Căn Cứ Số 7

Chương 344: Cỗ máy chiến đấu

Tại một căn phòng trong quân khu.

Tư lệnh Khưu nhận được điện thoại của lão viện trưởng Đạm Đài.

-Lão viện trưởng, người đã tới rồi, vừa nhận được tin học trò của ông ở thao trường náo loạn một trận lớn, làm cháu đích tôn của lão viện trưởng Nam Minh phải đi trị thương, thuận tiện đánh với các học viên của học viện siêu phàm khác một lần.

Tư lệnh Khưu mở miệng, nói:

-Học trò này của ông đúng là một tên tàn nhân á.

-Không để tôi mất mặt là được.

Lão viện trưởng mở miệng như ‘cưỡi mây cưỡi gió’, vẻ mặt kiêu ngạo.

-Lão viện trưởng, thương lượng với ngài một chuyện này, nếu mọi người đã đưa tới, tôi giúp ngài dạy dỗ họ một khoảng thời gian, ngài thấy sao?

Tư lệnh Khưu có ý đồ, nói.

-Đừng nghĩ tới việc đánh chủ ý lên người học trò của tôi.

Lão viện trưởng Đạm Đài sao có thể không biết được ý nghĩ của ông ta, nói:

-Lão Khâu, tôi đến là để nhờ ông một chuyện.

-Lão viện trưởng, ngài cứ phân phó là được.

Tư lệnh Khâu nói.

-Không cần sắp xếp Hứa Mạt tham gia huấn luyện đặc biệt cùng người của tám học viện siêu phàm lớn, huấn luyện đặc biệt một mình cậu ấy, xem cực hạn của nó.

Lão viện trưởng mở miệng nói.

-Ý của lão viện trưởng là?

Tư lệch Khưu nheo nheo đôi mắt.

Huấn luyện đặc biệt một mình?

-Chỉ còn có hơn hai mươi ngày, sắp xếp đặc huấn một mình cậu ấy, nếu ông là Thẩm Thiên Trọng, ông sẽ đối phó với cậu ấy ở trên chiến trường như thế nào thì liền huấn luyện cho hắn như thế.

Lão viện trưởng nói.

-Một mình?

Tư lệnh Khưu hỏi lặp lại.

-Đúng, một mình.

Lão viện trưởng đáp lại.

-Lão viện trưởng, Hứa Mạt rất mạnh, có lẽ có thể đồng thời đánh với mấy người cấp B, nhưng nếu ở trên chiến trường, một đám người cấp B hợp lực đồng thời đánh tới, một người căn bản không có khả năng chống chọi được, hai đấm khó địch bốn tay, huống chi là sự phối hợp ăn ý giữa những quân nhân, ý nghĩ này của ngài, ít nhiều có chút khó cho Hứa Mạt rồi.

Tư lệnh Khưu nói.

Lão viện trưởng Đạm Đài tất nhiên hiểu được đạo lý này.

Một người dù có mạnh đến đâu, bị một đám người cầm trong tay vũ khí nổ sung với mình, thì trốn thế nào?

Trừ phi là tiêu diệt từng người.

Nhưng ở trên chiến trường, đối phương sẽ không cho người đó cơ hội để làm như vậy.

-Cho nên tôi mới để ông huấn luyện đặc biệt cho cậu ấy, xem cực hạn tới đấu, có thể làm được đến đâu thì làm, thời điểm đặc huấn kết thúc thì nói cho tôi biết kết quả.

Lão viện trưởng mở miệng nói.

Tư lệnh Khưu trầm ngâm một lát, sau đó gật đầu nói:

-Được, nếu lão viện trưởng đã nói như vậy, tôi sẽ ‘tiếp đãi’ người học trò này của ngài thật tốt, để hắn chịu chút đau khổ.

-Yên tâm, so với bính lính của ông, hắn còn có thể gánh vác nhiều hơn.

Lão viện trưởng nói.

Hứa Mạt là người đi lên từ thế giới ngầm, không phải là học trò nhà giàu ở thế giới này.

-Lão viện trưởng à, ngài biết đấy, quân khu Tây nam không có nhiều kinh phí như bên Thẩm Vạn Trọng, một hồi đặc huấn xong, sợ là tiêu tốn không ít kinh phí đâu á.

Tư lệnh Khưu khóc than.

-Tôi đưa thêm kinh phí.

Lão viện trưởng nói.

-Được luôn.

Cuộc gọi video kết thúc, ánh mắt của tư lệnh Khưu nhìn ra phía bên ngoài.

Lão viện trưởng, ông cụ muốn làm gì đây?



Quân khu đã sắp xếp nơi ở cho các thành viên của tám học viện Siêu Phàm, đồng thời chuẩn bị cho huấn luyện tập thể.

Hứa Mạt không ở cùng bọn họ.

Ngày hôm sau, hắn được lái xe một mình đến một khu vực, Hứa Mạt không biết nó ở đâu.

-Hứa Mạt, theo chỉ huy Khâu, lần sau ta sẽ bố trí huấn luyện đặc biệt cho ngươi, ngươi đã không còn là học trưởng cũ của học viện Nặc Á, hơn nữa đều là quân nhân tinh nhuệ của quân khu Tây Nam, chỉ sợ ngươi sẽ chịu nhiều thiệt thòi.

Huấn luyện viên Tư Long đưa Hứa Mạt đến một khu vực, ông ấy nói:

-Các trung sĩ ở đây sẽ không nương tay với ngươi.

-Tôi hiểu.

Hứa Mạt tỏ ý đã hiểu.

Tư Long gật đầu và dẫn Hứa Mạt tiến về phía trước. Một đám binh lính xuất hiện ở trước mặt bọn họ, một trong số bọn họ đi ra, đó là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, có khí phách đặc thù của một người lính, Tư Long cùng đối phương cúi chào với nhau.

-Huấn luyện viên Tư Long.

Bên kia gọi.

-Đây là huấn luyện viên Hàn, huấn luyện viên quân khu ma quỷ Tây Nam, Hứa Mạt, ngươi tự mình cầu phúc đi.

Tư Long nói.

-Huấn luyện viên Hàn

Hứa Mạt nhìn đối phương khẽ gật đầu.

Huấn luyện viên Hàn liếc nhìn Hứa Mạt, không nói gì, vẻ mặt nghiêm túc và không có nụ cười như với Mã Nỗ trước đây.

Hứa Mạt có thể cảm thấy rằng người này không dễ kết thân.

-Huấn luyện viên Hàn, giao cho ngươi.

Tư Long vỗ vỗ bả vai Hứa Mạt, sau đó xoay người rời đi.

Hứa Mạt sẽ rất khổ sở, hắn không biết Tư lệnh Khâu đang nghĩ gì.

-Đi theo ta.

Huấn luyện viên Hàn xoay người đi về phía trước, Hứa Mạt đi theo phía sau, đi tới một khoảng đất trống, phía trước có rất nhiều binh lính, mỗi người đều có khí thế hung ác.

Hứa Mạt có thể cảm thấy rằng những người lính này đều là những người ưu tú.

-Ngươi mặc áo giáp?

Hàn huấn luyện viên hỏi.

-Ừm.

Hứa Mạt gật đầu.

-Xem ngươi có thể cùng lúc đánh được bao nhiêu người.

Huấn luyện viên Hàn ra lệnh, sau đó tránh đi, hai người lính bước ra, hướng Hứa Mạt đi tới.

Họ đã có được thông tin rằng sức mạnh chiến đấu một tay của Hứa Mạt rất mạnh. Nhưng quân đội không chú ý đến chiến đấu cá nhân. Sức chiến đấu của một cá nhân mạnh đến đâu cũng có giới hạn, hiện tại hắn muốn nhìn xem Hứa Mạt có thể đồng thời chiến đấu với bao nhiêu người.

Hứa Mạt đứng bất động, trông rất nghiêm túc. Nhưng hắn cũng biết rằng khóa huấn luyện đặc biệt thực sự đã bắt đầu.

Binh lính khác với giết quái vật, quái vật IQ thấp, không biết phối hợp, có thể từng người một đánh bại, nhưng binh lính ăn ý hợp tác, đồng thời tấn công, sẽ rất phiền phức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận