Căn Cứ Số 7

Chương 627: Năng lực của Khung sư phụ

Có lẽ là bởi vì biết mình không có khả năng tiến bộ, chỉ có thể dùng phương thức như vậy.

-Người ngoài hành tinh có khoa học kỹ thuật tiên tiến hơn, chúng ta sẽ đi ra ngoài trong thời gian tới, không cần phải sốt ruột.

Hứa Mạt mở miệng nói.

-Không sao, tương lai vẫn có thể thăng cấp.

Tiểu Thất nói.

Hứa Mạt trừng mắt nhìn cậu, Tiểu Thất lập tức rụt đầu lại, nhìn thấy Hứa Mạt tức giận, cậu vẫn có chút sợ hãi.

-Cậu huấn luyện thế nào, có nắm chắc không?

Diệp Thanh Điệp mở miệng hỏi Hứa Mạt.

-Không có.

Hứa Mạt đáp lại, Diệp Thanh Điệp sửng sốt, Hứa Mạt tiếp tục nói:

-Vô luận có nắm chắc hay không, cũng là muốn giết chết hắn.

-Hửm?

Diệp Thanh Điệp sửng sốt khi nghe những lời của Hứa Mạt, có vẻ như Hứa Mạt rất muốn giết A Mạn Đạt.

Rõ ràng chuyện xảy ra ba tháng trước đã kích thích Hứa Mạt rất nhiều.

Đầu tiên hắn ta tìm người tấn công cô, sau đó trực tiếp giết đến bệnh viện, trong lòng Hứa Mạt nhất định rất tức giận, chỉ là vẫn luôn đè nén trong lòng.

Hơn nữa, Hành tinh Bái Luân không thể làm gì A Mạn Đạt, thậm chí còn phải đối mặt với sự đe dọa của Hành tinh Lan Tư Lạc Đặc. Trong trường hợp này, Hứa Mạt có thể tiếp tục co đầu rụt cổ ở Thần Kiếm cục không ra, để cho chính phủ và hành tinh Lan Tư Lạc Đặc tiếp tục quần nhau, nhưng điều đó sẽ quá mất mặt, hơn nữa, một khi A Mạn Đạt trở lại Hành tinh Lan Tư Lạc Đặc, nếu như muốn đối phó với A Mạn Đạt, cũng không biết còn cơ hội như vậy hay không?

Vì vậy, quyết đấu là giải pháp tốt nhất.

Giết chết hắn, giữ A Mạn Đạt ở lại mãi mãi.

Lúc này, máy liên lạc của Hứa Mạt rung lên, hắn nhìn thoáng qua, sau đó kết nối, nói:

-Làm sao vậy?

Là Zero gọi đến.

-Cậu đến nhà tôi đi.

Zero nói.

-Hả?

Hứa Mạt sửng sốt một chút, đến nhà cô, hắn hỏi:

-Mẹ cô không có ở nhà à?

-…..

Bên cạnh, Diệp Thanh Điệp và Tiểu Thất chớp chớp mắt khi nghe những lời nói của Hứa Mạt.

Lợi hại!

-Đang ở nhà.

Zero trả lời.

-Ách…

Ở nhà à?

Hứa Mạt thật có hơi không dám.

Bà phù thủy già kia, Khung sư phụ, hơi đáng sợ.

-Bà đã hứa sẽ cho cậu tới.

Zero tiếp tục nói, Hứa Mạt lộ ra vẻ mặt kỳ quái.

Hắn biết, nhất định là nữ ma đầu đã cầu xin mẹ cô.

Đồ ngốc này.

Chỉ là hắn cũng không muốn đi mà, tình cảnh hơi xấu hổ.

-Được.

Hứa Mạt vẫn đồng ý, Zero có lẽ đã lấy hết can đảm để cầu xin mẹ cô, nếu hắn không đi thì sẽ phụ chút tấm lòng của Zero.

-Lại muốn ra ngoài?

Diệp Thanh Điệp cười hỏi.

-Ừ.

Hứa Mạt gật đầu.

-Cố lên.

Diệp Thanh Điệp nói.

-….

Hứa Mạt nhìn Diệp Thanh Điệp, cố lên??

-Sau này nơi đó cũng là nhà của cậu.

Diệp Thanh Điệp tươi cười rạng rỡ.

-Khụ khụ!

Hứa Mạt chuồn lẹ.



Lâu đài cổ, khi Hứa Mạt tới nơi này, Zero đã đứng ở cửa chờ hắn.

Hứa Mạt nhìn thấy bóng dáng lặng lẽ đứng kia cảm thấy hơi xúc động, cô hẳn là biết mình không quen khi ở đây.

Đi tới trước, Hứa Mạt hỏi Zero:

-Mẹ cô đồng ý cho tôi tới sao?

-Ừ.

Zero gật đầu.

Hứa Mạt đảo mắt, hắn đã gặp mẹ của Zero hai lần, bà ấy không phải là người dễ dãi như vậy, khiến cho người ta cảm thấy rất nghiêm khắc. Hơn nữa, bà ấy cũng phản đối chuyện yêu đương của Zero, chỉ bằng lòng cho bọn họ làm bạn bè.

Lần này, vậy mà thật sự đồng ý cho hắn đến đây?

Zero dẫn theo Hứa Mạt tiến vào lâu đài cổ, đi tới nhà hàng bên trong lâu đài, nơi bữa trưa đã được chuẩn bị sẵn.

Mẹ của Zero đang ngồi ở ghế trên cùng, Khung sư phụ ở một bên, hai thị nữ bên cạnh đang bận rộn, chuẩn bị dao kéo cho bọn họ sau đó liền lui sang một bên đứng.

-Lại đây.

Mẹ của Zero mở miệng nói.

Zero liếc nhìn Hứa Mạt, sau đó đi về phía trước, Hứa Mạt đi theo, đến bên bàn ăn và gọi:

-Chào dì.

Mẹ của Zero nhìn về phía Hứa Mạt, mở miệng nói:

-Ngồi đi.

-Cảm ơn dì.

Hứa Mạt ngồi xuống, chỉ cảm thấy toàn thân không khỏe.

Thật lúng túng!

Bản tính thích tự do, hắn cũng không quen với loại cảm giác gò bó này.

Zero ngồi bên cạnh Hứa Mạt, bốn người họ ngồi vào bàn ăn, như thể đang ra mắt bố mẹ.

-Ở Thần Kiếm cục tiến bộ thế nào?

Mẹ của Zero nhìn về phía Hứa Mạt hỏi, giống như đang nói về chuyện gia đình, nhưng Hứa Mạt dù nghe thế nào cũng cảm thấy kỳ lạ, không giống phong cách của bà ấy.

-Cấp bậc nguyên lực đạt đến B+, các phương diện khác cũng có một chút tiến bộ.

Hứa Mạt đáp lại.

-Trận quyết đấu chỉ còn vài ngày nữa thôi. Đối thủ lần này của cậu là A Mạn Đạt đến từ hành tinh Lan Tư Lạc Đặc, sẽ có một chút nguy hiểm. Cậu có nắm chắc không?

Mẹ Zero tiếp tục hỏi.

-Không ạ.

Hứa Mạt lắc đầu.

-Không chắc mà dám đề nghị quyết đấu.

Mẹ của Zero liếc hắn một cái, Hứa Mạt không biết nên trả lời như thế nào, quả thực có hơi bốc đồng, nhưng không ai có thể tuyệt đối lý trí.

Nếu như hắn hoàn toàn nắm chắc, làm sao A Mạn Đạt có thể chấp nhận yêu cầu quyết đấu của hắn chứ?

Người hành tinh Lan Tư Lạc Đặc lại không ngốc, chính vì A Mạn Đạt cũng tin rằng mình có ưu thế tuyệt đối nên anh ta mới đồng ý yêu cầu quyết đấu.

Quyết đấu là hành động của cả hai bên, không phải là một quyết định đơn phương.

Zero nhìn về phía mẹ mình.

Bà cũng chú ý tới ánh mắt của cô, trong lòng thở dài một hơi, tiếp tục nói:

-Zero thỉnh cầu Khung sư phụ giúp cậu, cậu ở chỗ này tu luyện vài ngày đi.

-Cảm ơn dì ạ.

Hứa Mạt nói.

-Cậu và Zero hiện giờ cũng coi như là đồng đội của Thần Kiếm cục, quan tâm lẫn nhau là điều nên làm.

Mẹ Zero đáp lại, khéo léo xác định mối quan hệ giữa hai người là mối quan hệ đồng đội, điều đó không thành vấn đề.

-Cám ơn Khung sư phụ ạ.

Hứa Mạt lại nhìn về phía Khung sư phụ cảm tạ.

Khung sư phụ gật đầu, không nói nhiều.

Hứa Mạt phát hiện ra rằng tính cách của Zero có thể hơi giống vị lão sư này của cô, không thích nói nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận