Căn Cứ Số 7

Chương 501: Sát nhân tru tâm

-Anh hai, anh đừng lừa tôi nha.

Tư Tháp Khắc nói:

-Người chọn cho cậu đều là nguyên lực cấp B+, cậu cần loại gì đều có thể lựa chọn. Cậu phải biết rằng, cho dù trước đó cá nhân cậu rất mạnh ở vòng loại nhưng cũng có thể bị đội của người khác liên thủ hãm hại, phải có đồng đội mạnh mẽ để bảo vệ mình đi tiếp.

Hứa Mạt là hắn tìm tới, nếu như kết quả quá tệ, Tư Tháp Khắc cũng không dễ giải thích với cha ở bên kia.

-Làm sao anh biết bạn tôi yếu chứ?

Hứa Mạt nói.

-Cũng không phải tôi chưa từng ghé thăm thành phố Cương Khung.

Tư Tháp Khắc đáp lại, trình độ học viện siêu phàm thành phố Cương Khung, hắn chẳng muốn ra tay, nếu như không phải vì tìm Hứa Mạt, hắn cũng lười đi.

-Không thành vấn đề, cuối cùng vẫn là dựa vào cá nhân, tuy rằng đẳng cấp nguyên lực của bọn họ không đủ nhưng đều bị hỏa lực áp chế, có vũ khí trợ giúp, chênh lệch sẽ không lớn lắm đâu.

Hứa Mạt nói:

-Hai vị cơ giáp sư, hai vị thương pháo sư, vừa vặn có thể yểm trợ cho tôi, cũng có thể chuẩn bị cơ giáp cho tôi.

-Cậu muốn mang theo ai?

Tư Tháp Khắc hỏi.

-Hai cơ giáp sư đến từ học viện Thế Tước của thành phố Cương Khung, hai người còn lại anh cũng biết, là chị Điệp và Tô Nhu, kỹ năng bắn súng của họ rất tốt, vì vậy không có vấn đề gì lớn.

Hứa Mạt nói, Tô Nhu dường như muốn trải nghiệm cuộc thi siêu phàm giả.

Chị Điệp ở nhà hơi chán, mang chị ấy theo để trải nghiệm cũng tốt.

Cơ giáp sư và thương pháo sư có thể che dấu sự khác biệt về cấp độ nguyên lực, giống như Lâm Tước, hắn hoàn toàn không gặp vấn đề gì khi điều khiển cơ giáp cấp độ này, có thể thể hiện toàn bộ sức mạnh của mình. Trong buổi giao lưu, biểu hiện của hắn không hề tệ, dù sao đánh giá cơ giáp cũng là cấp S.

Áo Lợi Duy Á yếu hơn nên có thể huấn luyện đặc biệt một chút.

-Cậu đây là đi dự thi hay là đi chơi?

Tư Tháp Khắc nói:

-Đây chính là giải thi đấu siêu phàm giả, mặc dù giới hạn ở B, tuổi trong vòng hai mươi lăm, nhưng mà vẫn là tiêu chuẩn cao nhất.

-Chỉ đơn thuần là cạnh tranh thì có gì thú vị chứ?

Hứa Mạt đáp lại:

-Không có đồng bạn, không có cảm giác trải nghiệm, hơn nữa, chị Điệp bây giờ là đại sứ hình ảnh, nếu như chị ấy tham gia thi đấu chẳng phải hiệu quả sẽ tốt hơn sao? Nếu bị loại quá sớm, tôi sẽ không nhận một đồng liên bang nào.

-Nếu cậu muốn dắt theo mấy chị gái, vậy tôi chỉ có thể ủng hộ.

Tư Tháp Khắc nói.

-???

Hứa Mạt lúc này mới ý thức được, đồng đội hắn chọn, hình như quả thật có ba vị mỹ nữ?

-Ngày mai cùng nhau đi tập đoàn Tư Tháp Khắc một chuyến, cần đăng ký tham gia dưới danh nghĩa của tập đoàn. Ngoài ra, tôi cũng sẽ sắp xếp một khoảng thời gian đặc huấn, cậu thấy thế nào?

Tư Tháp Khắc hỏi:

-Đó cũng là thói quen trước đây.

-Được.

Hứa Mạt gật đầu đồng ý.

Hứa Mạt cúp điện thoại, trong lòng rất chờ mong.

Liệu nữ ma đầu cũng sẽ tham gia cuộc thi chứ, nếu như đi sâu vào trong, có thể ngay tại giải thi đấu siêu phàm giả chiến đấu một trận hay không?

-Tôi cũng sẽ tham gia à?

Diệp Thanh Điệp ở bên cạnh hỏi.

-Phải.

Hứa Mạt nói:

-Vòng sơ loại của giải thi đấu siêu phàm giả có rất nhiều thí sinh tranh đấu, nhất định rất náo nhiệt, không muốn trải nghiệm một chút sao?

-Cậu không chê là được.

Diệp Thanh Điệp nói.

-Sao có thể như vậy, tôi sẽ che chở cho chị Điệp.

Hứa Mạt cười nói.

Diệp Thanh Điệp cười nhìn hắn, cô phát hiện Hứa Mạt đã thay đổi một chút, ở thế giới ngầm quá áp lực, sau khi tiến vào thành phố Cương Khung vẫn luôn tranh đấu không ngừng.

Có lẽ Hứa Mạt bây giờ mới là Hứa Mạt chân thật nhất.

Dạo chơi nhân gian.

-Hứa Mạt.

Diệp Thanh Điệp gọi.

-Hửm?

Hứa Mạt nhìn về phía cô nói:

-Nghiêm túc như vậy?

-Sau này cậu muốn làm gì?

Diệp Thanh Điệp hỏi.

Hứa Mạt nhìn ra bên ngoài, nói:

-Vũ trụ bao la rộng lớn, tôi muốn đi khám phá.

-Du hành trong vũ trụ sao?

Diệp Thanh Điệp nói.

-Gần như vậy.

Hứa Mạt nói:

-Hẳn là rất kích thích.

-Chắc là vậy.

Diệp Thanh Điệp cũng nhìn ra bên ngoài nói.

-Chị Điệp, chị đi cùng với tôi đi.

Hứa Mạt nói:

-Đợi khi tôi có tiền, tôi sẽ làm một chiếc phi thuyền, chị Điệp không phải đã nói muốn lái chiến hạm sao, vậy để chị làm thuyền trưởng đi.

-Cậu dẫn theo tôi?

Diệp Thanh Điệp cười nói.

-Phải.

Hứa Mạt gật đầu.

-Được.

Diệp Thanh Điệp cười rạng rỡ.

-Có muốn nâng cốc chúc mừng vị thuyền trưởng tương lai không?

Hứa Mạt nói.

Diệp Thanh Điệp trừng mắt nhìn hắn một cái rồi nhìn ra bên ngoài.

Đây là viễn cảnh tốt nhất về tương lai mà cô từng nghe, cô đột nhiên biết mình nên làm gì.

Chỉ là tương lai đầy rẫy những điều không chắc chắn, liệu những mơ mộng đẹp đẽ này có thể trở thành hiện thực hay không?

Ít nhất, bây giờ cô ấy tràn đầy mong đợi.



Tại thủ đô thành phố Xuyên Tinh, trên màn hình ở các tòa nhà cao tầng đều là tuyên truyền về giải thi đấu siêu phàm giả.

Một loạt các trận chiến tuyệt vời, sự va chạm giữa cơ giáp sư, thương giới sư, người cải tạo và siêu phàm giả là vô cùng khốc liệt.

Xe của Hứa Mạt đang chạy trên đường, dọc theo đường đi đều có thể nhìn thấy những hình ảnh đặc sắc kia, đó cũng không phải là mấy thước phim tuyên truyền, mà là những trận chiến trước đó. Có những trận hỗn chiến, cũng có những trận đấu cá nhân đỉnh cao, đó là một đấu trường đầy nhiệt huyết.

Ngành công nghiệp giải trí ở hành tinh Bái Luân chưa được phát triển cho lắm, mà giải thi đấu siêu phàm giả là sự giải trí lớn nhất, địa vị và sức ảnh hưởng của nó vượt xa các giải đấu lớn ở kiếp trước. Dù sao đây cũng là thế giới của siêu phàm giả, những trận chiến nhiệt huyết máu lửa sẽ luôn luôn kích thích thần kinh con người nhiều nhất.

Hơn nữa, cuộc thi siêu phàm giả cũng biểu dương cho thực lực của thế hệ trẻ, những người đó chính là tương lai của hành tinh Bái Luân, cho nên mới giới hạn độ tuổi dưới hai mươi lăm, cấp bậc nguyên lực dưới A.

Bạn cần đăng nhập để bình luận