Căn Cứ Số 7

Chương 313: Trong họa có phúc, bồi thường cho Hứa Mạt

Cơn thịnh nộ của hai học viện lớn vẫn vẫn đang bùng cháy, rất nhiều người ở thành phố Cương Khung gặp tai họa, cuộc đấu tranh diễn ra kịch liệt.

Ngoài việc tiếp tục điều tra thủ phạm thực sự của vụ ám sát, mở rộng lực lượng của hai đại học viện là sự đả kích đối với công ty.

Tương tự với thủ đoạn mà đối phương áp dụng, đầu tiên là phát động một cuộc chiến dư luận.

Mặc dù khả năng kiểm soát truyền thông của học viện không mạnh bằng đối phương, nhưng vẫn có tiếng nói với bên ngoài.

Hai đại học viện cho thế lực nhúng tay vào cuộc sống của những người di truyền và sự phân biệt đối xử với những người di truyền trong thành phố ngày nay, lên án kịch liệt sự tồn tại của dịch tiến hóa gene.

Con người có cần đến những loại dịch tiến hóa gene thấp kém này không? Tiêm gene của các loài vật khác vào trong cơ thể con người, làm cho con người phát sinh biến dị và bị bài xích bởi chính đồng loại của mình.

Hơn nữa, dịch tiến hóa gene này được sản xuất ra từ đâu?

Thí nghiệm gene phải chăng đã từng dừng lại?

Tập đoàn Phổ La Mễ Tu Tư là công ty con ở thành phố Cương Khung, đã thâm nhập bao nhiêu vào thành phố Cương Khung?

Dựa vào điều tra, trong vụ án tham nhũng của tập đoàn Minh Thị, đã có bóng dáng của công ty, muốn lợi dụng Minh Thị thâu tóm Lâm Thị, mở rộng lãnh thổ của công ty.

Vụ việc này đã gây nên rất nhiều sóng gió, ấn tượng của người dân về loại công ty quái vật khổng lồ này cũng không tốt đẹp gì.

Bọn họ cũng ngửi thấy mùi gì đó không bình thường.

Đây dường như là cuộc chiến giữa học viện và công ty.

Hai bên đều không đối đầu trực diện mà bắt đầu từ cuộc chiến dư luận.

Dù sao ở thời đại này, loại sức mạnh đỉnh cao này cơ bản không có khả năng trực tiếp khai chiến, như thế cả hai bên đều sẽ bị tổn hại.

Cuộc chiến của những kẻ khổng lồ, cuộc đấu tranh trong hòa bình, tranh giành lợi ích, lại trong đấu tranh duy trì hòa bình.

Đến mức hung thủ đứng sau cuộc mưu sát, vẫn chưa tìm thấy.

Không chỉ học viện Nam Minh ra tay, học viện Nặc Á cũng ra tay rồi.

Nhưng vẫn chưa có manh mối.

Dường như đối phương làm việc rất bí mật.

Hoặc là có chỗ nào đó bọn họ đã không để ý đến, không tìm ra được mục đích thật sự mà đối phương ám sát Hứa Mạt.

Vụ ám sát này, dường như trở thành vụ án không có lời giải.

Tòa nhà người máy, học viện Nặc A.

Hôm nay Hứa Mạt đã hoàn toàn hồi phục, anh ấy đến tòa nhà người máy.

Hôm nay có rất nhiều người đến sân thực hành chiến đấu trong tòa nhà người máy, không chỉ có học sinh năm nhất mà cũng có rất nhiều học viên năm cuối.

Tiên tài cấp S Hứa Mạt của Học viện Nặc Á đến khoa người máy cùng bọn họ so tài, sao có thể bỏ lỡ cơ hội này.

Lúc này, trong sân thực hành chiến đấu, một con người máy màu đen tay cầm chiến đao lấy cuồng phong bão táp điên cuồng tấn công.

Rất nhiều học sinh khoa người máy đều đang chăm chú xem.

Đặc biệt là những học sinh năm nhất.

Với sự phát triển của khoa học công nghệ, người máy thế hệ thứ 3 điều khiển rất đơn giản, bắt đầu rất đơn giản, nhưng chênh lệch giữa những người mới với các cao thủ là cực lớn.

Muốn sử dụng người máy để hoàn thành những thao tác nhỏ cần phải có khả năng tính toán vô cùng chuẩn xác, trong trạng thái chiến đấu thực hiện những động tác nhỏ cần phải có tốc độ phản ứng thần kinh mạnh mẽ.

Vì vậy khoảng cách giữa những người điều khiển người máy là cực lớn.

Người máy có giá thành đắt đỏ, vì vậy, nên cần những cơ giáp sư ưu tú nhất để điều khiển người máy, tuyển chọn học sinh khoa người máy cũng khá nghiêm ngặt.

-Học đệ Hứa Mạt mạnh quá.

Một bạn nữ nói:

-Trong khoa người máy của chúng ta không có mấy người có thể điều khiển người máy nhịp nhàng như cơ thể con người.

Bên cạnh, Tôn Tiểu Tiểu đang ăn quà vặt liếc nhìn nữ sinh vừa phát ra tiếng nói, là một học viên cùng khóa với cô.

Từ Tân, học sinh năm hai khoa người máy, đánh giá tài năng người máy A.

Lại thêm vẻ ngoài ngọt ngào, vóc dáng cũng rất được, rất được chào đón trong khoa người máy, người theo đuổi không ít.

Nhưng Tôn Tiểu Tiểu và cô ấy không hợp nhau lắm

Tính cách của Tôn Tiểu Tiểu thẳng thắn và đơn thuần hơn, cô cho rằng Từ Tân rất tâm cơ.

-Anh Hứa Mạt cố lên.

Tôn Tiểu Tiểu đột nhiên lớn tiếng gào hét, khiến cho những người xung quanh đều nhìn cô với vẻ mặt ngạc nhiên.

Từ Tân cũng nhìn qua Tôn Tiểu Tiểu một cái.

Nhưng Tôn Tiểu Tiểu hoàn toàn không để ý, vẫn đang ăn đồ ăn vặt của mình.

-Binh.

Trên chiến trường, Hứa Mạt hoàn toàn đè bẹp đối thủ, đánh ngã người máy màu trắng của đối phương, trượt một đường.

Động tác của Hứa Mạt dừng lại, người máy màu trắng đứng dậy, bên trong một nam sinh năm cuối bước ra, nói với Hứa Mạt:

-Trình độ điều khiển người máy của học đệ Hứa Mạt, đã vượt xa khả năng của một học sinh, thiên phú như vậy, không bái phục không được.

Có một số người, dường như thiên sinh đã là bậc thầy cơ giáp sư.

Hứa Mạt chắc chắn là một người như vậy.

Đối với tài năng tuyệt đối, nỗ lực chẳng đáng là gì.

-Tiền bối cũng rất lợi hại.

Hứa Mạt ở trong người máy nói.

-Học đệ Hứa Mạt không cần phải động viên ta, khác biệt quá lớn rồi.

Nam sinh cười khổ lắc đầu, trận chiến người máy này, hắn không có khả năng đánh trả.

Hơn nữa anh cảm nhận được Hứa Mạt vẫn còn chưa chiến toàn lực.

Đối diện là học sinh mới năm nhất, cảm giác bất lực này, tuyệt đối là có chút đả kích.

Nhưng nghĩ đến danh tiếng của Hứa Mạt thì cũng dễ chịu hơn một chút, dù sao cũng là đệ tử thân cận của viện trưởng, người thừa kế cơ giáp vương.

Hứa Mạt vào trong người máy.

Lúc này, Từ Tân tiến lên phía trước, đưa một chai nước khoáng cho Hứa Mạt rồi cười nói:

-Học đệ Hứa Mạt, vất vả rồi.

- Cám ơn.

Hứa Mạt gật đầu cám ơn, vừa định nhận lấy.

-Hứa Mạt ca ca.

Một giọng nói ngọt ngào truyền đến, Hứa Mạt da gà da vịt nổi hết lên, nhìn Tôn Tiểu Tiểu đang bước đến với nụ cười ngọt ngào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận