Căn Cứ Số 7

Chương 69: Sự kiện lớn

Nhưng mà, có lẽ Tần Trọng căn bản không quan tâm đến “người chết”.

Chỉ là, mục đích của hắn rốt cuộc là cái gì.

Người qua đường vội vàng, đều đi rất gấp rút, tiếng nghị luận không ngừng, nhưng vẫn chỉ là một vài tin đồn, hẳn là có người cố ý lan truyền tin tức này ra, thế giới ngầm không có thiết bị liên lạc, không biết là không có tín hiệu hay là cố ý kiểm soát, hoặc là cả hai.

Muốn lan rộng tin tức, chỉ có thể dựa vào người dân truyền ra, độ lan truyền có hạn, trừ khi là sự kiện cực kỳ trọng đại, mới có thể dẫn đến sự lan truyền rộng rãi, nếu không mức độ lan truyền dó chỉ có hạn.

Nhưng tình hình dọc theo đường đi mà Hứa Mạt gặp phải, hắn cảm thấy có người ở phía sau điều hành làm cho tin tức lan rộng.

Đây là một hành động được lên kế hoạch từ trước.

Lúc Hứa Mạt quay lại cửa hàng bách hóa, Lăng Dung đã về rồi, là tự lão gia Ba Tư đi đón nàng về.

Lăng Dung lúc này đang khóc, nhìn thấy Hứa Mạt quay về, nàng đi lên phía trước.

-Hứa Mạt.

Lăng Dung hét lên một tiếng, Hứa Mạt nhẹ giọng hỏi:

-Làm sao vậy?

Hắn không có gọi tiểu thư Lăng Dung, lúc này hắn nhìn ra tình trạng của Lăng Dung có chút không đúng, tâm tình suy sụp vô cùng, lúc trước nàng đến nhà Tinh Vân, cũng xem như là tự mình trải qua chuyện kia.

-Hứa Mạt.

Lăng Dung bước lên phía trước, nhẹ nhàng ôm lấy Hứa Mạt, Hứa Mạt đứng đó im lặng, không quấy rầy nàng.

Hắn nhìn thấy khóe mắt của Bạch Vi cũng có nước mắt, trên tay còn đang cầm mấy tấm ảnh, nước mắt không ngừng rơi xuống.

Trên đường phố, truyền ra những âm thanh ồn ào, rất nhiều người đều chạy ra ngoài, thậm chí không ít người vồ lấy vũ khí, cực kỳ hỗn loạn, ở trong đám người hỗn loạn này, có có thể nghe được tiếng hét chói tai cùng với tiếng khóc.

-Con của ta.

Thậm chí còn có người quỳ cả xuống đất, khóc lóc thảm thiết và đau đớn vô cùng.

Lăng Dung buông Hứa Mạt ra, chỉ thấy Hứa Mạt đi lên phía trước.

Bạch Vi ngẩng đầu nhìn thấy hắn, vội vàng rụt tay lại, có chút không muốn để Hứa Mạt nhìn thấy.

Nhưng kì thật Hứa Mạt đã nhìn thấy một điểm, hắn lấy ảnh từ trong tay Bạch Vi ra.

Một cảm giác vô cùng phẫn nộ xông thẳng lên đầu hắn, trái tim hắn như ngừng đập, linh hồn run rẩy

-Súc sinh!

Bức ảnh rơi xuống đất, hai tay Hứa Mạt nắm chặt, gân xanh lộ ra.

Đây là một thế giới tối tăm như thế nào.

Cuối cùng thì hắn cũng hiệu được chú Phương, hiểu được Diệp Thanh Điệp, đây là thế giới ăn thịt người, bọn họ muốn làm cái gì đó, nhưng lại phát hiện ra bản thân không làm được cái gì.

Bỗng nhiên Hứa Mạt cảm nhận được sự đau khổ mãnh liệt, vì sao hắn lại đến một thế giới như vậy chứ?

Thân hình mập mạp của lão gia Ba Tư đi ra ngoài, nhặt tấm ảnh trên mặt đất lên xé rách, sau đó ném vào thùng rác bên cạnh, hắn có vẻ rất bình tĩnh, vẫn như thường ngày.

-Ba.

Lăng Dung vừa khóc vừa hỏi”

-Chuyện này là thật sao? Trong công xưởng lấy trẻ con thật ra làm vật thí nghiệm sao, bọn người đó sao lại buồn nôn như vậy, những kẻ đó đều là loại máu lạnh.

Lão gia Ba Tư nhẹ nhàng ôm lấy Lăng Dung, hắn không nói cái gì, bất kì lời an ủi nảo lúc này cũng đều trở lên vô nghĩa.

-Đó chỉ là những đứa trẻ, bọn chúng sao lại có thể làm chuyện như vậy, làm sao lại có thể làm chứ, không có ai quản bọn chúng sao?

Lăng Dung đau khổ khóc lóc trong vòng tay cửa lão gia Ba Tư, nước mắt làm ướt cả áo lão gia Ba Tư.

Lão gia Ba Tư mở rộng vòng tay, ôm lấy Lăng Dung vào lòng, để cho Lăng Dung khóc trong vòng tay của hắn.

Hứa Mạt nhìn ra con đường, càng ngày càng nhiều người đổ xô ra đường, giống như là đang phát điên vậy.

Những người dân của đáy thế giới ngầm, mặc dù trong những ngày thường họ chịu đựng sự áp bức bóc lột, nhưng bọn họ vẫn như cũ vẫn luôn nỗ lực để sinh tồn.

Vậy mà, sự thật tàn khốc mà bọn họ nhìn thấy, khiến bọn họ cảm thấy bản thân không còn bất kì hi vọng sống nào cả, chỉ có nỗi đau khổ vô tận.

Hứa Mạt nhận ra rằng, “cha mẹ mình” có lẽ cũng có thể là một trong số họ, sau khi vô tình biết được một số chuyện gì đó họ đã đến đội chấp hành pháp luật, nhưng lại bị giết chết.

Có lẽ, bọn họ cũng không muốn nhìn thấy, con trai và con gái của mình, cũng trở thành vật thí nghiệm đó.

-Lão gia Ba Tư, đây là thí nghiệm gì?

Hứa Mạt cố gắng kìm nén sự tức giận của mình hỏi lão gia Ba Tư.

-Huấn luyện chiến binh gen!

Lão gia Ba Tư trả lời.



Thế giới ngầm rung chuyển, vô số người tự phát đã xuống đường, hướng về xưởng chế tạo vũ khí Ngõa Luân và thành phố chính của thành bang.

Tin tức lan truyền như thác lũ, vượt khỏi tầm kiểm soát.

Khi nhìn những bức ảnh đó, ai cũng cảm nhận được sự xót xa từ tận đáy lòng.

Trẻ em là tương lai và là niềm hy vọng duy nhất cho sự sống còn của những người ở tầng lớp dưới cùng, nhưng hy vọng còn lại này đang bị lấy đi.

Những vụ buôn người trong thế giới ngầm không phải là hiếm, họ thường nghe nói về nó, nhưng khi sự thật được phơi bày, không ai nghĩ rằng nó sẽ tàn khốc như vậy.

Những nhà máy này được cho là do các nhân vật lớn từ trên cao xây dựng, những 'nhân vật lớn' này đến đây để ăn thịt người sao?

Làm thế nào họ có thể làm điều đó mà không có sự cho phép của hội đồng thành phố - nhà nước?

Họ nghi ngờ rằng các cấp trên của thế giới ngầm có liên quan trực tiếp.

Đau buồn, tức giận và những cảm xúc khác chồng chất lên nhau, vô số người đã đứng lên, ngay cả Lăng Dung cũng muốn tham gia nhưng bị ngài Ba Tư ngăn cản.

Những cuộc bạo loạn như vậy thường đi kèm với nhiều tội ác khác nhau.

"Căn cứ bí mật" của xưởng chế tạo vũ khí Ngõa Luân đã tổ chức bí mật sơ tán, và nhà máy bị đập phá, vì việc rút lui gấp rút nên rất nhiều vũ khí bị bỏ lại trong kho, đã bị những kẻ xông vào nhà máy lấy đi, vì vậy một cuộc bạo động mạnh mẽ hơn đã nổ ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận