Căn Cứ Số 7

Chương 1078: Chiến hạm

-Hứa Mạt.

Cục trưởng cục Thần Kiếm, Cát Hồng gọi.

-Cục trưởng Cát.

Hứa Mạt gọi.

-Cục trưởng.

Diệp Hoàn và mọi người cũng hô lên, nhân viên của cục Thần Kiếm cuối cùng cũng tụ họp tại đây, trước đây một phần ở hành tinh Lô Tạp Tư, một phần ở căn cứ.

-Muốn tấn công liên bang chính phủ hành tinh Bái Luân sao?

Cát Hồng nói:

-Chúng ta đều đã chuẩn bị xong rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể tấn công.

-Đợi chiến hạm đến tụ họp đã.

Hứa Mạt nói.

Lần này bọn họ muốn một lần quét sạch đối phương, đồng thời muốn giữ lại hạm đội của đối phương, đối với tập đoàn công nghệ năng lượng Lam Tinh ‘nghèo túng’ mà nói, cướp bóc chắc chắn là con đường làm giàu nhanh nhất, hơn nữa là cướp công khai.

-Được.

Cát Hồng mạnh mẽ gật đầu, người của cục Thần Kiếm đều rất kích động, bọn họ từ khi chạy trốn đã luôn nghĩ về ngày này, không ngờ lại nhanh như vậy, tất cả mọi thứ đều là công lao của Hứa Mạt.

Kĩ thuật trong chiến hạm biển sâu, thành lập tập đoàn công nghệ năng lượng Lam Tinh, mượn thế lực khắp nơi, khiến cho căn cứ phát triển nhanh chóng.

Hiện tại, bọn họ đã có điều kiện để quét sạch hành tinh Bái Luân, nếu là trước đây thì không dám tưởng tượng.

Năm đó hành tinh Bái Luân yếu ớt, là hành tinh biên giới của liên minh Tinh Hệ, các tinh cầu lớn đầu có thể tùy ý sỉ nhục, giống như hành tinh Lan Tư Lạc Đặc kiêu ngạo và độc đoán như thế nào, bọn họ vẫn luôn nhẫn nhịn tất cả mọi thứ và âm thầm phát triển, nhưng rào cản về kĩ thuật căn bản không thể nào phá vỡ, bọn họ phát triển nhiều năm cũng vẫn chỉ có thể chậm chạp tiến về phía trước.

Nhưng Hứa Mạt xuất hiện, chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã hoàn thành chuyện mà suốt mấy trăm năm hành tinh Bái Luân không thể hoàn thành, rất nhiều người đều không hề nhận thức được, mấy năm nay Hứa Mạt đang làm một chuyện vĩ đại, chí ít là đối với hành tinh Bái Luân, tất cả mọi thứ Hứa Mạt làm đủ để được gọi hai chữ vĩ đại.

Tiếp theo là phải thu phụ hành tinh Bái Luân, lật đổ liên bang chính phủ và xây dựng một trật tự mới.



Căn cứ, Hứa Mạt tới đây và lại gặp rất nhiều những gương mặt quen thuộc.

-Chú Tôn, sao mà càng ngày càng béo vậy.

Hứa Mạt nhìn Tôn Bàn Tử nói, Tôn Bàn Tử xoa xoa bụng nói:

-Béo do làm việc quá sức.

Sau khi bọn họ nghe tin Hứa Mạt trở về, đều vội vàng chạy tới căn cứ.

Ở bên cạnh Tôn Bàn Tử, Tôn Tiểu Tiểu ló đầu ra, bây giờ Tôn Tiểu Tiểu đã còn là cô bé lúc trước ở học viện Nặc Á nữa, cô ấy năm 20 tuổi duyên dáng đáng yêu, sau vài năm không gặp Hứa Mạt, dường như có vài phần ngại ngùng, rụt rè gọi:

-Hứa Mạt ca ca.

Hứa Mạt nhìn Tôn Tiểu Tiểu, có chút kinh ngạc nói:

-Tiểu Tiểu, em mà cũng biết xấu hổ à/

-.......

Tôn Tiểu Tiểu nhìn Hứa Mạt nói:

-Không phải là đã lớn rồi sao.

-Tiểu Tiểu.

Tiểu Thất bước lên, lập tức ôm cô một cái, Tôn Tiểu Tiểu né tránh, hung dữ nói:

-Mẹ kiếp.

-Anh Mạt, anh xem, không thay đổi chút nào, giả vờ thôi.

Tiểu Thất quay đầu nhìn Hứa Mạt lẩm bẩm, Tôn Tiểu Tiểu tung một cú đá, nhưng bị Tiểu Thất tránh được.

Những người xung quanh đều nở nụ cười, chỉ thấy một bàn tay mảnh khảnh giơ ra trước mặt Hứa Mạt, Hứa Mạt thấy một khuôn mặt thanh tú xuất hiện trước mắt, tóc dài ngang vai, điềm đạm và tao nhã.

-Đã lâu không gặp.

Tô Nhu mỉm cười nói.

-Đã lâu không gặp.

Hứa Mạt cũng giơ tay ra bắt tay đối phương, hiện tại Tô Nhu cũng trưởng thành hơn nhiều, Bổn Trạch Danh cũng đứng ở bên cạnh, lúc đó sau khi hành tinh Bái Luân xảy ra chuyện, bọn họ cũng trở lại thành phố Cương Khung.

Tô Nhu trở về nhà, hiện tại đã được bồi dưỡng như một người kế thừa, Bổn Trạch Danh thì gia nhập vào quân đội, đi theo tư lệnh Bổn rèn luyện, hiện tại đã là một chỉ huy của chiến hạm phụ.

Dù chỉ hơn hai năm không gặp nhưng Hứa Mạt cũng vô hình chung thay đổi vận mệnh của Tô Nhu và Bổn Trạch Danh, đương nhiên còn có cả người của Tôn Hữu Tài.

-Hứa Mạt.

Lại có một giọng nói truyền đến, một nhóm người của Khâu Viễn đi về phía này, Hứa Mạt bước lên trước, hai người ôm chầm lấy nhau, chỉ nghe thấy Khâu Viễn nói:

-Bên phía hạm đội đều đã chuẩn bị ổn thỏa, chỉ chở lệnh của cậu.

-Đợi thêm chút nữa.

Hứa Mạt nói:

-Tư lệnh Khâu, ngài là tổng tư lệnh, tôi nghe theo lệnh của ngài.

-Tên tiểu tử…

Khâu Viễn cười, trước đây hắn là tư lệnh quân khu Tây Nam, bây giờ là tư lênh của hạm đội.

Như vậy, sau này hắn có phải hắn sẽ có cơ hội điều khiển hạm đội vào trong vũ trụ và chỉ huy cuộc đại chiến trên bầu trời hay không?

Thằng nhóc Hứa Mạt này, quả thật trưởng thành quá nhanh.

Phía sau đám đông có hai bóng người đi về phía này là Lâm Tước và Áo Lệ Duy Á, sau khi biết đến căn cứ, bọn họ lập tức đăng kí gia nhập vào căn cứ, hiện tại đã là thành viên trong quân khu căn cứ.

Lâm Tước rất xúc động, năm đó lúc nhập học vào học viện Thế Tước, hắn được ca ngợi là người đứng đầu tám đại học viện siêu phàm, nhưng trong một cuộc thi người máy bị Hứa Mạt đánh bại, sau đó Hứa Mạt như gian lận vậy, hắn căn bản là không theo kịp tốc độ phát triển của Hứa Mạt, càng khoa trương hơn từ khi rời khỏi hành tinh Bái luân.

Thời gian hai, ba năm, hắn đã xây dựng được một căn cứ, xây dựng một hạm đội hùng mạnh, quả nhiên, trước đây hành tinh Bái Luân vẫn hạn chế sự phát triển của hắn, người càng ưu tú, càng cần một nền tảng tốt mới có thể phát triển bản thân.

-Kia chính là Hứa Mạt sao? Trước đây chỉ được nhìn trên màn hình, trẻ như vậy sao.

Các binh sĩ trẻ ở bên cạnh bàn luận.

-Ừm, thần tượng.

Có người đáp, trong ánh mắt mang theo vài phần cuồng nhiệt.

Lúc Hứa Mạt ở thành phố Cương Khung đã là rất nhiều chuyện lớn có tính giật gân, đặc biệt là trong cuộc chiến tranh cuối cùng đó, sau này hắn rời khỏi thành phố Cương Khung, nhưng thành phố Cương Khung vẫn lưu truyền những câu chuyện về hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận