Căn Cứ Số 7

Chương 913: Quy củ

Hơn nữa, xử lý tốt quan hệ với Nam Tương Y, vốn là mục đích của hắn.

-Tôi sao cũng được.

Ốc Nhĩ có hơi xấu hổ đáp.

-Vậy hôm nay đi luôn đi.

Hứa Mạt nói:

-Linh, cậu hỏi thử Nam Tương Y xem cô ấy có thời gian không?

-Được.

Bên cạnh, Linh nhẹ gật đầu.

-Cảm ơn anh Hứa Mạt.

Ốc Nhĩ ở lại thư viện, Nam Tương Y cũng đồng ý đến thư viện.

Cùng lúc đó, tại khoa Siêu phàm đại học Lư Tạp Tư.

Ni La đã về tới trường, bên cạnh hắn mang theo vài người, trong đó có cả Đạo Cách Lạp Tư.

Bọn hắn đang đi ra khỏi khoa Siêu phàm. Không ít sinh viên liếc mắt nhìn về phía đám người Ni La, bàn luận ầm ĩ.

-Các ngươi tốt nhất nên câm mồm đi cho ta, nếu không, coi chừng ta.

Ánh mắt Ni La lạnh lùng quét về phía những người đang chỉ trỏ kia, trong giọng nói tràn đầy sự uy hiếp. Nghe thấy lời nói của hắn, mọi người đều im lặng, không nói gì.

Cha của Ốc Nhĩ ở trường có địa vị không thấp mà còn như vậy. Nếu như không có chống lưng, chỉ sợ là bị Ni La đánh chết cũng không có ai quan tâm.

Vị này là hoàng tử của vương quốc Ba La Mã, bọn hắn không chọc nổi.

-Một đám phế vật.

Giọng nói của Ni La vô cùng ngang ngược, tâm tình của hắn đang rất không tốt.

Chuyện xảy ra lần trước, hắn bị Hứa Mạt và đám người Y Trạch đánh cho một trận, sau đó Hứa Mạt và bọn ki không hề nhận phải bất kỳ sự trừng phạt nào, vừa lúc gặp tên Ốc Nhĩ xui xẻo kia, đã ngu ngốc vậy mà còn dám khiêu chiến hắn, đành phải trút giận lên hắn ta thôi.

Đáng tiếc Ốc Nhĩ mạng lớn, vậy mà không chết.

Buồn cười chính là trường lại muốn hắn đi tránh bão, còn đưa ra cảnh báo nghiêm túc, đòi hắn phải xin lỗi!

Xin lỗi sao?

Trong đời hắn chưa từng có hai chữ xin lỗi.

Ở vương quốc Ba La Mã, hắn có thể muốn làm gì thì làm, giết người đối với hắn là chuyện thường ngày. Hắn thường xuyên đem nô lệ đi tập luyện. Đến hành tinh Lư Tạp Tư, hắn đã vô cùng nhẫn nại, dù sao đây rõ ràng không phải là địa bàn của hắn.

-Ngươi đi đâu đó?

Đạo Cách Lạp Tư ở một bên hỏi Ni La.

-Tôi có thể giết một người không?

Ni La mở miệng nói:

-Không phải là sinh viên trường các ngươi, chỉ là một tên nhân viên quản lý sách báo thôi.

-Hứa Mạt à?

Đạo Cách Lạp Tư nghe được nhân viên quản lý sách báo liền biết được là ai.

-Ngươi cũng biết sao?

Ni La hỏi.

-Có chút ân oán.

Đạo Cách Lạp Tư đáp:

-Chuyện ở đây còn chưa lắng xuống, đừng có gây chuyện thêm nữa, nhất là đừng ra tay ở thư viện, không phải là không tiện mà là sẽ khiến nhiều người tức giận.

-Vậy ta không ra tay trong thư viện.

Ni La nói:

-Chuyện lần trước hắn và ta ở thư viện, đại học Lư Tạp Tư không hề xử lý, bây giờ lại yêu cầu ta chịu đựng, đây là cách tiếp đãi khách của các ngươi đó hả?

Đạo Cách Lạp Tư liền trầm mặc, vị hoàng tử đến từ vương quốc Ba La Mã này, tính tình vô cùng tàn bạo, không hổ là người man rợ.

-Đừng có đánh chết người, đánh một trận thôi thì được.

Đạo Cách Lạp Tư nghĩ đến Hứa Mạt, hắn có hơi khó chịu. Nếu Ni La muốn tìm hắn ta tính sổ thì cũng là do hắn chuốc lấy, dù sao cũng là do Hứa Mạt trêu chọc Ni La trước.

Ni La híp mắt, sau đó mở miệng đáp:

-Đi.

Dứt lời, một đoàn người tiếp tục đi về hướng thư viện.

Sau khi đến gần thư viện, không ít sinh viên đang phát hiện ra ý đồ của bọn hắn, nhao nhao cầm máy truyền tin nhắn tin tức.

Ni La lại đến gây sự sao?

Hơn nữa, lại còn là đi đến thư viện.

Lần trước, Hứa Mạt đã từng đánh nhau với Ni La, hắn ta đây là định dẫn người đi trả thù sao?

Tin tức bắt đầu lan truyền khắp trường, nhiều người bắt đầu đi đến thư viện. Chỉ là Ni La đến bên ngoài thư viện thì dừng lại, không có đi vào, mà lại chờ ở bên ngoài.

Xem ra Ni La đã thu liễm lại một chút, nhưng sợ là mục đích thì lại không tốt đẹp gì, chắc là muốn chặn Hứa Mạt.

Bọn hắn nhìn thấy ánh mắt của Ni La mang theo sát ý, nhìn chằm chằm vào thư viện. Chuyện lần trước xảy ra ở thư viện đối với hắn mà nói chính là nỗi nhục nhã tận cùng.

Hứa Mạt sẽ phải chết thật thê thảm.

Trong thư viện.

Hứa Mạt và Ốc Nhĩ đang ngồi nói chuyện. Lúc này, không ít người vọt tới chỗ Hứa Mạt.

-Ni La tới.

Có người mở miệng nói, nhắc nhở Hứa Mạt.

-Ni La!

Ốc Nhĩ nghe được cái tên này thì sắc mặt trong nháy mắt liền tái nhợt, hắn còn dám đến gây sự sao?

-Ở đâu?

Hứa Mạt hỏi.

-Ở bên ngoài, chỗ lần trước cậu ném hắn ra, không có đi vô, hẳn là đến chặn cậu đó.

Người tới tiếp tục nói.

-Đã có người chạy đi yêu cầu trường học phản ứng, hẳn là bọn họ sẽ phái người đến can thiệp thôi, tạm thời cậu đừng ra ngoài.

Đối phương khuyên nhủ Hứa Mạt.

Bên cạnh, hai nắm tay Ốc Nhĩ đang nắm chặt lại, phát ra âm thanh, trên mặt nổi gân xanh.

-Ức hiếp người quá đáng!

Ốc Nhĩ trầm giọng mắng.

Quá ngang ngược, hắn sao lại dám ngang ngược như thế chứ, chuyện của hăn còn chưa hoàn toàn lắng xuống, giờ lại còn muốn ra tay với Hứa Mạt.

Nam Tương Y cũng tới thư viện, cô đi về phía Hứa Mạt, mở miệng nói:

-Tôi nhìn thấy Ni La ở bên ngoài.

-Tôi biết rồi.

Hứa Mạt đáp.

-Chờ trường học đến xử lý thôi.

Nam Tương Y đề nghị. Ni La lần này còn mang theo người, liều mạng thì không tốt.

-Yên tâm, tôi chỉ là một nhân viên quản lý sách báo. Hoàng tử của Ba La Mã, tôi không thể đụng vào được.

Hứa Mạt vừa cười vừa nói. Nam Tương Y là đang nhắc nhở hắn.

Nghe Hứa Mạt nói, đám người liền hoang mang. Lần trước ngươi đánh Ni La đâu có dáng vẻ như này.

Hứa Mạt gửi tin nhắn cho Tát Lôi, Diệp Tạp Lâm Na, Y Trạch và Tạp Đặc, sau đó yên tĩnh ngồi ở kia đọc sách, giống như việc kia chẳng liên quan gì đến hắn.

Chỉ là người xung quanh lại hơi lo lắng. Ni La còn dám giết Ốc Nhĩ thì ai biết hắn muốn làm gì với Hứa Mạt chứ?

Tên kia là một tên man rợ, không tuân theo quy củ.

-Đứng hết chỗ này để làm gì thế, đọc sách đi chứ.

Hứa Mạt mở miệng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận