Căn Cứ Số 7

Chương 916: Cảm động

-Khoa Siêu phàm năm thứ hai, Tát Nhĩ.

Tát Nhĩ lạnh lùng nói, không hề e ngại chút nào. Ni La là người trực tiếp quản lý thường vụ hoàng tử vương quốc Ba La Mã. Hắn cũng thế, giỏi thì cứ đánh, xem trường có dám bắt hắn như thế không?

Vương quốc Tát Tư và vương quốc Ba La Mã vốn cũng chẳng thuận hòa gì.

-Khoa Siêu phàm năm thứ hai, Tạp Đặc.

-Khoa Siêu phàm năm thứ hai, Y Trạch.

Lần lượt từng người đều đi ra, khiến cho sắc mặt của người mặc áo giáp màu đen đầu đội nón sắt kia tái xanh, không chỉ có sinh viên còn có không ít người có thân phận.

Hoàng tử vương quốc, công tử quý tộc.

Khi tất cả mọi người cởi xong áo giáp, sinh viên đến vây xem bên ngoài liền cảm thấy hơi thở oanh liệt, có hơi khâm phục những sinh viên gây chuyện này. Bọn hắn đều là dũng sĩ.

-Ta phải giết chết hết các ngươi.

Ni La vẫn đang kêu rên. Toàn thân đau nhức vô cùng, xương cốt gãy khá nhiều chỗ, người đứng bên cạnh hắn đều bị trọng thương, cực kỳ thê thảm.

-Ai sai các ngươi làm thế?

Người cầm đầu kia âm trầm hỏi. Trong giọng nói mang theo ý nghĩ đối địch. Vụ việc này hiển nhiên là hành động đã được mưu tính trước. Hơn nữa lúc trước, bọn họ cũng nhận được tin có người đi khắp nơi kích động sinh viên bạo loạn.

Phía sau nhất định có người sai khiến tất cả.

Không một ai lên tiếng.

-Các ngươi tốt nhất nên khai ra rõ ràng, nếu không, hôm nay đừng hòng có ai rời khỏi được nơi này.

Người kia tiếp tục đe dọa. Luật pháp không trị được số đông, không có cách nào xử được tất cả sinh viên tham dự, nhưng lần bạo động này nhất định phải có người đứng ra phụ trách.

Kẻ chủ mưu ở phía sau chắc chắn phải bắt được.

Khoảng không gian bất chợt trở nên hoàn toàn yên ắng. Người ở phía ngoài các lúc càng nhiều, không chỉ có mỗi sinh viên bị kinh động, thầy giáo trong trường cũng nghe được tin, không ít đã đến đây.

Ở trong đám đông, có người lặng lẽ quay chụp, đem hết tất cả sự việc xảy ra ở đây quay hết lại.

-Lúc Ni La đánh sinh viên khoa Cơ giới Ốc Nhĩ tàn nhẫn, các ngươi có ai đứng ra không, thậm chí còn không cho mọi người nói chuyện này. Bây giờ, chúng ta đánh Ni La một trận, trường học lại điều động người đến thế này đó hả?

Có sinh viên khoa Cơ giới châm chọc nói, rõ ràng đối với chuyện đó vô cùng bất mãn. Mặc dù là có người kích động thật, nhưng người can đảm ra tay, thì đều là những sinh viên khó chịu với vụ việc đoa.

Sinh viên tương đối đều đơn thuần, không ít người còn mang theo chút hy vọng.

Chuyện này đã khiến bọn hắn rất thất vọng về trường.

Đôi mắt Ốc Nhĩ ửng đỏ, không ngờ nhiều người còn nhớ rõ việc này,lại còn đồng ý ra mặt.

-Là ngươi kích động sao?

Người áo giáp đen kịt kia nhìn chằm chằm người vừa nói, sau đó hắn phất tay, có hai người lập tức tiến lên bắt người.

-Chúng ta đều là tự phát, không có người kích động.

Người kia vẫn đứng thẳng như cũ.

-Mang đi điều tra.

Tên kia lạnh nhạt nói, lập tức có người cưỡng chế sinh viên kia rời đi.

-Buông cậu ấy ra.

Rất nhiều sinh viên tức giận xông lên phía trước, nhưng sau khi thấy tên kia chỉ về phía bọn họ thì đều lui xuống lại.

-Thả bọn chúng ra.

Đúng lúc này, phía xa đi tới một bóng người. Một vị mặc áo giáp xuất hiện, đứng lơ lửng trên không trung.

-Cha.

Nhìn thấy bóng hình kia xuất hiện, Ốc Nhĩ hô lên một tiếng. Người đó chính là Lư Khắc.

-Là ta chỉ đạo.

Lư Khắc mở miệng nói. Ngữ khí của ông rất bình tĩnh, nhìn về những người đang võ trang đầy đủ kia, ông cảm thấy vô cùng thất vọng với đại học Lư Tạp Tư, thất vọng đến tột cùng.

Con của ông thiếu chút nữa đã bị giết, không có người nào đứng ra chịu trách nhiệm, trường học thì làm qua loa.

Hiện tại, sinh viên vì chuyện này mà ra mặt, đánh Ni La, thì đại học Lư Tạp Tư vậy mà lại cử đội ngũ vũ trang đến vây đánh sinh viên, uy hiếp mang người đi.

-Tất cả mọi chuyện đều là do ta kích động, các ngươi định xử lý ta thế nào?

Lư Khắc mở miệng nói với tên mặc áo giáp màu đen kia.

-Theo chúng ta đi một chuyến.

Người kia trả lời Lư Khắc.

-Được.

Lư Khắc gật đầu, đáp:

-Chỉ có điều, có người đã phế cob của ta, vậy thì hắn có phải cũng nên bỏ ra cái giá tương ứng không?

Dứt lời, Lư Khắc lập tức giơ vũ khí lên, vọt đến chỗ Ni La.

-Ngươi làm gì đó?

Sắc mặt tên kia kinh biến, cầm vũ khí lên. Người đứng phía sau hắn cũng chuẩn bị sẵn sàng lao lên nhắm vào Lư Khắc.

-Cha!

Vẻ mặt Ốc Nhĩ biến đổi.

Mặt của Ni La cũng kinh hoàng, hét lớn:

-Cản hắn lại.

Đều điên rồi, những người này đều điên hết rồi.

-Nếu trường học đã không công bằng, vậy thì chỉ ta mới có thể đòi lại món nợ cho con trai mình mà thôi.

Lư Khắc lập tức bắn về phía Ni La, một luồng sóng xung kích quét tới. Đó là sóng công kích siêu âm, có thể đem các cơ quan trong cơ thể con người đập vỡ, phế bỏ người đó.

Năng lượng dao động khủng bố trong nháy mắt đánh về phía Ni La. Người bên cạnh hắn lao lên, nhào lên trước cơ thể của Ni La. Tất nhiên bọn họ là những người đã trải qua đợt huấn luyện nghiêm ngặt, vì Ni La bọn hắn có thể chết.

Trong khi Lư Khắc bắn, đội ngũ vĩ trang cũng khai hoa về phía ông.

Ánh mắt người ở xung quanh dao động nhìn chằm chằm. Năng lượng chuyển động to lớn vọt thẳng về phía Ni La, một người chặn ngay trước hắn.

-Vù...

Sóng xung kích cường đại trong nháy mặt phá hủy các cơ quan trong cơ thể của hắn, khiến cho hắn phun ra một ngụm máu tươi ngã xuống đó, nôn ngay trên mặt Ni La. Sóng xung kích đó tiếp tục đi tới phía trước, vẫn tấn công đến người của Ni La. Hắn la lên một tiếng đau đớn, cũng ọe một tiếng nôn ra máu đỏ, lục phủ ngũ tạng như muốn bể ra. Nếu như không có người cản sợ là đã nát tan rồi.

-Ầm!

Thân thể của Lư Khắc cũng bị đánh bay ra ngoài. Đội ngũ vũ trang cũng đồng thời chạy lên phía trước, nhanh chóng khống chế Lư Khắc lại. Lư Khắc cũng không phải là người siêu phàm cực mạnh, đẳng cấp nguyên lực của ông không cao, thuộc kiểu nhân viên kỹ thuật.

Hứa Mạt thấy cảnh tượng này hơi cảm động. Lư Khắc, ông đang muốn đòi nợ cho con trai của mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận