Căn Cứ Số 7

Chương 371: Hoả lực bao trùm

Hai tên Cơ Giáp Sư của quân đội phía Nam mơ hồ có cảm giác không đúng.

Cái khí thế này, là nữ học viên đó sao?

Nhưng không kịp suy nghĩ, hai bên đồng thời chạy với tốc độ nhanh, trong nháy mắt đã áp sát.

Cơ Giáp Sư tập trung gắt gao vào Hứa Mạt, nhìn Hứa Mạt chạy nhanh theo một đường cong về phía trước, bọn hắn một trái một phải, hai tay cơ giới đồng thời đâm ra, phong kín tất cả góc độ.

-Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, bọn hắn nhìn thấy cơ giáp của Hứa Mạt vậy mà lại bay lên không trung, chiến đao năng lượng trong tay thuận thế chém xuống.

Dưới tác dụng của lực quán tính, bọn hắn muốn dừng cũng đã không kịp, cánh tay máy móc đâm vào không trung, chiến đao xẹt qua, phát ra tiếng rắc rắc chói tai, đầu của hai chiếc cơ giáp bay lên, người nằm sau lưng cũng bị chém bay, máu tươi bay tung toé.

-Phanh.

Cơ giáp của Hứa Mạt quỳ xuống đất, sau đó đứng vững, tiếp tục lao về phía trước.

Đội ngũ đang lao ra ở hàng trước đều sửng sốt.

Một nỗi bất an mãnh liệt đang dần trào lên.

-Khai hoả.

Bọn hắn giơ máy móc hoả lực lên, đồng thời xạ kích về hướng cơ giáp.

Hứa Mạt chạy nhanh qua trái phải để né tránh, nhưng vẫn bị bắn trúng hai lần, tiếp tục khiêng hoả lực chạy đến trước người đối phương.

-Xuy, xuy…..

Chiến đao lớn bên trong cơ giáp tiến lên quét qua.

Chỉ trong giây lát, toàn bộ đều ngã xuống.

Đội ngũ này, bị quét sạch.

Vô số người dân thành phố Cương Khung ngẩng đầu nhìn chiếc cơ giáp như tử thần kia.

Họ sinh ra một suy nghĩ hoang đường.

Có lẽ, Hứa Mạt thật sự có thể làm được.

Mang theo hai người, giết sạch.

Trước mặt hắn, bộ đội tinh nhuệ của quân đội phía Nam vậy mà không đỡ nổi một đòn.

Người của học viện cũng nhìn chằm chằm vào màn hình, trước đó bọn họ còn cảm thấy có hơi vớ vẩn.

Nhưng lúc này lại sinh ra hy vọng.

Bây giờ, bốn chiếc cơ giáp cùng khoảng bốn mươi người của quân đội phía Nam đã ngã xuống. Bốn mươi phần trăm đội ngũ đã bị xé nát, chỉ còn lại chưa tới sáu mươi phần trăm.

Hơn nữa, quân đội phía Nam bị bao phủ trong sương mù, bọn hắn không hề nhận ra thần chết thật sự đang ở ngay phía sau.

Bọn hắn chỉ tập trung toàn bộ sức lực để đối phó với Lâm Tước, và Áo Lợi Duy Á đang đứng ngay sau, dẫn đến việc đội ngũ phía sau bị thảm sát.

Nhìn sương mù phía trước, lần này Hứa Mạt không nổ súng, mà là điều khiển cơ giáp xông thẳng vào.

Trong sương mù quân đội phía Nam đang dốc hết tốc lực tiến lên, đội ngũ cơ giáp cũng liều chết xung phong về phía Lâm Tước.

Một chiếc cơ giáp lặng lẽ tiến vào màn sương mù.

Đội ngũ hàng cuối cùng nghe thấy âm thanh của cơ giáp đến gần, một người mở miệng hỏi:

-Tại sao chỉ có một chiếc trở về?

Hắn vừa nói xong, Hứa Mạt đã tăng tốc về phía trước, chiến đao lớn trên cánh tay máy móc càn quét, lần lượt từng người trực tiếp bị chém bay, trên không trung máu tươi bắn tung toé.

-Cẩn thận.

Có người hét lên một tiếng, nhưng trong khói mù bọn hắn không nhìn rõ được, chỉ có thể xông thẳng về phía trước.

-Phốc thử…..

Lại một đao, lại một mảnh ngã xuống.

-Lao ra, không được hiếu chiến.

Có người hô to.

-Phải giải quyết bom khói được bắn ra đã.

Không giải quyết được bom khói, vĩnh viễn không thể nào xông ra được, bọn hắn sẽ bị giết sạch.

Trong làn sương mù đầy hỗn loạn, Hứa Mạt đang chém giết trong đó.

-Thông báo cho cơ giáp phía trước, chúng ta có thể đã bị trúng kế, ở đây mới chính là Hứa Mạt.

Lại có người hét lớn.

Dứt lời, một đám binh lính ở trong sương mù điên cuồng chạy về phía trước, hô to:

-Cơ giáp phá huỷ phía trước, Hứa Mạt đang ở phía sau.

Cơ giáp phía trước nghe được âm thanh thì tim đập thình thịch cả lên, thời điểm bọn hắn chạy nhanh quay lại, liền mơ hồ cảm giác thấy có một chiếc cơ giáp đang chém giết bên trong.

Bây giờ bọn hắn có ba sự lựa chọn.

Tất cả tiến về phía Lâm Tước.

Toàn bộ quay trở lại giết Hứa Mạt.

Từng nhóm hành động.

Phương án cuối cùng ít khả thi nhất, bọn hắn có thể bị giết sạch.

Bởi vậy, chỉ có thể chọn một trong hai cái đầu tiên.

-Không nên quay đầu lại, đội ngũ cơ giáp phá huỷ bằng bất cứ giá nào cũng phải giết được Lâm Tước.

Bên trong cơ giáp màu đen truyền ra âm thanh với luồng khí lạnh lẽo, hắn chọn việc không trở về cứu viện. Năng lượng của sáu chiếc cơ giáp đồng thời được kích hoạt đến mức mạnh nhất, năng lượng phun ra, cơ giáp tiến về phía trước với tốc độ cực đại.

Bọn hắn nhận ra mình bị trúng kế rồi.

Lâm Tước nhìn thấy cơ giáp tiến đến với tốc độ cao nhất, thì cũng quay người chạy nhanh rời khỏi chiến trường.

Chỉ cần hắn trụ một quãng thời gian, Hứa Mạt có thể giải quyết tất cả bộ đội trên đất liền.

Kế tiếp, cũng chỉ cần đối phó với sáu chiếc cơ giáp.

Toàn bộ đội ngũ bộ đội cơ giáp đều bị rút đi, cơ giáp của quân đội phía Nam từ bỏ đội ngũ mặt đất.

Bên ngoài, mọi người thấy cảnh này thì yên lặng như chết.

Bọn hắn tận mắt chứng kiến Hứa Mạt xông vào trong làn sương khói, dậy lên một trận săn giết.

Nhưng ở thời khắc quan trọng thế này, bộ đội cơ giáp của quân khu phía Nam lại lựa chọn tiến lên giết Lâm Tước trước.

Sau khi bộ đội cơ giáp rời đi, bộ đội trên mặt đất đang bị mất tầm nhìn trong làn sương, chuyện gì sẽ xảy ra?

Hình như, đã có thể tưởng tượng ra được:

-Tất cả ngồi xuống tại chỗ, giữ im lặng, giơ súng lên.

Một giọng nói bi thương từ trong sương khói truyền đến.

Lập tức tất cả mọi người của quân đội phía Nam đều khuỵu gối, ngồi xổm xuống, giơ súng máy trong tay lên, đảm bảo không nhắm vào người của bên mình.

-Phốc thử…..

Một âm thanh truyền ra, mọi người đều nghe được, mơ hồ còn nhìn thấy một bóng người.

-Giết.

Sau tiếng ra lệnh, toàn bộ súng máy đồng thời khai hoả, hoả lực bao trùm vị trí truyền ra âm thanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận