Căn Cứ Số 7

Chương 817: Tinh thần lực cấp A

-Chỉ có bọn họ?

Zero hơi nghi ngờ nhìn Hứa Mạt.

-Đương nhiên.

Hứa Mạt nói:

-Nếu buổi tối cậu muốn tôi ở cùng với cậu, vậy thì tôi sẽ dành thời gian cho cậu, cậu mới là người quan trọng nhất mà.

Ánh mắt Zero chuyển lên người Hứa Mạt, chỉ thấy sự chân thành trong ánh mắt của Hứa Mạt nhưng sao cô lại cảm thấy lời nói của Hứa Mạt không đúng lắm!



Hành tinh Bái Luân, thành phố Xuyên Tinh.

Đã trôi qua một năm kể từ sự việc năm đó, liên bang đã hoàn toàn bị kiểm soát bởi phủ tổng thống do Xuyên Nạp Đức đứng đầu.

Cùng lúc đó, các hành tinh lớn tiến vào hành tinh Bái Luân, phủ tổng thống giống như cái bóng chính phủ của bọn họ.

Nhiều người ngoài hành tinh đã di cư đến đây và bắt đầu phát triển hành tinh Bái Luân, xây dựng một số lượng lớn các nhà máy ở đây, thành phố Xuyên Tinh bắt đầu khôi phục sau chiến tranh và đi đúng hướng.

Có điều một số cuộc bạo động quy mô nhỏ vẫn thường xuyên nổ ra ở thành phố Xuyên Tinh, sau đó đã bị quân đội thiết huyết trấn áp.

Nhìn như thành phố Xuyên Tinh đang phát triển về phía trước thế nhưng nhân quyền của người dân địa phương lại dần mất đi. Bọn họ thấp kém hơn, người ngoài hành tinh có địa vị rất cao ở hành tinh Bái Luân, bọn họ mới là người thượng lưu chân chính, bọn họ hống hách lộng hành, thậm chí vi phạm pháp luật cũng chỉ bị phạt tiền một cách hời hợt.

Đồng thời, chính phủ bắt đầu tẩy não người dân nhưng vẫn còn có rất nhiều người nhìn thấy rõ ràng tất cả những điều này.

Phủ tổng thống kết tội cục Thần Kiếm cùng với Hứa Mạt và những người khác phản bội hành tinh nhưng rốt cuộc ai mới là kẻ đã phản bội đây?

Xuyên Nạp Đức đã hoàn toàn bán tinh cầu cho người ngoài hành tinh, những người ngoài hành tinh cao cao tại thượng kia đã trở thành quý tộc của hành tinh Bái Luân, muốn làm gì thì làm.

Ngoài ra, vẫn còn rất nhiều tập đoàn tài phiệt lớn đang nối giáo cho giặc, cấu kết với người ngoài hành tinh đàn áp người dân. Mặc dù thành phố Xuyên Tinh nhìn như có vẻ đang phát triển tiến bộ nhưng dân chúng dường như đã trở thành nô lệ cho người ngoài hành tinh và bọn tài phiệt.

Nhưng mà căn bản không thể phản kháng được, quân đội của người ngoài hành tinh đã tiến vào hành tinh Bái Luân, thành lập một quân đoàn mới ở chỗ này. Thậm chí còn có một hạm đội canh giữ trấn áp, hoàn toàn không có bất kì một thế lực nào có thể lật ngược tình thế, các thành phố khác muốn giành lại độc lập cũng đều nhanh chóng bị đàn áp.

Giờ đây, tiếng nói phản đối ngày càng nhỏ lại.

Có điều phủ tổng thống liên bang cũng có rắc rối.

Cho đến nay, họ vẫn chưa tìm thấy cục Thần Kiếm bị mất tích, họ đã quét sạch cục Thần Kiếm ở nhiều nơi và thậm chí cả những căn cứ đổ nát nhưng vẫn chưa tìm thấy ai, các thành phố lớn cũng đã điều tra qua.

So với hành tinh Bái Luân mà nói bộ phận nhỏ người bỏ trốn thật sự không đáng nhắc đến, bọn họ trốn ở thành phố nào cũng khó có thể tìm được, dù sao quyền khống chế của chính phủ liên bang đối với các thành phố lớn thực sự rất hạn chế.

Thành phố Cương Khung cũng đã được tìm kiếm ráo riết nhưng không có bất kỳ dấu vết nào của cục Thần Kiếm, tất cả bọn họ đều ở trong căn cứ dưới lòng đất.

Lúc này, trong đống đổ nát bên ngoài thành phố Cương Khung có rất nhiều quái thú, lúc này trên bầu trời thấp thoáng một đạo quang ảnh chậm rãi hạ xuống, đó là một con quái vật thép khổng lồ có khả năng ngăn chặn năng lượng theo dõi.

Những con quái thú trong đống đổ nát cảm nhận được cảm giác áp bức đáng sợ và điên cuồng chạy trốn đến đây, cửa khoang của con quái vật thép khổng lồ từ từ mở ra, sau đó có vài bóng người bước ra khỏi cửa, đó là đám người Diệp Hoàn.

Phi thuyền vũ trụ đã hạ cánh thành công xuống đống đổ nát bên ngoài thành phố Cương Khung.

Không bao lâu sau, thấp thoáng bóng dáng của rất nhiều người đi sang bên này, cục trưởng của cục Thần Kiếm Cát Hồng và những người khác đích thân tới, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt trong lòng bọn họ cảm thấy vô cùng sốc.

Phi thuyền vũ trụ.

Diệp Hoàn và những người khác thực sự đã lái một chiếc phi thuyền vũ trụ trở về.

-Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Cát Hồng bước tới và hỏi.

-Cục trưởng Cát.

Sử Cường đi đến và mở miệng nói:

-Thằng nhóc Hứa Mạt đó đã thiết lập căn cứ trên hành tinh Lư Tạp Tư, chiếc phi thuyền vũ trụ này được lấy ở đó, nó có thể che chắn năng lượng và tín hiệu vì vậy liên bang bên kia không thể nào truy lùng được.

Cát Hồng ánh mắt sắc bén, khó trách Hứa Mạt để người nhà Zero dẫn theo một nhóm người đi lên, hóa ra hắn đã xây dựng một căn cứ mới.

-Tiểu tử này thật lợi hại.

Cát Hồng khen ngợi.

-Tiếp theo có kế hoạch gì không?

Sử Cường và Cát Hồng nói một lượt về tình hình ở đó:

-Nhiệm vụ chính tiếp theo là sử dụng nghiên cứu mới để phát triển vũ khí, mở rộng công ty và thành lập căn cứ, ngoài ra Hứa Mạt còn nói rằng công việc sửa chữa chiến hạm dưới biển sâu cũng phải tiếp tục, chiếc chiến hạm kia có ý nghĩa rất to lớn.

-Ừm.

Cát Hồng gật đầu.

Biển sâu.

Một bóng người mặc áo giáp đứng giữa không trung, xung quanh là những con thú khổng lồ đáng sợ, chỉ thấy bóng người đó lướt qua với tốc độ kinh hoàng, những hạt năng lượng trong tay quay về trên chiến đao chém ra.

Ngay lập tức, một con quái thú hú lên, cơ thể khổng lồ của nó bị cắt ra.

-Bùm…

Một đòn tấn công dữ dội ập đến, bóng người trong nháy mắt né tránh, chiến đấu với con quái thú khổng lồ ở đây.

Một lúc sau, biển nhuốm đỏ một màu máu.

Bóng người vẫn đứng sừng sững ở đó, rõ ràng chính là vật dẫn của Hứa Mạt.

Trình độ năng lượng của vật dẫn đã đột phá đến cấp A, sức chiến đấu càng mạnh hơn khi mặc bộ áo giáp trên người, hắn vẫn luôn tu hành tiến bộ.

Cùng lúc này.

Trong một căn phòng ở đại học Lư Tạp Tư, Hứa Mạt cũng đang luyện tập, trong đầu hắn hiện lên hình ảnh vật dẫn đang chiến đấu, cả hai người có mối liên hệ về mặt tinh thần, tuy hai mà một, thậm chí còn cùng chung nhận thức.

Bạn cần đăng nhập để bình luận