Căn Cứ Số 7

Chương 1289: Ý nghĩ

Gia nhập Áo Thần Điện đồng nghĩa với tương lai tươi sáng, trên phương diện tu luyện, sẽ có cơ hội trùng kích cảnh giới Thiên Hành Giả. Hắn tuổi đã cao, không phù hợp với quy định, nếu hắn có năng lực gia nhập Áo Thần Điện thì cũng không đến mức ở Cung điện Đế Tư, dù sao cũng không phải là địa vị cao, không có lợi ích gì, hiện giờ còn bị đuổi ra khỏi cửa.

Nghĩ đến đây, hắn hơi xúc động.

Áo Thần Điện là thánh địa cho người tu hành của nước cộng hòa Áo Bố Lai Ân, Hứa Mạt vốn có xác suất lớn có thể tiến vào Áo Thần Điện, nhưng không ngờ lại bị Cung điện Đế Tư hãm hại vào giây phút cuối cùng, thậm chí còn mất đi cơ hội tham gia tuyển chọn.

-Chú Hồng, chuyện đã đến nước này, suy nghĩ nhiều cũng vô dụng, chúng ta trở về trước đi.

Hứa Mạt nói.

-Ừm.

Cao Hồng gật đầu:

-Có ý nghĩ gì, bất cứ lúc nào cũng có thể liên hệ với ta, chỉ cần dùng được chỗ nào, ta chắc chắn sẽ cố gắng hết sức.

-Được, nhất định.

Hứa Mạt gật đầu, từ cách đối nhân xử thế của Cao Hồng, Hứa Mạt đương nhiên có thể nhìn ra được hắn là một người vô cùng nghĩa khí, nếu không, hắn đã không vì chuyện này mà nổi giận rời khỏi cung điện Đế Tư, cố gắng mấy năm nay của hắn đều bị lãng phí một cách vô ích.

Hai bên tách ra, mỗi người đi một hướng.

-Bọn chó chết ở cung điện Đế Tư này, đến cả mặt cũng không cần.

Chỗ ở của Hứa Mạt, có tiếng mắng chửi truyền ra, là Kiều.

Trong khoảng thời gian này hắn và Hứa Mạt cùng nhau tu hành ở Cung điện Đế Tư, dĩ nhiên hắn biết rõ năng lực chiến đấu của Hứa Mạt. Hứa Mạt đại diện Cung điện Đế Tư ra trận ở Áo Thần Điện tuyệt đối sẽ không có thiệt thòi gì đối với cung điện Đế Tư, cho dù hắn đi đến những thế lực siêu phàm khác, các thế lực đó cũng sẽ xông lên đoạt lấy.

Nhưng vào giây phút cuối cùng, Hứa Mạt lại bị tước đoạt danh ngạch đề cử, đuổi ra khỏi cửa, đây quả thực… Lẽ nào lại như vậy?

Nếu chuyện này lan rộng ra ngoài và tạo nên tiếng vang lớn, về sau ai còn dám thông qua Cung điện Đế Tư lấy danh ngạch đề cử nữa chứ?

-Làm sao bây giờ? Chúng ta làm lớn chuyện này lên đi.

Kiều có vẻ vô cùng tức giận, hắn thừa nhận bản thân mình kỹ năng không tốt bằng những người khác nên mới không giành được một suất đề cử, nhưng vấn đề của Hứa Mạt là hoàn toàn bị cung điện Đế Tư chơi khăm.

-E rằng không có tác dụng gì.

Bên cạnh, Lam Thanh cau mày nói, nhìn thấy Hứa Mạt và những người khác trở lại, cô định chúc mừng Hứa Mạt đã lấy được vị trí trong danh sách đề cử, nhưng cuối cùng lại nhận được tin tức này.

Lam Thanh rất rõ ràng, Hứa Mạt không phải là người hiền lành gì, hắn cũng không phải là một siêu phàm giả tầm thường, Hứa Mạt chính là người dám giết giáo chủ và phá hủy hạm đội của giáo hội.

Chỉ có điều đây là Hành tinh Khắc Lạc Y, bên ngoài phòng thủ rất mạnh nên tàu chiến không thể vào được.

Ở Hành tinh Khắc Lạc Y, Hứa Mạt muốn động Cung điện Đế Tư, cơ bản cũng không có khả năng, đây là địa bàn của đối phương.

-Lam Thanh nói không sai, vô dụng thôi.

Hứa Mạt nói, Hành tinh Khắc Lạc Y cũng không phải hành tinh Lư Tạp Tư, trong tay bọn họ không có truyền thông, không khống chế được dư luận.

Hơn nữa, bị đuổi ra khỏi cửa, nếu họ lên tiếng vạch trần, mặc dù điều đó sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Cung điện Đế Tư nhưng đối với họ, nó giống như lời buộc tội của một kẻ bất tài, mà vẫn không đạt được mục đích của mình.

Kiều đã rất tức giận khi nghe những lời của Hứa Mạt, loại cảm giác này thật uất ức.

Cuối cùng bọn họ cũng không thể làm gì, chỉ có thể rời khỏi đây.

Hứa Mạt cũng không có tâm trạng tốt, bị hãm hại như vậy, tâm trạng có thể tốt mới là lạ, hơn nữa hoàn toàn là tai bay vạ gió*, bởi vì Tát Da gia nhập mà cướp đoạt danh ngạch của bọn họ.

*Tai bay vạ gió: những tai hoạ từ đâu ập đến một cách bất ngờ.

Nhưng danh ngạch nằm trong tay người khác, do cung điện Đế Tư định đoạt, bọn họ cũng không thể làm gì được.

-Chị Điệp, chị đang bận cái gì vậy?

Linh thấy Diệp Thanh Điệp vẫn luôn tra tư liệu, không nhịn được hỏi.

Hứa Mạt lúc này mới quay đầu nhìn về phía Diệp Thanh Điệp, hắn cũng phát hiện chị Điệp vẫn không nói gì, chỉ đang tìm kiếm cái gì đó.

Hơn nữa, lúc này Diệp Thanh Điệp đeo kính trông rất nghiêm túc.

-Linh, chờ chị một chút.

Diệp Thanh Điệp mở miệng nói.

-Dạ.

Linh quả thật hơi tò mò, cô nhìn nội dung tìm kiếm của Diệp Thanh Điệp, một lúc sau, Diệp Thanh Điệp làm xong việc, hít một hơi thật sâu, nhìn Hứa Mạt nói:

-Có một cách có thể thử xem.

-Cách gì?

Hứa Mạt hỏi.

Diệp Thanh Điệp nói với Hứa Mạt kế hoạch của mình, đôi mắt của Hứa Mạt chợt lóe lên khi nghe thấy nó, lộ ra vẻ suy tư.

-Quả thật có thể thử một chút.

Hứa Mạt mở miệng nói:

-Hơn nữa, vừa vặn tôi luyện một phen năng lực thực chiến.

Sau khi danh ngạch đề cử của Áo Thần Điện được nộp lên, việc lựa chọn sẽ mất một khoảng thời gian.

-Ừm.

Diệp Thanh Điệp rất nghiêm túc gật đầu, từ sau khi biết Hứa Mạt bị tước đoạt danh ngạch nhếch nhác rời khỏi cung điện Đế Tư, Diệp Thanh Điệp cũng không nói gì, trong lòng nghẹn một cỗ tức giận.

Đi suốt một chặng đường từ thế giới ngầm lên, Hứa Mạt đã lúc nào phải chịu những bất bình như vậy chứ?

Ngay cả khi họ sống trong bóng tối của thế giới ngầm, họ đã chiến đấu bằng mọi cách để thoát ra.

Loại sỉ nhục này, cho dù Hứa Mạt có thể chịu được, Diệp Thanh Điệp cũng không chịu nổi, đó là người trong lòng cô, chỉ có Linh mới có thể bắt nạt hắn.

Bởi vậy, từ đầu đến cuối cô không nói gì mà vẫn luôn nghĩ cách, tra cứu thông tin, cuối cùng cũng tìm được một phương án có thể thử.

-Ngân hàng đế quốc còn có một ít ngân quỹ, có thể dùng để mua gen tiến hóa tăng thực lực, trong khoảng thời gian này lại tăng lên một ít thực lực.

Bạn cần đăng nhập để bình luận