Căn Cứ Số 7

Chương 822: Chèn ép

Xung quanh truyền đến tiếng xì xào bàn tán, hoàng tử Tra Nhĩ mời Hứa Mạt đi phục vụ đoàn kỵ sĩ hoàng gia, công việc này tốt hơn nhiều so với thủ thư, hơn nữa còn có cơ hội tiếp xúc gần gũi với các thành viên của đoàn kỵ sĩ hoàng gia.

Đây rõ ràng là một công việc tốt trong mắt họ.

Thế nhưng Y Lệ Toa Bạch lại cau mày, cô vừa nói Hứa Mạt đã từ chối làm thị vệ cho cô, Tra Nhĩ lúc này lại mời Hứa Mạt phục vụ cho đoàn kỵ sĩ hoàng gia, đây là có ý gì không cần nói cũng biết.

Nếu Hứa Mạt đồng ý chắc chắn sẽ làm cô khó xử, hơn nữa hắn cũng thuận thế nhận Hứa Mạt làm thuộc hạ.

Trong trường hợp đó, cô cũng như Y Trạch và Tạp Đặc sẽ không thể nào giữ được thể diện.

-Điện hạ Tra Nhĩ xem trọng nhân tài.

Người bên cạnh cười nói, ngay cả lãnh đạo của trường học cũng phụ hoạ:

-Quả thật có thể suy nghĩ một chút.

-Có thể phục vụ đoàn kỵ sĩ hoàng gia, cơ hội như thế sẽ không có lần thứ hai, còn cần phải suy nghĩ sao?

Đạo Cách Lạp Tư nói với Hứa Mạt, giọng nói của hắn vẫn mang theo thái độ cao cao tại thượng của một bậc quý tộc, giống như đang bố thí cho Hứa Mạt.

Y Trạch và Tạp Đặc không phải là thỉnh giáo tên nhân viên thư viện này sao?

Khuôn mặt của Y Trạch và Tạp Đặc bên cạnh rất khó coi.

Chuyến đi đến thư viện này thực ra hoàn toàn không liên quan gì đến Hứa Mạt cả, Hứa Mạt đã gặp phải tai bay vạ gió.

Hơn nữa, dựa theo sự hiểu biết của bọn họ đối với Hứa Mạt, hoàng tộc A Nặc Tư, sức chiến đấu và tài năng siêu phàm, làm sao có thể hầu hạ phục vụ đoàn kỵ sĩ hoàng gia chứ?

Nhiêu đó đã thấp hơn người khác một bậc, ở trước mặt của hoàng tử Tra Nhĩ lại thấp hơn hai bậc.

Hứa Mạt dĩ nhiên hiểu rằng đây thực sự là một tai bay vạ gió, cuộc chiến ngầm giữa vương tộc lại lấy hắn ra làm cái cớ.

Hắn đương nhiên không muốn tham gia vào chuyện vớ vẩn này, càng không muốn đắc tội với bất kỳ ai, dù sao muốn mở cửa kinh doanh ở hành tinh Lư Tạp Tư, đắc tội với người khác chung quy cũng không tốt, huống chi đây còn là đắc tội với một vị hoàng tử.

Nhưng bây giờ xem ra vị hoàng tử Tra Nhĩ này nhất quyết bắt hắn đứng về phe mình, e rằng chỉ cần hắn từ chối thì đã coi như là đắc tội rồi, hơn nữa Hứa Mạt đã lôi kéo Y Lệ Toa Bạch tham gia cổ phần, cho nên có vẻ như là không còn sự lựa chọn nào khác.

Với lại, đánh giá từ biểu hiện ngày hôm nay, mặc dù Y Lệ Toa Bạch là một đứa con gái hơi xấu tính nhưng cô ấy dễ hòa hợp hơn nhiều so với hoàng tử Tra Nhĩ, hoàng tử Tra Nhĩ rất âm hiểm.

Càng huống hồ, hắn đương nhiên không thể đi hầu hạ thành viên của đoàn kỵ sĩ hoàng gia.

-Cảm ơn lời mời của hoàng tử Tra Nhĩ nhưng tôi vẫn thích học hơn.

Hứa Mạt lịch sự từ chối, cũng không hy vọng xảy ra xung đột nào.

-Coi thường đoàn kỵ sĩ hoàng gia?

Hoàng tử Tra Nhĩ còn chưa lên tiếng, Đạo Cách Lạp Tư đã lạnh lùng nói.

Hứa Mạt nhíu mày, Đạo Cách Lạp Tư cố ý gây sự sao?

Từ chối phục vụ đoàn kỵ sĩ hoàng gia đồng nghĩa với việc coi thường đoàn kỵ sĩ hoàng gia ư?

-Coi thường đấy!

Hứa Mạt còn chưa trả lời, một giọng nói lạnh lùng khác đã truyền đến.

Phía sau Hứa Mạt, Zero xuất hiện ở đó, cô vẫn luôn để ý đến tình huống nơi đây, những người này đã bắt nạt Hứa Mạt từ nãy đến giờ, đến cô còn không nỡ bắt nạt hắn.

Hoàng tử Tra Nhĩ và Đạo Cách Lạp Tư cùng nhìn về phía Zero, chỉ thấy Zero nói:

-Ngươi là tên quý tộc bị đánh nhập viện lần trước sao?



-Ơ...

Hứa Mạt nhìn thấy Zero thì chớp chớp mắt, không nghĩ tới Zero còn có thiên phú này.

Câu này sợ là có thể làm nghẹn chết Đạo Cách Lạp Tư.

Hắn nhìn Đạo Cách Lạp Tư, chỉ thấy Đạo Cách Lạp Tư ngớ người một lúc sau đó sắc mặt trong nháy mắt trở nên tái nhợt.

Đây là một đoạn lịch sử mà hắn không muốn nhắc đến nhất, cũng không ai dám nhắc đến trước mặt hắn, nhưng bây giờ trước mặt nhiều người như vậy, đứa con gái này lại nhẫn tâm đem chuyện xấu hổ nhất của hắn nói ra.

-Răng rắc.

Hai tay hắn nắm chặt, phát ra một tiếng răng rắc, gân xanh nổi lên, trên người mang theo một khí thế hung ác.

-Tôi nhận nhầm người sao?

Zero nhìn về phía Hứa Mạt hỏi, cô hơi nghi ngờ.

-Không có…

Hứa Mạt nhìn ánh mắt ngây thơ của Zero, có lẽ người khác sẽ cho rằng Zero đang giả vờ.

Nhưng hắn biết Zero đang nghiêm túc, dù sao cô cũng không quan tâm mấy chuyện này lắm, nhưng chuyện Đạo Cách Lạp Tư bị đánh vẫn gây ra một tiếng vang khá lớn, người trong trường hầu như đều biết chuyện này.

-Không nhận nhầm?

Vậy đó là sự thật rồi, Zero nghi ngờ nói:

-Thế tại sao hắn lại phản ứng mạnh như vậy? Tôi còn tưởng rằng mình nói sai chứ.

-.....

Những người xung quanh ngơ ngác nhìn Zero, đây là... giết người mà không cần dao sao?

-Bị người ta đánh cũng không phải là chuyện vẻ vang gì, cấp nguyên lực của người đánh còn thấp hơn so với hắn, đương nhiên mặt mũi sẽ khó coi, không muốn bị người khác nói ra rồi. Lần sau cậu nói chuyện phải chú ý một chút, nói như vậy sẽ khiến người ta rất mất mặt đấy.

Hứa Mạt nhắc nhở.

-Biết rồi.

Zero gật đầu.

Người xung quanh đều trợn mắt há hốc mồm nhìn hai người một xướng một hoạ này, quả nhiên bây giờ sắc mặt của Đạo Cách Lạp Tư đã hoàn toàn tối sầm lại, hắn cố gắng hết sức kiềm chế cảm xúc muốn bùng nổ của mình.

-Nói đủ chưa?

Đạo Cách Lạp Tư hỏi.

-Chưa.

Hứa Mạt nhìn Đạo Cách Lạp Tư và trả lời, Zero không nhịn được nữa mà đứng ra, Hứa Mạt làm sao có thể đẩy Zero ra đầu sóng ngọn gió được, hắn đương nhiên cũng không đành lòng.

-Mỗi người đều có nguyện vọng của bản thân, tôi muốn tiếp tục học tập ở thư viện trường, điện hạ Tra Nhĩ và lãnh đạo trường học có thể hiểu chứ?

Hứa Mạt nhìn về phía Tra Nhĩ và lãnh đạo trường học.

Lãnh đạo trường học gật đầu, thật sự không có vấn đề gì, hoàng tử Tra Nhĩ cũng nói:

-Đương nhiên, ta sẽ không ép buộc.

-Vâng, tôi đơn thuần chỉ là muốn học hỏi mà thôi, điều đó thì có liên quan gì đến việc coi thường đoàn kỵ sĩ hoàng gia chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận