Căn Cứ Số 7

Chương 135: Thế lực phe thứ ba

Ông Ba Tư từng nói, chờ tới khi hắn đến khu chủ thành tìm ông thì sẽ nói cho hắn biết chuyện xưa có liên quan tới hắn.

Bây giờ, hắn đã tìm được ông.

Chỉ tiếc là lại lấy cách thức này để kể chuyện.

-Ta và vợ đã từng giống với đám các ngươi, đều là làm việc cho thành lẫn phòng thí nghiệm, mơ rằng có một ngày có thể đi tới thế giới phía trên.

Máu trên người Ba Tư không ngừng chảy, nhưng hắn vẫn không ngừng nói chuyện.

-Cho tới một ngày chúng ta phát hiện tất cả đều là giả tạo. Bất luận là thành viên đội hộ vệ liên bang hay là nhân viên phòng thí nghiệm, chỉ cần là người sinh ra ở thế giới ngầm đều vĩnh viễn không có khả năng lên thế giới phía trên.

-Vợ bị giết, con gái bị bắt tới làm thí nghiệm gen, còn ta trở thành kẻ phản bội thành bang.

Giọng nói của Ba Tư mang theo sự bi phẫn:

-Sự kiện nhà máy Ngõa Luân một năm trước diễn ra ở khắp mọi nơi, thế giới ngầm không phải là một thế giới, nó chỉ là một nhà máy khổng lồ. Tất cả mọi người ở thế giới ngầm này đều là vật thí nghiệm.

-Ta, còn có các ngươi, tất cả đều là.

-Thế giới ngầm này không tồn tại hi vọng.

Đao Lâm Địch càng lúc càng nhanh, đao đao vào thịt.

Hình ảnh vô cùng thê thảm.

Thành viên đội hộ vệ thành bang và đội chấp pháp nhìn thấy đều mà giật mình.

Còn có dân địa phương đứng ở xa, bọn hắn nghe được lời nói của Ba Tư cũng run sợ không ngừng.

Thế giới ngầm này không tồn tại hi vọng!

-Ầm…

Một tiếng vang thật lớn, Ba Tư đánh bay Lâm Địch ra ngoài rồi ngã trên đất.

Nhưng đao của hắn rơi xuống đất, máu trong cơ thể đều sắp chảy khô.

Mặt đất hóa thành một mảnh đỏ tươi.

Thậm chí Hứa Mạt không đành lòng cảm nhận hết thảy những điều này.

Ông Ba Tư dùng một hơi cuối cùng đời mình để muốn cảnh tỉnh lại đám người ở cái thế giới ngầm này.

Chỉ thấy Ba Tư xoay người, mặt hướng về chỗ đám người đội hộ vệ thành bang.

Hắn từng bước tiền về phía trước, tiếp tục mở miệng nói:

-Ta cũng đã từng là đao phủ thành bang ngầm này. Bây giờ hết thảy đều là báo ứng, cũng là số mệnh.

-Đây là số mệnh của ta, cũng sẽ là số mệnh của tất cả các ngươi. Chúng ta là đao phủ, nhưng cũng là kẻ đáng thương, là sâu kiến trong mắt bọn họ.

Lời nói Ba Tư mang lại chấn động mạnh, sắc mặt đám người đội hộ vệ thành bang và đội chấp pháp đều trở nên rất khó coi.

Bọn hắn cũng giống vậy sao?

Kẻ cầm đao đều sẽ có khoái cảm khi nắm giữ quyền khống chế nhân sinh.

Bọn hắn hiện tại, chính là người cầm đao.

Có một ngày, bọn hắn sẽ trở thành người bị dí đao sao?

Bọn hắn chưa từng nghĩ đến.

-Đừng nghe hắn nói bậy, giết.

Thanh âm quan chỉ huy phòng thí nghiệm trầm thấp, lạnh lùng mở miệng, ra lệnh.

Lần này, đội hộ vệ thành bang do dự.

Cho dù là người của phòng thí nghiệm, bọn hắn cũng do dự.

Người trong phòng thí nghiệm cũng không phải là đều đến từ thế giới phía trên, chỉ có đám người quan trọng của thí nghiệm mới là đến từ phía trên.

-Kẻ sắp chết muốn cắn ngược lại một cái mà thôi. Trong đám người các ngươi có người đi thế giới phía trên, có cuộc sống mới. Các ngươi cũng sẽ giống như thế.

Quan chỉ huy tiếp tục nói:

-Mang theo người nhà của các ngươi.

Tất cả mọi người do dự, lại có một giấc mơ giả tạo mới.

-Giết!

Quan chỉ huy tiếp tục hạ lệnh.

Có người nổ súng.

Sau đó, những người khác cũng nổ súng, bắn về phía Ba Tư.

Ba Tư cười, nụ cười của hắn có chút mỉa mai.

Cũng không biết là đang cười chính mình hay là cười bọn hắn.

Thân thể của hắn xông về phía trước, lực lượng bùng nổ khiến mặt đất rung chấn kịch liệt.

Hắn giống như đang đốt hết năng lượng trên người mình.

Tinh thể xuyên thấu vào da thịt, xuyên thấu qua những vết thương kia đâm vào trong cơ thể Ba Tư, một cảm giác tê liệt mạnh mẽ khiến cho sức lực Ba Tư càng ngày càng yếu.

Bước chân cũng càng ngày càng chậm chạp.

-Ầm.

Một tiếng vang thật lớn, thân thể Ba Tư ngã xuống.

Đám người tiếp tục bắn súng thì thấy quan chỉ huy phất phất tay, bọn hắn mới dừng xả đạn.

-Cần bắt sống.

Quan chỉ huy mở miệng nói.

Tên Ba Tư này có giá trị thí nghiệm.

Con gái của hắn cũng chưa tìm tới.

Bọn hắn sẽ nghĩ biện pháp để Ba Tư mở miệng.

Đội hộ vệ thành bang tiến lên phía trước muốn bắt sống.

Cùng lúc đó, Hứa Mạt đã rời cửa thành, tiếp tục chạy ra xa để rời đi.

Ai Văn Sâm vẫn ở sau lưng hắn bám chặt không từ bỏ.

Giống như không giết chết Hứa Mạt, hắn sẽ không quay đầu!



Sau khi Hứa Mạt rời cửa thành không đi về phía đường lớn mà đi vào con đường nhỏ, sau đó chui vào khu dân cư vắng vẻ.

Phía sau còn có đám người đuổi bắt, cơ giáp sớm muộn cũng sẽ đuổi kịp, đi đường lớn chắc chắn không thoát nổi đối phương.

Ai Văn Sâm cầm chiến đao trong tay, theo sát không bỏ.

Hai người chạy rất lâu.

Tòa nhà cao cũ kỹ, dưới ánh đèn lờ mờ, Hứa Mạt dừng bước.

Hắn quay người, mặt nhìn về Ai Văn Sâm.

Ai Văn Sâm giơ chiến đao lên, ánh mắt nghiêm trọng, mặc dù hơn được phần trang bị, nhưng Hứa Mạt rất mạnh, hắn không thể không dùng toàn lực đối phó.

Ưu thế của hắn ở chỗ Hứa Mạt không giết được hắn.

Mà chỉ cần bị hắn khống chế, Hứa Mạt ắt hẳn phải chết không nghi ngờ gì cả.

Phần thắng lớn như vậy, hắn không tin không giết chết được Hứa Mạt.

-Ngươi đến từ trên mặt đất?

Hứa Mạt hỏi, lộ vẻ rất bình tĩnh.

Càng tức giận thì lại càng bình tĩnh.

-Đúng vậy.

Ai Văn Sâm không thèm để ý đáp lại câu.

-Đến bao nhiêu người?

Hứa Mạt hỏi, hắn thấy có ba người. Ba Tư giết chết một tên, nhưng lại bị một kẻ khác hạ.

Còn một người chính là Ai Văn Sâm trước mặt hắn.

Ai Văn Sâm không hiểu, Hứa Mạt hỏi mấy cái này làm gì chứ?

-Người chết không cần biết nhiều như vậy.

Ai Văn Sâm mở miệng, lời nói vừa dứt, thân thể hắn lao về phía Hứa Mạt.

Hứa Mạt nhìn chằm chằm thân ảnh đối phương, một tiếng vang xẹt xẹt xuất hiện, một khối năng lượng cường đại phát cuồng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận