Căn Cứ Số 7

Chương 1243: Tuyệt cảnh bạo ngược

Đây cũng là thực lực phổ biến của các giáo chủ giáo hội, sức mạnh của giáo hội đến từ sức mạnh chuyên chế của chính nó. Nguyên Thần Giáo, vị thần bọn họ tin tưởng là Sáng Thế Thần, cũng chính là Nguyên Thần, bọn họ cho rằng Thần tạo ra hết thảy năng lượng trên thế gian, từ đó sinh ra vũ trụ.

Giáo hội nghiên cứu rất sâu về nguyên lực, giáo chủ đã là nhân vật cấp cao, là người phụ trách chính của giáo hội trên hành tinh này, địa vị của hắn trong giáo hội tương đương với tổng đốc hành tinh của hắn.

Về phần đại giáo chủ, đã là đại nhân vật chân chính, thông thường sẽ do thiên hành giả đảm nhiệm, vừa có quyền thế, vừa có sức mạnh cá nhân mạnh mẽ, cho dù là tổng đốc nước cộng hòa cũng không thể nào đắc tội một người như vậy, cho nên hắn mới cẩn thận từng li từng tí.

Lam Tước đã định để Hứa Mạt mang Lam Thanh cùng nhau rời đi, dĩ nhiên không hy vọng Lam Thanh bị giáo hội khống chế. Bản thân hắn cũng không có ấn tượng tốt với giáo hội. Theo các tài liệu lịch sử, giáo hội đã tồn tại từ thời đại của đế quốc, nhưng hoàn toàn không thể dẫn đầu. Sau khi đế quốc sụp đổ, giáo hội cũng như nhiều thế lực khác nhanh chóng trỗi dậy, bởi vì chiến tranh gây ra hỗn loạn, giáo hội nắm trong tay một số năng lực siêu phàm nên mới nhanh chóng khuếch trương.

Thế nhưng Lam Tước vẫn luôn không thích giáo hội. Theo hắn thấy, Nguyên Thần Giáo có dã tâm rất lớn, sớm muộn gì nó cũng sẽ gia nhập vào hàng ngũ bá chủ, trên thực tế, bọn họ đã sắp xếp xong xuôi và len lỏi vào mọi ngóc ngách.

Còn có một điểm, cho tới nay, Lam Tước đều cho rằng phong cách làm việc của Nguyên Thần Giáo quá mức độc đoán.

Giống như giờ phút này, hắn vẫn chưa muốn Lam Thanh gia nhập giáo hội nhưng giáo chủ Tác Lan này lại tự chủ trương, thậm chí đã đánh tiếng với đại giáo chủ.

-Giáo chủ tiên sinh, Hành tinh Lam Tư Đinh thuộc về nước cộng hòa, vì vậy nó đương nhiên được Cộng hòa bảo vệ. Ngoài ra, ta rất cảm kích lòng tốt của đại giáo chủ tiên sinh, nhưng ta dự định để Lam Thanh ra ngoài học tập, cho nên chỉ có thể phụ tình yêu của đại giáo chủ.

Lam Tước đáp lại. Đưa Lam Thanh đi rồi, hắn cũng không còn gì phải sợ, hắn tuổi đã lớn, lại mất đi hai đứa con trai, hiện giờ ngoại trừ Lam Thanh ra thì cũng không còn quá nhiều lo lắng.

Nếu để Lam Thanh gia nhập giáo hội, chắp tay nhường Hành tinh Lam Tư Đinh cho giáo hội thì đó sẽ bị coi là phản bội nước Cộng hòa, nước cộng hòa bên kia sau này cũng sẽ không tha cho hắn.

Đối với cá nhân hắn mà nói, dường như bất kể đưa ra lựa chọn như thế nào đều là sai lầm, điều này cũng củng cố ý định để Lam Thanh rời đi của hắn.

-Tổng đốc đại nhân ngài là từ chối lời cầu phúc của đại giáo chủ sao?

Tác Lan cười hỏi, nhưng trong giọng nói nhiệt độ hình như hơi giảm xuống, làm cho người ta cảm nhận được sự lạnh lẽo.

-Xin lỗi, giáo chủ tiên sinh, ta có lo nghĩ của mình.

Lam Tước thấy Tác Lan hung hăng như thế cũng không hài lòng. Dù sao hắn cũng thuộc nước cộng hoà, đối phương là người của giáo hội, cũng không có quan hệ phụ thuộc. Ngược lại, hắn làm tổng đốc tinh cầu, phụ trách tất cả mọi việc trên tinh cầu, từ ý nghĩa nào đó mà nói, hắn mới là người cầm quyền tinh cầu này.

Chỉ là giáo hội quá mạnh, giống như giáo hội mới là người cai quản hành tinh.

Hứa Mạt ngồi ở một bên yên lặng lắng nghe, chuyện này không liên quan gì đến hắn nên hắn không có nhiều chuyện, dù sao hắn cũng chỉ là khách đến thăm mà thôi, sẽ không chủ động đắc tội bất kỳ thế lực nào.

Tuy nhiên, từ cuộc đối thoại giữa hai người, cũng có thể cảm nhận được rằng hình như giáo hội rất cường thế, đối mặt với tổng đốc hành tinh nhưng giọng điệu cũng không mấy nể nang.

-Đã như vậy, giáo hội tôn trọng sự lựa chọn của ngài, Lam Tước đại nhân.

Tác Lan mỉm cười nói:

-Nhưng mà cầu phúc là tâm ý của giáo chủ đại nhân, nếu Lam Tước đại nhân không muốn đi, ta có thể ở chỗ này tiến hành nghi thức cầu phúc đơn giản hay không?

Lam Tước nhìn về phía Tác Lan, suy nghĩ một chút rồi gật gật đầu nói:

-Tác Lan tiên sinh cứ tự nhiên.

Tác Lan mỉm cười gật đầu, hắn đứng dậy vỗ tay, lập tức có hai bóng người từ bên ngoài đi vào, hai người đều mặc lễ phục giáo sĩ, một nam một nữ, trong đó người nữ đưa quyền trượng trong tay cho Tác Lan.

Tác Lan cầm lấy quyền trượng, như thể đang chuẩn bị cho một buổi lễ đơn giản.

Điều này làm cho Hứa Mạt cũng cảm thấy tò mò, nghi thức do giáo sĩ giáo hội cử hành, chẳng lẽ thật sự hữu dụng sao?

Chỉ thấy Tác Lan đang giơ quyền trượng lên, đột nhiên từ trên quyền trượng, tinh thể bên trong tuôn ra từng tia sáng, hào quang lộng lẫy nhanh chóng bao trùm khu vực này, khiến nơi đây tràn ngập màu sắc kỳ lạ.

Hứa Mạt lộ ra vẻ mặt kỳ quái, nhìn luồng sáng đang lưu chuyển kia, đó chính là nguyên lực.

Những nguyên lực này dường như có một màu sắc thực chất, rất nồng đậm và nhanh chóng bao quanh khu vực này, di chuyển về phía Lam Thanh. Không chỉ vậy, năng lượng đó còn lưu chuyển sang những người khác, bao gồm cả Hứa Mạt và Linh.

Nguyên lực chảy vào trong cơ thể, Hứa Mạt trong lòng hơi chấn động, xem ra giáo hội có thể phát triển đến ngày hôm nay, nhất định phải có cái gì dị thường.

-Chúa phù hộ cho tất cả chúng sinh, Sáng Thế Thần vĩ đại sẽ cầu phúc cho các ngươi.

Tác Lan giơ quyền trượng trong tay lên và nguyên lực chảy vào trong thân thể Lam Thanh, nhưng Hứa Mạt lại phát hiện càng có nhiều năng lượng hơn đang hướng về cơ thể của Linh.

Ngay sau đó, luồng ánh sáng rực rỡ xung quanh điên cuồng lao về phía Linh, điều này cũng làm cho Linh cảm thấy kỳ quái. Đắm mình trong ánh hào quang, cô ấy rực rỡ như một nữ thần.

Ánh mắt Tác Lan đột nhiên mở ra, hắn nhìn về phía Linh, bên trong ánh mắt mang theo sự kích động, mở miệng nói:

Bạn cần đăng nhập để bình luận