Căn Cứ Số 7

Chương 123: Phòng thí nghiệm tham gia

Lại có thêm người đi đến, nói với bọn họ:

-Trưởng quan, có người nói rằng phát hiện ra tung tích của quái vật.

-Dẫn đường.

Tên chỉ huy đeo kính mở miệng nói. Lập tức, đoàn người hướng về phía người kia chỉ dẫn rời đi.

Người của đội hộ vệ thành bang đi ngay phía sau.

Hứa Mạt đi ra, nhìn về phía bóng lưng của đối phương.

Sao hắn lại có cảm giác quyền hạn của đội hộ vệ thành bang không cao hơn tên kia.

Đám người này là đơn vị bí mật của thế giới dưới đất sao?

Bọn hắn đang tìm quái vật.

Ý là coi trọng trình độ của quái vật hơn cả tên ác ôn hắn.

Những người này rất có thể là đơn vị bí mật đã qua thí nghiệm xử lý gen đặc biệt.

Là người giật dây nhà máy gen sao?

Hứa Mạt phóng lực cảm giác ra, theo sau đối phương từ xa.

Những người khác muốn truy lùng hắn thì rất khó, nhưng hắn muốn theo dõi người khác thì lại dễ như trở bàn tay, trừ khi đối phương cũng có lực cảm giác mạnh như hắn.

Tại một ngôi nhà dân cũ kỹ nằm trong góc cách quán rượu hai cây số, thân thể Tinh Vân đang co rúc trên mặt đất.

Cô đang rất đói.

Lạnh quá, rét buốt từ phía sâu bên trong tỏa ra.

Người cô đắp một tấm mền rách, che lại đôi cánh đang mọc ra.

Có một người đi ngang qua thấy cô quá đáng thương, bỏ lại một ít thức ăn cho Tinh Vân.

Cô nhìn chút đồ ăn kia, trong lòng đấu tranh.

Nhưng đói quá rồi.

Bị bản năng sai khiến, nàng run run cầm lấy thức ăn trên mặt đất, cắn một cái.

-Thật đáng thương.

Một cô gái xinh đẹp tầm mười tám tuổi đi ngang qua bên cạnh nói.

Tinh Vân ngẩng đầu nhìn đối phương, ăn mặc xinh đẹp, có mẹ đi cùng, đang mở đôi mắt thương hại nhìn về phía cô.

Tinh Vân cúi đầu, nước mắt không ngừng rơi xuống.

Có tiếng bước chân truyền đến, Tinh Vân liền ngước mắt lên nhìn về phía trước, một đoàn người tay cầm vũ khí đang nhìn chằm chằm cô.

Tinh Vân ngay lập tức đứng dậy chạy trốn. Tốc độ của cô rất nhanh, nhưng hướng cô chạy cũng lại có đoàn người kia xuất hiện.

Đôi mắt cô lộ ra tia hung ác, liếc nhìn đám người đó.

Chỉ thấy hai đoàn người dần dồn cô về chỗ hẻo lánh. Người mặc chiến giáp màu trắng giơ súng lên với cô.

-Vù.

Tinh Vân hóa thành một luồng ảo ảnh lao lên phía trước, đối phương liền nổ súng.

Bắn ra không phải là đạn mà là một tinh thể nhỏ bén nhọn, bên trong giống như có dòng điện.

Mà lại có lực xuyên thủng cực mạnh.

Một mạch đâm vào da thịt của Tinh Vân, làm cho cơ thể cô trở nên tê liệt, không có lực.

Bước đi của nàng loạng choạng, giống như là muốn bại xuống.

Tên chỉ huy đeo kính phất phất tay, nói với thành viên của đội hộ vệ thành bang:

-Bắn đi.

Thành viên đội hộ vệ thành bang không chút khách khí liền bắn, Tinh Vân ôm đầu bảo vệ.

Hỏa lực mạnh khiến cho da thịt của cô bị nổ tung, nhưng cũng khôi phục rất nhanh.

Tên quan chỉ huy đeo kính nhìn chằm chằm vào tình cảnh tàn nhẫn kia. Hắn dường như đang thưởng thức, lộ ra gương mặt hài lòng.

Năng lực hồi phục thật mạnh, là con gái của người phụ trách nhà máy Ngõa Luân sao?

Hắn để lại cho nàng dịch tiến hóa gen thí nghiệm chưa xong sao?

Chắc là sinh ra biến dị.

Vật thí nghiệm này rất tốt, có thể mang về phòng thí nghiệm nghiên cứu.

-Ngừng.

Hắn hạ lệnh nói.

Người của đội hộ vệ thành bang lúc này mới không tiếp tục bắn nữa.

Bọn hắn cũng không phát hiện ra, phía sau đám người họ có một bóng người đang đứng, mắt nhìn chòng chọc về phía trước.

-Quái vật?

-Tinh Vân!

Hứa Mạt thế nào cũng không nghĩ đến quái vật trong miệng những người kia lại là Tinh Vân.

Là ai khiến cô biến thành dạng này?

Là bởi vì dịch tiến hóa sao.

Bí thư Kim là người phụ trách nhà máy thí nghiệm gen Ngõa Luân.

Bây giờ Tinh Vân lại vì vật thí nghiệm mà biến thành quái vật.

Nếu như Bí thư Kim biết được kết cục như vầy, có lẽ hắn chết cũng không nhắm mắt được, cứ như là số mệnh luân hồi vậy.

Nhớ đến cái lỗ được đào bên cạnh đống đổ nát kia, Hứa Mạt đột nhiên cảm thấy khó chịu.

Là Tinh Vân đào, cô đang tìm hắn.

-A...

Một tiếng hét chói tai truyền đến, Tinh Vân đang dựa vào vách tường nhìn thấy Hứa Mạt.

Cô cúi đầu, đem hai tay che mặt lại. Thân thể cô run lên, cho dù là đối mặt với cái chết, cô cũng không thấy nhục nhã đến vậy.

Hắn nhìn thấy rồi sao, thấy được bộ dạng hiện giờ của cô.

Cô là quái vật.

Tinh Vân cảm thấy lòng đau như cắt.

Những người khác nhìn thấy phản ứng của Tinh Vân liền xoay người lại.



Người của đội hộ vệ thành bang lập tức giơ súng lên, liền thấy bóng dáng nhanh như gió táp của Hứa Mạt xông tới.

Đón lấy lực công kích của hỏa lực, Hứa Mát chém ra một đao.

Cú chém này ngập tràn uất hận, đến năng lượng ánh sáng cũng tràn ra.

Hình ảnh chiến đao hiện lên trong mắt của các thành viên đội hộ vệ thành bang.

Đao phá giáp, từng cái đầu người bay lên, máu tươi cũng văng đi tung tóe.

Một đao liền đứt đầu!

Tim những người khác đập mạnh, chỉ thấy đao của Hứa Mạt chém ngang qua, cơ thể quét qua một đường vòng cung.

Một hàng người tất cả đều ngã rạp xuống, biến thành những thi thể không đầu, máu tươi chảy ra như suối.

Hứa Mạt đứng đó, chiến đao nhuốm đầy máu.

Lúc hắn ngẩng đầu lên, đôi mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào đám người của phòng thí nghiệm.

Chỉ thấy ánh mắt dữ tợn của tên quan chỉ huy.

Đao của người này rất mạnh, thân pháp cũng nhanh nhẹn.

Người và đao như là một, chỉ cần một chiêu liền phá giáp mất mạng ngay.

-Vù vù!

Từng tiếng vang nặng nề truyền đến, người của phòng thí nghiệm đều nổ súng.

Tiếng súng của họ nghe không lớn, tinh thể bén nhọn vọt đến chỗ Hứa Mạt, vừa nhỏ vừa có lực xuyên thủng cực kì mạnh.

Ngay trước đó những thứ tinh thể này đã bắn vào cơ thể Tinh Vân, khiến cho cả người cô bị tê liệt.

Bọn họ muốn dùng phương thức giống như thế để đối phó với Hứa Mạt.

Nhưng mà bọn hắn lại nhìn thấy những tinh thể bén nhọn kia đứng lại giữa không trung, thân thể Hứa Mạt vọt thẳng tới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận