Căn Cứ Số 7

Chương 118: Súng năng lượng

Nhưng bọn hắn kinh ngạc phát hiện, da thịt của Tinh Vân bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được rất nhanh hồi phục.

Bọn hắn nổ súng liên tiếp nhưng kết quả vẫn đồng dạng như cũ.

-Quái vật.

Sắc mặt bọn hắn trở nên cực kỳ khó coi.

-Là dịch tiến hóa gen.

Một người nhìn thấy hai chiếc bình rơi trên đất lại nhìn Tinh Vân.

Nàng dùng tận hai bình?

Tại thế giới dưới lòng đất mặc dù có rất nhiều nhà máy nghiên cứu về thí nghiệm gen, nhưng dịch tiến hóa gen vẫn là vật phẩm cực kì bí ẩn, cực ít người có thể tiếp xúc đến.

Đối với dịch tiến hóa gen, cho dù là thành viên đội hộ vệ thành bang như bọn họ đều e sợ trong lòng.

Bọn hắn cũng không biết thứ này đến cùng có tác dụng là gì, nhưng đã không ít lần nghe đồn về sự lợi hại của nó.

Có lời đồn nói, dịch tiến hóa gen dùng gen của nhiều giống loài khác nhau tiến hành nghiên cứu cải tạo trên cơ thể người, sẽ sinh ra biến dị.

Tỷ lệ thất bại cực cao, cho nên cần thí nhiệm rất nhiều.

Nàng chắc là sẽ chết đúng không?

Hai người nhìn chằm chằm Tinh Vân, nhất thời không biết nên xử lý ra sao.

……

Quán rượu.

Không lâu sau khi Tinh Vân rời đi, Hứa Mạt cảm thấy bên ngoài có chút lạ thường.

Bên ngoài quán rượu có người đi qua đi lại.

Vẫn bị phát hiện sao?

Tuy vậy cũng bình thường, mặc dù đã xử lý không ít người nhưng cũng không thể đem dấu manh mối chặt đứt hoàn toàn.

Chỉ cần có manh mối thì có thể tìm ra dấu vết còn sót lại.

Nghị viên Thái Luân bị giết, đội chấp pháp lọt vào công kích, nghị viện chắc chắn sẽ điều tra rõ.

Trong khoảng thời gian này, bên ngoài trông có vẻ như sóng yên biển lặng, nhưng thực tế là sóng ngầm đang phun trào mãnh liệt.

Lúc này có lẽ đã tra ra quán rượu này rồi.

-Tiểu Thất.

Hứa Mạt hô, căn dặn Tiểu Thất một tiếng, Tiểu Thất lập tức đi về phía khách hàng, bắt chuyện xin lỗi vì quán rượu hôm nay muốn đóng cửa sớm.

“Điệp tỷ, Ảnh, mặc giáp.”

Hứa Mạt nhắc nhở xong cũng tự đi lên tầng.

Không khí lần này có chút không đúng, , khác hoàn toàn so với lần trước.

Lần trước đội thị vệ của nghị viên Thái Luân và đội chấp pháp Tống Tư đến đây đều không xem quán rượu ra gì mà trực tiếp xông vào.

Nhưng lần này đối phương có vẻ rất cẩn thận, cho dù giám sát nơi này cũng không quá lộ liễu.

Nếu như không phải cảm quan của hắn mạnh lại luôn luôn cảnh giác cao độ thì cũng khó lòng nhận ra.

Bốn người đều mặc xong chiến giáp, người bên ngoài cũng đi rồi.

Khách nhân trong quán rượu dần dần rời đi, có một vài người kỳ kèo muốn ở lại uống thêm chút rượu cũng đều bị Tiểu Thất cưỡng chế đuổi ra ngoài.

-Cẩn thận.

Hứa Mạt nhìn Tiểu Thất hô một tiếng, Tiểu Thất trong nháy mắt xuay người chạy vào bên trong.

-Oanh!

Cửa chính của quán rượu bị nổ tung, kẻ say rượu vừa bị Tiểu Thất đuổi ra ngoài còn không kịp phát ra tiếng nào đã bị nổ bay, mơ mơ màng màng bị nổ chết rồi.

-Oanh, oanh…

Đại bác liên tục bắn đến, bay thẳng vào trong quán rượu.

Trong chốc lát quán rượu nhỏ hai tầng bị bắn đến lung lay sắp đổ, vật phẩm bên trong đều bị phá hủy hoặc rơi vỡ hết, cơ thể Tiểu Thất bị dư chấn đánh bay té ngã trên đất, bị chấn động đến ù hết cả đầu.

Bên ngoài truyền đến tiếng hét chói tai, xung quanh quán rượu mọi người đều bỏ chạy toán loạn như điên, đường phố trở nên cực kỳ hỗn loạn.

Tuy vậy bọn hắn đều không thể chạy thoát, từ những con đường khác xung quanh quán rượu đột nhiên xuất hiện rất nhiều người mặc chiến giáp, phong tỏa hết đường phố xung quanh.

Hỗn loạn tưng bừng.

Những kẻ chỉ biết uống rượu kia đã bao giờ được thấy đội hình như vậy, bọn hắn ở khu chủ thành sống mấy chục năm nay cũng lần đầu tiên nhìn thấy.

Người mặc chiến giáp trang bị đầy đủ bao vây đường phố xung quanh quán rượu.

Đây đều là thành viên đội hộ vệ thành bang, còn có không ít người là quân tinh nhuệ.

Cái này là muốn đối phó với người nào?

Vậy mà phải huy động nhân lực như thế này cơ?

Mà lại, vừa mới bắt đầu đã dùng hỏa lực tấn công mạnh như vậy, có không ít người bị vạ lây.

Trong quán rượu, khắp nơi đều là đống đổ nát.

-Đều không sao chứ?

Hứa Mạt hỏi.

-Không có việc gì, bọn chó đẻ này ác quá, không thèm chào hỏi một tiếng đã nã pháo rồi.

Tiểu Thất buồn bực nói, nghe hắn còn có thể nói đùa như vậy thì chắc không có gì đáng ngại.

Hứa Mạt biết chuyện lần trước khiến đối phương cảnh giác hơn, sợ đánh rắn động cỏ, vừa ra tay liền giáng đòn cực mạnh.

Định trực tiếp bắn chết bọn họ.

-Oanh, oanh, oanh,...

Đạn pháo vẫn liên tục không ngừng lại, quán rượu bị bắn thành một đống đổ nát.

Nếu không phải Hứa Mạt nhắc nhở Tiểu Thất đuổi khách khỏi quán rượu sớm, e là tất cả đều sẽ bị nổ chết trong đó, ai cũng không chạy thoát.

Dù sao cũng dễ hiểu, phong cách hành sự của những người này trước giờ vẫn luôn đều tàn nhẫn vô tình như vậy.

Trong quá trình bắn sập quán rượu không để ý đến việc có ngộ thương người vô tội hay không.

Mấy người chưa kịp rời đi ban nãy đều bị nổ chết ngay tại chỗ này.

Còn có vài quán rượu bên cạnh cũng đều bị liên luỵ.

Sau khi quán rượu hoàn toàn sụp đổ đạn pháo mới ngừng lại.

Bốn phía xung quanh, đội hộ vệ mặc chiến giáp trang bị đầy đủ dần bao vây quán rượu.

Bọn hắn cầm súng năng lượng trong tay, nhắm thẳng hướng quán rượu nhỏ, chỉ cần có chút dị thường sẽ lập tức nổ súng.

Bên ngoài còn có một dải băng phong tỏa nữa.

Đội ngũ mấy chục người đi đến cách quán rượu nhỏ không xa, một người trung niên mặc chiến giáp màu bạc võ trang đầy đủ đứng sau lưng bọn hắn phất tay, ra lệnh:

-Nổ súng.

Mệnh lệnh vừa hạ xuống, mấy chục người nhắm thẳng đống phế tích kia nổ súng càn quét.

Lực phá hoại của súng năng lượng cực kỳ mạnh, trực tiếp bắn xuyên qua, càn quét bên dưới đống đổ vỡ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận