

Bọn hắn vốn nghĩ rằng chỉ là một nhiệm vụ săn giết, vì vậy mới để cho Hứa Mạt tham gia, nhưng hóa ra lại là một cái bẫy.

Hứa Mạt nghe Tiểu Thất nói, nhưng hắn không trả lời, Tiểu Thất chỉ mới mười lăm tuổi.

Hứa Mạt quả thực muốn rời đi, nhưng đi lúc này sao? Rắn Hổ Mang và Mạt Khắc đang nhìn chằm chằm, bọn hắn thậm chí còn không tham gia vào chiến đấu, chỉ đứng đó quan sát.

Trong mắt hai người đều hiện lên một tia giễu cợt, giống như đang nhìn Bí thư Kim tra tấn và giết những kẻ kia trên đấu trường, cảm giác này rất tuyệt.

Những người này hôm nay sẽ phải chết ở đây, Bí thư Kim sẽ khiến cái chết của bọn chúng trở nên khốn khổ.

Bí thư Kim ngẩng đầu, nhìn thấy Hứa Mạt và Phương Trạch vẫn còn đứng đó.

Hắn ta không vội giết, những người này, hắn muốn bọn chúng sống.

Mục tiêu lần này của hắn là Hứa Mạt.

Nhìn thấy đối thủ chạy về phía mình, Hứa Mạt cầm thanh kiếm năng lượng trong tay, hắn không còn đường lui.

-Bùm.

Nắm đấm của Bí thư Kim mang theo một cơn bão năng lượng đáng sợ, Hứa Mạt có thể cảm nhận được cảm giác ngột ngạt từ phía đối phương truyền đến, hắn nghiêng người tránh cú đấm, cánh tay trái của Bí thư Kim chặn hắn lại.

Thanh kiếm cọ xát vào cánh tay hắn ta, không thể xuyên thủng áo giáp, cơ thể của Bí thư Kim uốn cong, đập vào cánh tay phải và đấm vào ngực Hứa Mạt, Hứa Mạt cảm thấy như thể tất cả xương trong cơ thể đều gãy vụn, cơ thể hắn bay đi và rơi xuống đất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận