Căn Cứ Số 7

Chương 698: Tự phụ

-Cơ thể siêu năng lượng cần được kiểm soát bởi Liên bang, và quân đội cần phải lấy nó.

Cổ Phu tiếp tục với giọng điệu mạnh mẽ:

-Theo như tôi biết, sau khi Hứa Mạt và Dạ Hi trở lại, có hai người máy đi đón người, đó là Cục Thần Kiếm và Tập đoàn Tư Tháp Khắc, tại sao Tập đoàn Tư Tháp Khắc lại ở đây? Hứa Mạt và Dạ Hi đã mang gì về?

-Còn có, Hứa Mạt và thiếu gia tập đoàn Tư Tháp Khắc có một mối quan hệ rất tốt. Nơi hắn ta sống bây giờ là do tập đoàn Tư Tháp Khắc cung cấp. Nếu hắn ta có thể sống sót trở về, hắn ta nhất định đã mang về những vật phẩm rất quan trọng, thậm chí có thể liên quan đến cơ thể siêu năng lượng. Nó đã được trao cho Cục Thần Kiếm và Tập đoàn Tư Tháp Khắc, vậy mà chính phủ liên bang không đủ tư cách tham gia.

Lời nói của Cổ Phu như một cái gai. Hắn biết rất rõ tâm lý của Liễu gua. Những gia tộc hàng đầu này tin rằng họ là những chủ nhân duy nhất trong chính phủ liên bang.

Tập đoàn Tư Tháp Khắc, tính là thứ gì?

Bây giờ, Cục Thần Kiếm và Tập đoàn Tư Tháp Khắc có ý định hợp lực, nhưng chính phủ liên bang sẽ được đặt ở đâu?

Người đàn ông trung niên của Liễu gia nhìn Cổ Phu, mặc dù hắn ta biết rằng Cổ Phu có thể có mục đích riêng, nhưng tất cả những gì hắn nói đều đúng. Hơn nữa, về cơ bản đó là sự thật, hắn đã rõ ràng về nhiều điều.

-Cục Thần Kiếm ngày càng trở nên thái quá.

Người trung niên của Liễu gia nói.

Lúc này, phía xa có một tia sáng mạnh lập lòe, một luồng năng lượng sóng vô hình hướng về bên này đánh tới. Người Liễu gia nhíu mày nhìn về phía xa xăm.

Cổ Phu cũng nhìn chằm chằm vào bên đó, đôi mắt nheo lại, hắn ta đến nhanh như vậy sao? Còn có ai dám xông vào nhà họ Liễu, ngoại trừ những người từ Cục Thần Kiếm?

Liên bang không có ai khác có can đảm như vậy. Chẳng mấy chốc, họ nhìn thấy một bóng người đang đi về phía họ từ xa. Các thành viên của Liễu gia đều đứng dậy, tất cả đều có vẻ không vui.

Lưu Thanh Vân hiện tại là gia chủ họ Lưu, lão gia họ Lưu tuổi đã cao, hắn gánh vác mọi việc, nhìn thấy bóng người từng bước đi về phía bên này, Lưu Thanh Vân đứng lên, đi về phía trước mấy bước. Ở đối diện, Diệp Hoàn dừng lại.

-Diệp Hoàn, ngươi đây là ý gì?

Liễu Thanh Vân hỏi.

-Cổ Phu đã giết một người của Cục Thần Kiếm và phản bội Liên bang. Tôi muốn đưa hắn ta trở về Cục Thần Kiếm để điều tra.

Diệp Hoàn nói.

-Cổ Phu là một thành viên cấp cao của Quân đội Liên bang. Tại sao hắn ta lại phải phản bội Liên bang?

Liễu Thanh Vân nói.

-Theo lời ngươi nói, hắn giết chết người của Cục Thần Kiếm, bằng chứng ở đâu?

-Nhiệm vị lần này, Cổ Phu cùng với Nại Đặc, giết chết cơ giáp sư của Tập đoàn Tư Tháp Khắc và Hàn Hổ, đồng thời đẩy Dạ Hi và Hứa Mạt vào thế một tình thế tuyệt vọng.

Diệp Hoàn nói.

-Nại Đặc là ai?

Liễu Thanh Vân hỏi.

-Lính của quân đội Liên bang, đã chết trong nhiệm vụ này.

Cổ Phu trả lời.

-Diệp Hoàn, Cục Thần Kiếm sẽ đối phó với binh lính liên bang sao?

Liễu Thanh Vân nói:

-Hứa Mạt và Dạ Hi đã mang về những gì, đã nói với các ngươi cái gì? Tại sao chính phủ liên bang lại không biết gì cả?

Diệp Hoan nghe được lời này của Liễu Thanh Vân, nhíu mày, liếc mắt nhìn Cổ Phu, hắn đã nói với Liễu Thanh Vân những gì?

-Ta thi hành nhiệm vụ của Cục Thần Kiếm, quấy rầy.

Diệp Hoàn không phải là người nhiều lời, vừa rồi hắn đã giải thích chuyện xảy ra, hắn cho là đủ rồi. Dứt lời, Diệp Hoàn rút kiếm, một cỗ năng lượng cường đại bão táp quét ra, bao trùm khu vực này. Tất cả đều bị bao phủ trong cơn bão năng lượng, những người đang có mặt đều cảm thấy áp lực cực kỳ nặng nề

Liễu gia mặc dù là gia tộc đứng đầu liên bang, nhưng bọn họ với Cục Thần Kiếm phân công lại khác nhau, bọn họ chịu trách nhiệm điều hành liên bang, mặc dù sức chiến đấu cá nhân cũng rất mạnh.

Nhưng Diệp Hoàn hiện là người mạnh thứ hai trong Cục Thần Kiếm. Xét về hiệu quả chiến đấu cá nhân, không ai trong Liễu gia có thể chống lại Diệp Hoàn.

Diệp Hoàn từng bước đi về phía trước, giọng nói mang theo uy lực:

-Cục Thần Kiếm từ khi thành lập đến nay không chịu bất kỳ sự gò bó nào. Cục Thần Kiếm là thanh kiếm sắc bén của Liên bang, không ai, kể cả chính phủ liên bang, không được can thiệp lúc Cục Thần Kiếm đang thực hiện nhiệm vụ.

Một cơn bão năng lượng mạnh mẽ lao về phía Cổ Phu, sắc mặt hắn cực kỳ âm trầm, hắn ta không ngờ Diệp Hoàn lại lợi hại như vậy, trực tiếp tấn công nhà họ Liễu để bắt hắn ta.

-Liễu tiên sinh, xin lỗi vì hôm nay quấy rầy.

Cổ Phu nói xong, thân thể phóng lên trời, muốn rời đi. Thân thể Diệp Hoàn lóe lên, bắn ra như tia chớp, lao thẳng về phía Cổ Phu.

Cơ thể của Cổ Phu đột nhiên đảo ngược, hướng về phía Diệp Hoàn giết tới. Nhìn thấy Cổ Phu đi tới, Diệp Hoàn vung kiếm chém ra, một cơn bão năng lượng đáng sợ quét ra.

Cổ Phu một đường tiến lên, không sợ chết tiếp tục lao thẳng về phía Diệp Hoàn, cơn bão năng lượng xuyên thấu cơ thể hắn, nhưng Cổ Phu lại có vẻ nghiêm nghị, giận dữ hét lên:

-Diệp Hoàn, Cục Thần Kiếm khinh người quá đáng!

Lúc này, hắn ta hoàn toàn từ bỏ con đường sống của mình, Cổ Phu đã biết rằng mình sẽ không sống nổi, cũng không thể đến Cục Thần Kiếm.

Kiếm của Diệp Hoàn lại chém ra, một cỗ năng lượng cuồng phong điên cuồng xông vào trong cơ thể Cổ Phu, hắn còn chưa kịp tới, thân thể của hắn đột nhiên nổ tung, bị chém đứt tại chỗ. Khi cơ thể rơi xuống đất, Diệp Hoàn nhìn chằm chằm vào bóng dáng biến mất với đôi mắt sắc bén, Cổ Phu thực sự muốn chết.

Diệp Hoan thu kiếm, nhìn Liễu Thanh Vân nói:

-Quấy rầy.

Nói xong, xoay người rời đi.

Liễu Thanh Vân và các thành viên của Liễu gia sắc mặt vô cùng khó coi, hắn giết người ngay tại Liễu gia. Cục Thần Kiếm thực sự ngày càng tự phụ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận