Căn Cứ Số 7

Chương 314: Không Hiểu Rõ

Lại muốn làm yêu quái sao?

Tiểu Tiểu vẫn phải để Tiểu Thất trừng trị.

Anh không đối phó nổi.

-Hứa Mạt ca ca anh uống đi, uống chai của em này.

Tôn Tiểu Tiểu đưa chai nước lên.

-..............

Hứa Mạt sững sờ một chút rồi nhìn Từ Tân.

Chỉ thấy Từ Tân thu tay lại, cô tất nhiên biết quan hệ Hứa Mạt và Tôn Tiểu Tiểu rất tốt.

-Học đệ Hứa Mạt, ta cũng muốn xem xem trình độ người máy của mình kém ở đâu, có thể chỉ cho ta một chút không?

Từ Tân cười rồi nói.

-Được.

Hứa Mạt nhận chai nước của Tôn Tiểu Tiểu rồi gật đầu.

Sư tỷ giao nhiệm vụ, vẫn phải hoàn thành thật tốt mới được.

Từ Tân quay người đến điều khiển người máy, Tôn Tiểu Tiểu đi đến bên cạnh Hứa Mạt nói nhỏ:

-Hứa Mạt ca ca, có thể giúp em đánh cô ta thật mạnh không, cô ta đã từng bắt nạt em.

-ừm…

Hứa Mạt gật đầu.

-Cám ơn Hứa Mạt ca ca.

Tôn Tiểu Tiểu rời khỏi bên này, Hứa Mạt lại lần nữa ngồi lên người máy, ai bảo hắn mắc nợ ân tình của Tôn Bàn Tử chứ.

-Học đệ Hứa Mạt, không cần phải nhẹ tay với ta.

Từ Tân điều khiển một người máy màu đỏ đi lên phía trước nói.

-Được.

Hứa Mạt đáp, một giây sau, người máy trực tiếp xông lên, năng lượng cực mạnh phát ra, tốc độ khủng khiếp.

Người máy của Từ Tân trực tiếp khai hỏa, nhưng tốc độ của Hứa Mạt quá nhanh, tránh được hỏa lực và tiến về phía trước, Từ Tân nhìn thấy Hứa Mạt tiến gần đến bên tay phải người máy liền giơ chiến đao lên.

-Binh…

Vẫn chưa kịp chuẩn bị xong đã bị đánh trúng, động tác cánh tay biến dạng.

-Binh binh binh.

Chiến đao của Hứa Mạt chém ra liên tục, người máy của Từ Tân bị đánh bay ngã xuống đất, sau đó một bên bị va đập.

Trong người máy, Từ Tân nằm mê man bên trong.

Thật sự không nương tay chút nào sao.

Đối với nữ sinh không thương hoa tiếc ngọc???

Từ Tân có chút hoài nghi về nhan sắc của bản thân.

Hứa Mạt từ người máy đi xuống, đến trước người máy của Từ Tân nói:

-Xin lỗi.

Chỉ thấy Từ Tân điều khiển người máy đứng lên, bản thân cô ấy cũng bước xuống, cười rồi nói:

-Không sao, trình độ kiểm soát của học đệ Hứa Mạt thật ngoạn mục, xem ra ta cần phải nỗ lực hơn nữa, sau này mong có thể nhờ bạn Hứa Mạt chỉ dạy thêm không?

-Ừm….

Bị đánh cho thê thảm như vậy vẫn không có ý kiến gì à?

Hứa Mạt hiểu ra vì sao Tôn Tiểu Tiểu không thích đối phương rồi.

Hơi mưu mô!

-Thầy Lãnh Thu có kinh nghiệm phong phú hơn tôi, lại thích hợp với việc dạy học, nếu như tôi đến tòa nhà người máy, đương nhiên cũng không có vấn đề gì.

Hứa Mạt đáp, sau đó đi qua Từ Tân, nhìn về phía Lãnh Tuyết đang xem cuộc chiến cười gượng.

Anh là bị bắt tới làm tráng đinh.

-Học tỷ, thế là được rồi đúng k?

-Tha cho cậu.

Lãnh Tuyết gật đầu.

Hứa Mạt thở phào, cuối cùng cũng có thể đi rồi.

-Bạn Hứa Mạt.

Lúc này, lại có một giọng nói khác truyền đến.

Là Lôi Nặc.

-Ừm.

Hứa Mạt nhìn Lôi Nặc, tên ngốc kia lại có chuyện gì?

-Hứa Mạt, cậu vẫn chưa đánh giá trình độ kiểm soát người máy của tôi, có thể cùng cậu tỉ thí được không?

Lôi Nặc hỏi, khi Hứa Mạt đến, nhìn cuộc đối chiến người máy của những người khác một thời gian, Lôi Nặc cũng ở đây.

-Bạn Lôi Nặc, hiện tại cậu vẫn cần phải chăm chỉ luyện tập, tương lai nhất định có thể giỏi hơn tôi.

Hứa Mạt đáp.

Lôi Nặc sững sờ, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, sau đó nói:

-Tôi hiểu rồi.

Nói xong, anh quay người rời đi.

Mục đích hiện tại mà anh theo đuổi chính là chiến thắng Hứa Mạt trong cuộc chiến người máy, xem ra Hứa Mạt cũng công nhận khả năng của anh, cũng cho rằng tương lai người máy của anh có thể giỏi hơn bản thân Hứa Mạt.

Lôi Nặc, dường như quên mất mục đích tìm Hứa Mạt…

Cuối cùng Hứa Mạt cũng trốn đi.

Lãnh Thu dẫn theo anh đến tòa nhà người máy, đến tầng thượng của tòa nhà người máy.

Thông qua nhận dạng khuôn mặt, Lãnh Tuyết đi vào trong đại sảnh.

Đèn được bật lên.

Đại sảnh tràn ngập gió cơ học, xung quanh bức tường bên trong lá chắn năng lượng có một đội người máy.

Người máy ở đây cực kỳ ngầu, những đường nét tràn đầy sức mạnh, tốt hơn nhiều với những người máy của học sinh khoa người máy đang luyện tập ở dưới kia.

-Chỗ này là?

Hứa Mạt hỏi.

-Khu vực trung tâm của tòa nhà người máy, nhóm người máy mạnh nhất ở học viện Nặc Á, phòng ngự bên ngoài bức tường đều là cấp A, trong khoa người máy chỉ có ta có quyền ra vào nơi này.

Lãnh Tuyết nói:

-Những người máy ở trong lá chắn năng lượng đều là người máy cấp A, trong đó có phiên bản mới nhất của thế hệ thứ tư, hệ thống điều khiển kép, phía trên đều có dấu hiệu nhận dạng, hệ thống vũ khí cũng không khác nhau, nhiều loại có thể tiến hành chuyển đổi vũ khí, cậu có thể chọn lấy một con.

-Chọn?

Trong lòng Hứa Mạt có chút chấn động.

-Đúng, chọn đi.

Lãnh Tuyết gật đầu:

-Thầy đã đặc biệt phê chuẩn, đã được học viện thảo luận và đồng ý, đối với cấp S của học viện, khen thưởng đặc biệt với học trò của viện trưởng.

Hứa Mạt hít sâu một hơi, chẳng qua chỉ là cái cớ thôi.

Nói trắng ra, chỉ là muốn tặng anh một con chiến giáp thôi.

Xem ra, vì vụ ám sát này mà trong họa gặp phúc rồi.

Người máy cấp A, mạnh đến mức độ nào?

Đây không còn là thứ có thể mua được bằng tiền nữa rồi.

-Vì vụ ám sát lần này, học viện Nam Minh sẽ phải bồi thường, bọn họ sẽ trả hơn nửa kinh phí.

Lãnh Thu nói thêm.

–Ờm.

Hứa Mạt chớp chớp mắt.

Thầm nghĩ lúc nào đó phải tới học viện Nam Minh một chuyến, ám sát mãnh liệt hơn một chút nữa mới được!

Nếu như vậy, sẽ không khách sao nữa!

Mắt Hứa Mạt sáng bừng, đi đến những cỗ người máy bên trong lá chắn năng lượng, phía ngoài lá chắn năng lượng, có giới thiệu cơ bản về rất nhiều người máy.

-Con nào mạnh nhất?

Hứa Mạt hỏi Lãnh Tuyết:

-Con mà có giá đắt nhất ý.

Lãnh Tuyết đảo mắt nhìn Hứa Mạt.

Cô hình như có chút không hiểu rõ về vị sư đệ này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận