Căn Cứ Số 7

Chương 648: Bàn luận

Cục Thần Kiếm thì giống như vũ khí của chính phủ liên bang.

Nhưng hiện tại, ý kiến của hai bên bất đồng.

Vì vậy, cục Thần Kiếm nâng đỡ thị trưởng Lưu Phong?

Hứa Mạt đột nhiên có chút đồng cảm với thị trưởng Lưu Phong, mọi oan ức ông ta đều phải gánh chịu.

Quả nhiên, làm nghề này đều không phải hạng tốt đẹp gì.

-Chính phủ liên bang phong cho cậu là nhân vật anh hùng, trao tặng huy chương cao quý nhất, đây cũng là đang truyền đạt một tín hiệu nào đó, xây dựng một hình mẫu lý tưởng hơn nữa lại được lòng dân, ngoài ra có thể cũng có ý muốn lôi kéo cậu.

Phó Viễn nói.

-Cướp người?

Hứa Mạt thầm nghĩ, chỉ có điều nếu bọn họ trực tiếp dùng tiền, sẽ có hiệu quả hơn!

-Có thể không nhận huy chương không?

Hứa Mạt nói.

Hắn gia nhập cục Thần Kiếm, chỉ muốn yên tĩnh tu luyện, đợi đến lúc đủ mạnh, rồi kiếm thêm sổ tiền lớn sau đó sẽ du hành tới các vì sao.

Ở thành phố Cương Khung, hắn đã tham gia vào vấn đề chính trị.

Hiện tại, hắn thực sự không muốn bận tâm vào những chuyện phức tạp này.

Nhưng vẫn cứ bị cuốn vào trong đó.

-Không sao, đi nhận huy chương đi, đó là vinh hạnh cao nhất, rất khó để có được cơ hội như này.

Cục Thần Kiếm nói:

-Hơn nữa, cục thần kiếm không ngại việc cậu một chân hai thuyền đâu.

-.........

Hứa Mạt nhìn Phó Viễn, có lẽ anh ta đang cho rằng mình muốn biểu đạt lòng trung thành nên mới từ chối nhận huy chương?

Nghĩ nhiều rồi!

Nếu là tiền, hắn sẽ không nói một lời.

Nhìn thấy ánh mắt của Hứa Mạt, Phó Viễn tiếp tục nói:

-Một vài trưởng bối chẳng qua là tư tưởng bảo thủ, nhưng cũng vẫn là vì lợi ích của hành tinh Bái Luân, đối với cậu mà nói nhân huy chương Tử Kim không có gì xấu cả.

-Được.

Hứa Mạt không nói thêm điều gì, lần trước đã từ chối phủ tổng thống một lần, lần này phủ tổng thống trao tặng huy chương Tử Kim, ít nhiều gì cũng nên để lại chút thể diện, nếu không thì có chút mất lòng.

Nếu cục Thần Kiếm cũng không để ý, hắn tất nhiên cũng không có gì phải bận tâm, cố gắng hết sức không tham gia vào mâu thuẫn nội bộ của bọn họ, cứ lặng lẽ tư luyện kiếm tiền.

-Tập đoàn Hắc Thuẫn giải quyết thế nào?

Hứa Mạt hỏi.

-Tập đoàn Tư Tháp Khắc tiếp nhận.

Phó Viễn nói.

Xem ra như vậy phải kết nối thêm với Tư Tháp Khắc Hào rồi, kiếm được không ít sau khi sáp nhập tập đoàn Hắc Thuẫn.

  …………

Tâm trạng của những người dân thành phố Xuyên Tinh vô cùng tốt.

Trong trận quyết đấu Hứa Mạt đánh thắng A Mạn Đạt và được phủ tổng thống trao tặng huy chương Tử Kim.

Ngoài ra, còn một chuyện khác khiến bọn họ rất vui, Tương Doãn Nhi ra bài hát mới rồi.

Ngành giải trí của thành phố Xuyên Tinh vốn không phát triển, nhưng vẫn có rất nhiều người nổi tiếng.

Trên thực tế Tương Doãn Nhi không được xem là một ngôi sao, hiện nay cô vẫn chỉ là học sinh của một nhạc viện, nhưng kể từ khi ra mắt, một bài hát đã thu hút vô số người hâm mộ.

Bài hát của cô ấy vô cùng truyền cảm, giọng hát thanh tao, cảm hóa lòng người.

Tương Doãn Nhi ra mắt năm 16 tuổi, sau ba năm ngắn ngủi, Tương Doãn Nhi cũng không cho ra nhiều bài hát nhưng đã là nữ thần trong lòng tất cả mọi người.

Hiện tại, Tương Doãn Nhi phát hành ca khúc mới, bài hát tràn ngập sức mạnh làm phấn chấn lòng người, và vẫn vô cùng truyền cảm hứng và cổ vũ mọi người.

Nhạc viện thủ phủ, tỉ lệ nam nữ ở đây rất thấp, cơ bản đều là nữ sinh.

Đây không phải là thời đại của ngành giải trí, con người đều hy vọng trở thành một người siêu phàm, con trai học âm nhạc rất ít.

Trên đường đến sân học viện có một người nữ sinh đang đi trên đường, cô cao khoảng 1m70, mặc một bộ váy liền thân đơn giản sạch sẽ, tay ôm sách vở, xinh đẹp tỏa sáng, đôi lông mày cong, đôi mắt hút hồn sáng như những vì sao, trên người như tỏa ra ánh sáng.

Những người đi qua đều trộm nhìn, có chút ngưỡng mộ, Tương Doãn Nhi giống như công chúa trong những câu truyện cổ tích, như thể sinh ra đã là nhân vật chính, bọn họ cũng chỉ có thể ngưỡng mộ.

-Là Tương Doãn Nhi, nghe nói bài hát mới của cô ấy đã phá vỡ kỷ lục lượt nghe của của bài hát trước, thật lợi hại.

Một nữ sinh nói, là Tinh Vân, lúc nhìn Tương Doãn Nhi cũng có chút ngưỡng mộ, giá như cô có thể xuất sắc như vậy thì tốt.

-Đúng vậy.

Bên cạnh Lăng Dung mỉm cười rồi gật đầu, hiện tại Lăng Dung 20 tuổi rõ ràng duyên dáng yêu kiều hơn, cô đang ôm sách vở đắm chìm trong ánh nắng, làm cho người khác có cảm giác rất đẹp đẽ.

Hai người gặp nhau, chỉ thấy Tương Doãn Nhi mỉm cười rồi gật đầu với Lăng Dung, cô và Lăng Dung tuy rằng không thân, nhưng cũng gặp nhau vài lần, Lăng Dung chơi nhạc cụ rất giỏi.

Lăng Dung mỉm cười gật đầu đáp lại, hai bên lướt qua nhau.

-Lăng Dung khi nào thì cậu ra bài hát mới?

Tinh Vân nói.

-Vẫn cần phải cố gắng học tập, khả năng sáng tạo của mình không tốt lắm.

Lăng Dung nói.

-Hay là tìm Hứa Mạt giúp đi?

Tinh Vân cười rồi nói, hắn thật sự là thiên tài.

-Cậu ấy còn phải luyện tập.

Lăng Dung lắc đầu, cô rất ít khi làm phiến Hứa Mạt, chỉ lẳng lặng nghe ngóng tin tức của hắn, bây giờ Hứa Mạt càng ngày càng nổi tiếng, trong nhạc viện, cũng thường xuyên nghe được người khác bàn luận.

Hứa Mạt trưởng thành rồi, quả nhiên rất lợi hại, nghĩ đến thời thiếu niên, Lăng Dung liền lộ ra nụ cười vui vẻ, bọn họ đều trưởng thành rồi.

-Ừm

Tinh Vân cười rồi gật đầu, Lăng Dung là người không tranh chấp với bất kỳ ai.

Nghĩ tới đây, tâm trạng cô có vẻ hơi ủ rũ, nhưng một lát sau lại vui vẻ trở lại. Đúng vậy, tại sao lại phải tranh chấp giành chứ, Hứa Mạt xuất sắc như vậy, chỉ nhìn thôi không phải đã rất vui rồi hay sao?

Tương Doãn Nhi lặng lẽ đi trên đường thì máy liên lạc của cô rung lên.

Kết nối.

Trong máy liên lạc một giọng nói phát ra.

-Tôi?

Tương Doãn Nhi có chút kinh ngạc nói.

-Được

Sau đó nhẹ nhàng gật đầu rồi ngắt điện thoại.

Ngẩng đầu nhìn về phía xa, Tương Doãn Nhi lẩm bẩm:

-Hứa Mạt?

Gần đây, cái tên rất nổi, cho dù là ở trong nhạc viện cũng có rất nhiều nữ sinh bàn luận về hắn.

Giải nhất cuộc đại chiến người siêu phàm, người siêu phàm của cục Thần Kiếm, anh hùng thiếu niên của hành tinh Bái Luân.

Chính phủ liên bang sẽ trao cho hắn huy chương Tử Kim
Bạn cần đăng nhập để bình luận