Căn Cứ Số 7

Chương 142: Giới thiệu

Nhớ đến trước đây bọn họ cũng cho rằng Tinh Vân là quái vật, trong lòng không khỏi có chút áy náy.

Mỗi một sự kiện, đều là bí mật.

Bây giờ nó đã được phơi bày ra, vậy mà đám động không có chút nghi ngờ.

Những điều này là sự thật.

Thực ra trong tiềm thức bọn họ đã biết rồi, chỉ là không muốn thừa nhận mà thôi.

Một năm trước, bọn họ nên nhận ra rằng.

Bọn họ vẫn luôn sống ở một thế giới giả dối.

Thế giới ngầm, căn bản không phải là một thế giới.

Chỉ là một công xưởng, bị kiểm soát bởi phòng thí nghiệm.

Công xưởng ma quỷ!

Tập trung xung quanh đấu trường, khắp nơi đều là những tờ giấy đó.

Bởi vì đám người tụ tập lại, tờ giấy đó nhanh chóng được truyền đi, lần lượt có người nhìn thấy, bọn họ đều từ trong kích động rơi vào giữa tinh thần sục sôi căm phẫn của dân chúng.

Thậm chí trên tờ giấy có nội dung phơi bày đấu trường.

Đây vốn dĩ không phải là một cuộc thi đấu công bằng.

Những người tham gia đấu trường, bọn họ có người sẽ chết.

Cũng có người, bọn họ ở tương lai, sẽ trở thành chiến sĩ gen “bù nhìn”.

Mặc dù rời khỏi thế giới ngầm, cũng được coi như bù nhìn.

Không thể thay đổi số phận.

Thậm chí, chính tờ giấy đó, cũng ghi lại những vận mệnh của một số người tham gia đấu trường ban đầu và các thành viên của đội hộ vệ thành bang.

Những người hi sinh vì đạo đó, rất có thể chính là những người có quan hệ với những người này.

Bọn họ không ngần ngại hy sinh, cũng chỉ vì muốn phơi bày những bóng tối này.

Tin tức bắt đầu lan rộng về phía đấu trường.

Khu vực này càng ngày càng loạn, hai loại cảm xúc khác nhau trộn lẫn lại, có xu hướng bùng nổ.

Người của đội hộ vệ thành bang và đội chấp hành pháp luật cũng phát hiện có gì đó không đúng, bọn họ đi tới giật lại tờ giấy, bị người dân quây lại, bị chửi rủa điên cuồng.

-Đoàng!

Có một chỗ, tiếng súng vang lên, một người dân ngã xuống trong vũng máu.

Một cảnh này đã hoàn toàn chọc giận đám người xung quanh, tất cả đều lao vào bao vây lấy các thành viên của đội hộ vệ thành bang.

Tiếng súng vang lên liên tục, có rất nhiều người đã ngã xuống, nhưng thành viên của đội hộ vệ thành bang kia cũng bị đè xuống, bị đám đông đánh đến chết.

Một cơn bão đã hình thành.

... ... ... ...

Đấu trường cũng đông nghịt người.

Cuộc thi tinh thần sắp được tổ chức, một màn hình chiếu khổng lồ xuất hiện trên không trung đấu trường, giới thiệu những thành tích chiến đấu huy hoàng trước đây của các tuyển thủ tham gia cuộc thi tinh thần, cũng như các cảnh chiến đấu.

Khi những cảnh chiến đấu đó cùng với âm nhạc bùng cháy, toàn bộ đấu trường rực cháy với niềm đam mê nhiệt huyết, với bên ngoài giống như là hai thế giới.

Tất cả người ở đó đều tìm được vị trí chỗ ngồi của mình, ánh mắt đều tập trung về màn hình chiếu, bàn luận sôi nổi.

Đều đoán xem cuộc thi tinh thần này, cuối cùng thì ai có thể đoạt được quán quân.

Hứa Mạt đi theo nghị viên Tá Ân Tư tiến vào đấu trường, đi đến phòng chờ đặc biệt.

Ở đây, thông qua cửa kính có thể nhìn ra đấu trường

Tầm nhìn rất tốt.

Sau kho bọn họ đi vào không lâu, một bồi bàn đi đến bên cạnh nghị viên Tá Ân Tư, chỉ về phía cao nhất trên khán đài.

Nghị viên Tá Ân Tư cũng nhìn theo về phía đó, vị trí dễ thấy nhất, cũng là khu vực cao nhất.

Một khu vực được phân chia độc lập ở đó, chứa được không ít người.

Những nhân vật lớn của thành bang, đều ngồi ở đó.

Bao gồm nghị trưởng, còn có tiến sĩ.

Nghị viên, người nắm quyền của phòng thí nghiệm, đều ở đó.

Còn có một người đến từ thế giới bên trên.

Trong bọn họ còn có một gã mập ngồi đó, là người phụ trách đấu trường, Hứa Mạt đã từng gặp qua.

Đang cười nói vui vẻ với những người xung quanh.

Tổng đội trưởng đội bảo hộ thành bang cũng ở đó, đứng sau bọn họ.

Hứa Mạt nhìn thấy xung quanh khu vực đó, có không ít vệ sĩ đứng ở đó.

Hai bên trái phải, hắn nhìn thấy chiến sĩ robot.

Các biện pháp bảo vệ an toàn đạt cao nhất.

Dù sao “các nhân vật lớn” đều đến đông đủ cả.

Hơn nữa, bọn họ không ở trong phòng nghỉ xem cuộc đấu, mà là chọn khán đài, “vui vẻ cùng dân”.

-Biết rồi.

Nghị viên Tá Ân Tư gật đầu, người đó lập tức rời đi.

Hắn nhìn Hứa Mạt một cái, nhìn thấy ánh mắt của Hứa Mạt, vẫy vẫy tay, những người khác cũng rời đi.

Chỉ còn Hứa Mạt ở lại.

Hứa Mạt đóng cửa phòng lại.

-Ngươi là vì bọn họ mà đến?

Nghị viên Tá Ân Tư chỉ về phía những nhân vật lớn trên khán đài.

Tối hôm qua, Hứa Mạt hỏi về năng lực chiến đấu và vũ khí của những người ở thế giới ngầm, lại trà trộn vào đấu trường, hắn đương nhiên đoán được Hứa Mạt đến đây vì ai.

Hứa Mạt không trả lời, nhìn về bên đó.

-Lời vừa nãy của hắn ngươi cũng nghe rồi, chỉ có ta mới có thể qua đó, không được dẫn theo vệ sĩ, nơi đó có biện pháp bảo vệ riêng, ngươi muốn trà trộn vào đó là không thể.

Nghị viên Tá Ân Tư tiếp tục nói:

Có chiến binh robot ở đó, trong tối còn có bảo vệ, từ bỏ đi, ta có thể đưa ngươi rời khỏi đây, coi như là ngươi chưa từng đến.

-Rời khỏi khu chủ thành, với thực lực của ngươi, có thể sống một cuộc sống tốt.

Nghị viên Tá Ân Tư khuyên nhủ.

-Ngươi muốn sống?

Hứa Mạt nhìn về phía nghị viên Tá Ân Tư, khiến hắn nhìn chằm chằm vào mình.

-Ai muốn chết cơ chứ?

Nghị viên Tá Ân Tư tiếp tục nói:

-Cũng đã phối hợp với ngươi như vậy, ngươi chắc cũng cảm nhận được thành ý của ta rồi.

Hứa Mạt nhìn ra ngoài cửa sổ nhìn những nhân vật lớn đang ngồi đó.

Hắn trà trộn vào đấu trường đương nhiên là vì giết những “nhân vật lớn” kia, nhưng lại không ngờ được đối phương lại thận trọng như vậy, cho dù là vệ sĩ của nghị viên Tá Ân Tư cũng không có cơ hội lại gần.

Lại cả loại phòng ngự chặt chẽ này, muốn giết, chỉ sợ là không thể.

-Bọn họ là ai?

Hứa Mạt hỏi nghị viên Tá Ân Tư.

-Kia là nghị trưởng, người đằng sau hắn là nghị viên, còn có tiến sĩ, người nắm quyền phòng thí nghiệm, khu vực xung quanh rất nhiều người tôi không biết, là đối tác của công ty, bọn họ mở công xưởng ở thế giới ngầm, đến góp vui, cùng với chọn người.

Nghị viên Tá Ân Tư giới thiệu không ngừng với Hứa Mạt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận