Căn Cứ Số 7

Chương 221: Vấn đề

Mặc dù không được coi là học viên chính thức của học viện Nặc Á nhưng vẫn có thể học tập giống như học viên chính quy.

Trong tám học viện siêu phàm, học viên dự bị vẫn luôn tồn tại.

Một số gia tộc lớn hoặc tập đoàn vì muốn con cháu được vào học trong học viện siêu phàm để đánh bóng tên tuổi, nhưng điều kiện bản thân không đạt yêu cầu, thì sẽ dựa vào các quỹ tài trợ hoặc một hình thức khác để tạo mối quan hệ với học viện, sắp xếp con cháu mình có thể vào học trong học viện.

Ngoài vào học để lấy tiếng ra còn để mở rộng mối quan hệ.

Học sinh trong học viện siêu phàm, đại đa số điều kiện gia đình đều tương đối tốt.

Người bình thường lấy gì để tiếp xúc với người máy cùng các loại máy móc? Cũng không tiêu hao được nguồn sức mạnh để luyện tập, trừ khi là người có thiên phú bậc nhất, mới có thể cùng đứng trên vạch xuất phát với những học viên con nhà giàu.

Ví dụ, nếu dung hợp nguyên lực đủ mạnh, đạt đến trình độ B trở lên cho dù các phương diện khác có kém một chút cũng sẽ được tuyển chọn vào học viện.

Nếu khả năng dung hợp năng lượng đạt đến trình độ A.

Sẽ có thể bỏ qua tất cả các chênh lệch trên các phương diện khác, học viện siêu phàm sẽ tranh nhau tuyển chọn.

Nếu là S…có lẽ là giống như Hứa Mạt.

Trong sân của một tòa nhà nhỏ.

Ông lão đang tập võ, động tác của ông chậm chạp giống như không còn sức lực vậy.

Nhưng với những gì trải qua ngày hôm qua, Hứa Mạt cũng không dám nghĩ

Anh đứng ở bên cạnh yên lặng nhìn, Hứa Mạt nhìn rất chăm chú, nghĩ thầm liệu có thể học trộm được gì không.

Nhưng bất luận anh có xem thế nào, cũng không lĩnh hội được chút tinh túy nào, cho dù rất tập trung cũng như vậy.

Hứa Mạt nghĩ thầm, có thể vì quyền pháp của ông lão quá cao thâm, vượt xa sự hiểu biết của anh ấy nên mới không nhìn ra chăng.

Mười mấy phút sau, ông lão dừng lại, thu nắm đấm và đứng lên.

-Thầy giáo, đây là loại quyền pháp gì, sao lại khó đoán như vậy.

Hứa Mạt nịnh nọt nói.

Ông lão trước mặt có thể là A, đẳng cấp A, không phải khả năng dung hợp A, nịnh hót một chút nhất định không thiệt.

-Quyền pháp?

Ông lão liếc mắt nhìn Hứa Mạt và nói:

-Đây là thể dục dưỡng sinh, nhiều tuổi rồi rèn luyện gân cốt một chút.

-...........

Hứa Mạt có chút không biết rồi.

Quả nhiên là ‘cao thâm khó lường’.

Nhưng anh nghe được, ông lão là bậc tiền bối đã nghỉ hưu của học viện.

-Thầy giáo, hôm qua nghe thầy dạy, em cảm nhận được sự chuyển động của nguyên lực rồi, sau đó thì sao, nên làm gì tiếp ạ?

Hứa Mạt hỏi.

-Ngươi cảm nhận được rồi?

Ông lão liếc qua Hứa Mạt.

-Vâng, cảm nhận được rồi.

Hứa Mạt gật đầu.

Lực tinh thần của anh ấy rất lớn, lúc trước trong lúc chiến đấu, anh ấy đã cảm nhận được trường nguyên lực ở xung quanh, đồng thời gắn liền với thanh kiếm chiến đấu, làm cho khả năng chiến đấu mạnh hơn.

Ngày hôm qua, anh ấy bắt đầu cảm nhận sự chuyển động của nguyên lực trong cơ thể.

Trong ánh mắt ông lão có vài phần hoài nghi, nói:

-Con người chúng ta vốn dĩ đã có sức lực đồng thời có thể khống chế phát lực, mỗi vị trí trên cơ thể có tác dụng khác nhau, có thể làm cho cho chúng ta hoàn thành các loại động tác.Khi chúng ta dùng lực trên tay, tay có thể nâng được vật nặng; khi dùng lực ở chân, có thể nhảy được rất cao, nguyên lực cũng như vậy, sau khi ngươi cảm nhận được chuyển động của nguyên lực, học được rồi sẽ dùng được nguyên lực trên các bộ phận cơ thể, làm cho sự nhịp nhàng của cơ thể mạnh hơn, tiếp đó sẽ bộc phát tiềm lực trong cơ thể.

Những lời nói của ông lão rất dễ hiểu.

Hứa Mạt đã hiểu được rồi, giống như anh ta tập trung lực tinh thần vào đôi mắt, sẽ có tác dụng nhìn thấu mọi vật, trên thực tế đó là tác dụng của nguyên lực.

Trước kia không có ai dạy, anh ấy dựa vào năng lực nhận thức mạnh luôn ở trạng thái bất khả chiến bại, nên hiển nhiên không hiểu những điều này.

Lúc này nghe ông lão nói, trong chốc lát cảm thấy bỗng nhiên tỉnh ngộ.

-Có hiểu không?

Ông lão nhìn Hứa Mạt đang ở bên cạnh gật đầu liền hỏi.

-Hiểu rồi ạ.

Hứa Mạt nhìn ông.

Trong ánh mắt ông lão tỏ vẻ nghi ngờ, tên nhóc này đến đây để chơi à?

-Nếu đã hiểu rồi, ngươi thử xem, tập trung nguyên lực vào nắm đấm, đấm ta một cái xem.

Ông lão quyết định dạy Hứa Mạt một bài học.

Ra vẻ hiểu biết!

-Thầy à, như vậy liệu có được không.

Hứa Mạt hơi do dự.

-Yên tâm, với trình độ đó của người, cứ dùng hết sức.

Ông lão khó hiểu nói.

-Cũng đúng.

Hứa Mạt nghĩ đến thực lực của ông lão, nghĩ thầm hắn đang lo nghĩ vớ vẩn rồi.

Hứa Mạt hít sâu một hơi, yên tĩnh đứng ở kia, đang cảm nhận chuyển động của nguyên lực trong cơ thể.

Đến mức, ở xung quanh cơ thể anh ta hình thành trường nguyên lực.

Hứa Mạt thầm nghĩ, lão tiên sinh đang đang chỉ dạy hắn, nhất định không được để mất mặt.

Vì vậy, anh ấy dùng toàn lực mà đánh.

Bước xéo, đấm.

Nắm đấm như gió.

-Bịch.

Một âm thanh trầm đục phát ra, nắm đấm đấm lên người ông lão, bước chân ông lão có hơi di chuyển một chút, miệng phòng lên, trừng to mắt nhìn Hứa Mạt.

Nhìn thấy Hứa Mạt ngẩng đầu lên, ông lão mở miệng phun ra một ngụm khí.

Hứa Mạt thấy ông lão không có phản ứng gì, trong lòng vô cùng bái phục, không hổ là bậc A!

-Miễn cưỡng thì cũng được, cần luyện tập nhiều hơn.

Ông lão nói.

Hứa Mạt nghiêm túc gật đầu:

-Cám ơn thầy đã chỉ dạy.

-Ừm.

Ông lão hai tay chắp sau lưng quay người rời đi, đi vào bên trong tòa nhà nhỏ.

-Phù…

Ông ta đưa tay ra xoa xoa chỗ vừa bị đánh.

Một lão già như ông, thằng nhóc con này cũng có thể ra tay được sao!

Nhưng mà ông thật sự hiểu….

Đây thật sự sao siêu S sao?

…………………

Nhà ăn của học viện Nặc Á.

Từng nhóm học sinh ngồi túm năm tụm ba lại với nhau, rất náo nhiệt.

Mùa tựu trường, học viên mới vào học đã hoàn thành bài kiểm tra, hiển nhiên có rất nhiều vấn đề bàn tán.

Bạn cần đăng nhập để bình luận