Căn Cứ Số 7

Chương 1166: Tự giết lẫn nhau

Một quyền đánh ra sóng xung kích năng lượng, giống như là một vũ khí siêu năng phát nổ, phá hủy hết thảy mọi thứ.

Là hành tinh Lư Tạp Tư phái tới sao?

Ngoại trừ bảy đại thường vụ quản sự tinh, chỉ sợ rất khó để tìm thấy sự tồn tại của loại cấp bậc này trên các hành tinh khác.

-Xong rồi.

Một ý nghĩ hiện lên trong đầu Lưu Phong, sức mạnh của thiên hành giả, sức mạnh con người không thể địch lại, một mình hắn cũng đủ khiến cho hành tinh Bái Luân long trời lở đất.

Lúc này, trong một lâu đài cổ ở thành phố Xuyên Tinh.

Khung sư phụ đang nhắm mắt nghỉ ngơi, đúng lúc này, một loạt âm thanh trầm đục truyền đến, bà tựa hồ cảm giác được gì đó, hai mắt từ từ mở ra.

Bà ngẩng đầu liếc nhìn về phía xa, không ngờ lại bị thằng nhóc kia đoán được, thật sự có thiên hành giả “ghé thăm” hành tinh Bái Luân.

Khung sư phụ đứng dậy, đột nhiên một cỗ nguyên lực cuồng bạo bao phủ lấy thân thể bà, khiến bà sa vào trong bóng tối, không thể nhìn thấy chân thân.

Khoảnh khắc tiếp theo, bà bước tới, bóng ma phong bạo kia trực tiếp biến mất tại chỗ.

-Khung sư phụ?

Linh vừa nhận thấy một hơi thở năng lượng mạnh mẽ phát ra, chẳng lâu sau, cô thấy Khung sư phụ trực tiếp biến mất ngay trước mặt cô.

Linh:

-???

Đây là siêu năng lực gì?

Sao Khung sư phụ không dạy cho cô nhỉ?

Trên trời cao, ông lão đang định bước tiếp thì đột nhiên như cảm nhận được điều gì đó, ông xoay người.

Hai người áp giải Lưu Phong phía sau lão cũng quay đầu lại, sau đó bọn họ nhìn thấy một bóng ma xuất hiện trên bầu trời.

-Thả hắn ra!

-Thả hắn ra!

-Thả hắn ra!

Từng hồi âm thanh liên tục vang lên trong đầu hai người, hai người kia lại không tự chủ được nghe theo mệnh lệnh, buông Lưu Phong ra.

Khung sư phụ vươn tay, Lưu Phong ngay lập tức bay đến bên cạnh Khung sư phụ, được bà đỡ lấy.

-Giết chết hắn!

-Giết chết hắn!

Một giọng nói khác vang lên trong tâm trí hai người, cả hai đồng thời quay lại, lao thẳng về phía ông già.

Lão giả nhíu nhíu mày, hét lớn:

-Láo xược.

Hai người bọn họ không chút chần chừ mà tiếp tục bước đến chém giết.

Thân hình lão nhân cất bước đi về phía trước, trực tiếp đi qua từ giữa bọn họ, sau một khắc, thân thể hai người rơi xuống không trung, đã bỏ mạng.

Sau khi giết chết hai người, lão giả ngẩng đầu nhìn bóng đen phía trước, ánh mắt dưới áo giáp cũng thay đổi.

Làm sao Hành tinh Bái Luân có thể tồn tại thiên hành giả?

-Ngươi là ai?

Lão giả mở miệng hỏi.

Xa xa có người chạy tới bên này, Khung sư phụ liếc mắt nhìn, sau đó hướng về phía lão giả quát:

-Đi theo ta!

-Đi, đi, đi…

Một âm thanh run rẩy không ngừng vang lên trong đầu lão giả, khiến lão kinh hãi, chỉ thấy một bóng người trực tiếp từ trong đầu lão đi tới, giống như thần.

-Ầm!

Hai người hóa thành hai đạo tàn ảnh, trực tiếp biến mất tại chỗ, Tổng thống Lưu Phong rơi xuống không trung.

Mọi người vội vã chạy tới, Giang Lan đỡ lấy bóng dáng đang rơi xuống của Lưu Phong, lúc này trái tim Giang Lan cũng chấn động kịch liệt.

Là thiên hành giả.

Hai vị thiên hành giả.

Mà giờ phút này, Tổng thống Lưu Phong vẫn còn đang bàng hoàng.

Chuyện gì đã xảy ra thế???

Hành tinh Bái Luân sao lại có tồn tại đáng sợ như vậy?

-Tổng thống, ngài không sao chứ?

Giang Lan mở miệng hỏi.

-Không sao.

Lưu Phong lắc đầu:

-Giang Lan, cậu biết người thần bí kia là ai không?

Giang Lan lắc đầu.

-Đối phương rõ ràng là đang giúp chúng ta, nhưng trên Hành tinh Bái Luân hẳn là không có tồn tại cấp độ này.

Giang Lan mở miệng nói:

-Nếu không nhờ có vị cường giả thần bí này, e rằng chúng ta đều phải chết.

Một thiên hành giả xuất hiện, bất khả chiến bại.

Điều này làm cho bọn Giang Lan cảm thấy sợ hãi.

-Mặc dù công nghệ quyết định sức mạnh tổng thể của hành tinh, nhưng sức mạnh chiến đấu cá nhân hùng mạnh có thể lật đổ cả một tinh cầu.

Tổng thống Lưu Phong giờ phút này vẫn không cách nào bình tĩnh, trước kia ông chỉ nghe nói về thiên hành giả, đây là lần đầu tiên nhìn thấy.

Một vị sức chiến đấu đơn thể cấp bậc này, không người nào có thể ngăn cản, có thể giết hết kẻ thống trị tinh cầu.

-Hỏi Hứa Mạt xem có biết không.

Giang Lan nói, hắn luôn cảm thấy Hứa Mạt có lẽ biết chút gì đó.

-Ừm.

Lưu Phong gật đầu, thời điểm xuất hiện của cường giả thần bí này quá trùng hợp, tựa như đã sớm sắp xếp đến giúp bọn họ.

-Đi thôi.

Một nhóm người rời khỏi nơi này, đi về hướng của Bộ thông tin, bọn họ định để bộ thông tin liên lạc với chiến hạm.

Lúc này Hứa Mạt đang trên đường đi tới hành tinh Lan Tư Lạc Đặc, chẳng bao lâu nữa là có thể tiến vào tinh vực xung quanh hành tinh Lan Tư Lạc Đặc.

-Hạm trưởng Hứa Mạt, bộ thông tin bên kia đề nghị kết nối.

Lúc này, một giọng nói từ phòng điều khiển truyền đến.

-Biết rồi.

Hứa Mạt nghe tin này bèn đi tới phòng điều khiển.

-Tôi là Hứa Mạt.

Hứa Mạt mở miệng nói.

-Hứa Mạt, tôi là Cát Hồng.

Một giọng nói vang lên.

-Cát cục, có chuyện gì thế?

Hứa Mạt hỏi.

-Ở đó nói chuyện có tiện không?

Cát Hồng hỏi.

-Đều là người của mình.

Hứa Mạt đáp, phòng điều khiển của chủ hạm đều là những nhân viên nồng cốt.

-Cách đây không lâu, Tổng thống Lưu Phong tiên sinh bị bắt cóc, lực lượng hộ vệ trực tiếp bị xóa sổ, máy bay chiến đấu không chịu nổi một kích.

Cát Hồng nghiêm giọng nói:

-Là một vị thiên hành giả.

Hứa Mạt híp mắt, quả nhiên có thiên hành giả ra tay, trước khi đi hắn còn lo lắng vấn đề này, cùng với sự phát triển mở rộng của Hành tinh Bái Luân, có một số thế lực đối địch không tiện tiến công lớn, sẽ mượn sức chiến đấu đỉnh cao để đối phó với bọn họ.

-Tổng thống tiên sinh không sao chứ?

Hứa Mạt hỏi.

-Hứa Mạt, tôi ở đây.

Lưu Phong nói:

-Một người thần bí đã cứu tôi, dẫn thiên hành giả kia đi rồi.

-Dẫn đi?

Hứa Mạt kinh ngạc nói.

-Phải.

Lưu Phong nói:

-Người thần bí kia bị bão năng lượng bao phủ, không thể nhìn thấy khuôn mặt, thậm chí không nói một lời đã khiến cho ba người đối phương tự giết lẫn nhau, sau đó vị thiên hành giả kia bị mang đi.

Hứa Mạt:

-…

Mẹ nó!

Ghê gớm thật!

Bạn cần đăng nhập để bình luận