Căn Cứ Số 7

Chương 687: Tái nhợt

-Có thể nhập trực tiếp hồi ức vào, đồng thời lưu lại.

Hứa Mạt có chút ngạc nhiên với trình độ công nghệ này, tương đương với bộ nhớ USB sao?

-A Thụy Tư Hào hôm nay đụng phải một đội quân địch mạnh mẽ, chiến hạm Hắc Long, hai bên đã trải qua một trận chiến lớn, cuối cùng chúng ta đã đại thắng.

Lúc này, một đoạn hình ảnh ký ức tràn vào trong đầu Hứa Mạt, hắn nhìn thấy một trận chiến giữa các vì sao, vô cùng hào hùng, A Thụy Tư Hào đang giao chiến với một chiến hạm cực lớn, toàn thân chiến hạm lấp lánh ánh sáng đen kịt.

-Á Đóa đúng là một báu vật, một báu vật lạnh lùng và kiêu ngạo. Người ta nói rằng Á Tác đã ngủ với cô ấy, ta nhất định phải đoạt được cô ấy.

Trong ký ức, một khuôn mặt tóc vàng rất gợi cảm hiện lên.

-Cuối cùng tôi cũng có được cô ấy, người phụ nữ kiêu hãnh này, lúc nằm xuống vậy mà thật điên cuồng, đây thực sự là một đêm tuyệt vời, ta nhất định phải ghi chép lại…

Khi Hứa Mạt nhìn thấy một hình ảnh khác, có chút không thích hợp với trẻ em, nhưng hắn đã là người lớn rồi!

Đúng lúc Hứa Mạt đang đắm chìm trong sự vui vẻ khi nhìn trộm.

Trong phòng điều khiển, vật dẫn đang điều khiển chiến hạm.

Trên mặt đất bên cạnh, cánh tay của Diệp Hi động đậy, ở trong đầu ý thức bắt đầu hồi phục lại.

Đầu của cô hơi nặng.

Không chết sao?

Cô vậy mà vẫn còn sống.

Cô tưởng rằng bản thân đã bị cơn bão năng lượng nuốt chửng, không còn mảnh xương nào.

Mí mắt Diệp Hi động đậy, mở mắt ra.

Sau đó, cô nhìn thấy Hứa Mạt đang ngồi ở phía trước.

Trong mắt Diệp Hi hiện lên một tia cực kỳ cổ quái, cô đang nằm mơ sao?

Cố gắng đứng dậy, Diệp Hi lau nước mắt, đây không phải là mơ.

-Ừm…

Diệp Hi nhìn thân thể trần trụi trước mặt, ngồi đó quay lưng về phía cô, hình như đang nghiên cứu gì đó.

Cô cảm thấy toàn thân phát lạnh, nhìn xuống chính mình, vẫn còn nguyên vẹn.

Có vẻ như không có vấn đề gì!

Nhưng hình ảnh trước mặt, có chút cay mắt.

-Hứa Mạt, cậu đang làm gì vậy?

Diệp Hi hỏi.

Vật dẫn đưa mắt nhìn Diệp Hi, lại cúi đầu liếc nhìn thân thể của mình.

-Ờ!!

Lúc này Hứa Mạt mới phát hiện vật dẫn không mặc quần áo.

-Đội trưởng Hi, cô nghe ta giải thích.

Vật dẫn nói:

-Cơn bão năng lượng đã xé rách quần áo.

Ánh mắt Diệp Hi càng thêm kỳ quái.

Cơn bão năng lượng?

Cô xem lại quần áo của mình, không có vấn đề gì mà?

-Đội trưởng Hi, có thể nhắm mắt lại không, tôi đi tìm quần áo mặc vào.

Vật dẫn yếu ớt nói, nhưng thực ra là ý thức của Hứa Mạt.

Tuy rằng chỉ là vật dẫn, nhưng đây cũng chính là hắn.

Không còn mặt mũi gặp người rồi!

Hắn phấn khích đến mức quên mất rằng vật dẫn không có quần áo trên người.

Diệp Hi chớp chớp mắt, nhưng sau đó vẫn nhắm mắt lại.

Vật dẫn biến thành một tia chớp và lướt đi với tốc độ cực nhanh.

Diệp Hi mở mắt ra, nhìn Hứa Mạt đang lướt đi cực nhanh, làn da mịn màng... rất trắng.

-Hihi!

Diệp Hi đột nhiên cười lên, cảm thấy rất thú vị, tiểu tử thúi này, còn có thể giở trò lưu manh ư?

Nhưng mà, xem ra, dường như đã thoát khỏi nguy hiểm rồi, cơn bão năng lượng ở nơi này vẫn còn, nhưng đã ổn định, không còn dòng chảy của các hạt năng lượng hủy diệt.

Vậy thì, chuyện gì đã xảy ra trong lúc cô ấy hôn mê?

Một lúc sau, bản thể của Hứa Mạt chạy trở về phòng điều khiển, nhưng là đã thay một bộ quần áo mới, là tìm được ở bên trong chiến hạm.

Khi Diệp Hy nhìn thấy Hứa Mạt, ánh mắt nhìn hắn ta một cách kỳ lạ.

-Đội trưởng Hy, cô đây là…

Hứa Mạt yếu ớt nói.

Diệp Hi cười nhìn Hứa Mạt, nhìn thấy Hứa Mạt lúng túng, Diệp Hi cũng không trêu chọc nữa, hỏi:

-Đã xảy ra chuyện gì, chúng ta làm sao mà sống sót?

Hứa Mạt cũng nghiêm túc nói:

-Ta cũng không rõ nữa, trong lúc vội vàng, sức mạnh tinh thần của ta đụng phải quả cầu ánh sáng này, sau đó chiến hạm xảy ra một số thay đổi, cơn bão năng lượng cũng ổn định lại.

Hứa Mạt đã không nói sự thật cho Diệp Hy.

Không phải hắn không tin tưởng Diệp Hi, chỉ là hắn kết nối với chiến hạm, trở thành thuyền trưởng của chiến hạm này, vấn đề này quá quan trọng.

Hành tinh Bái Luân đối với cơ thể siêu năng lượng đã điều động đội ngũ mạnh nhất của Liên bang để tìm kiếm, rõ ràng là đối với cơ thể siêu năng lượng rất coi trọng, nội bộ cũng lục đục với nhau, ngoại trừ bên ngoài chiến đấu với người ngoài hành tinh, bên trong Liên bang xuất hiện kẻ phản bội.

Cái chết của Hàn đội trước đó, bọn họ gặp phải tấn công, đều làm cho hắn nghĩ lại còn rùng mình.

Tuy rằng trước mắt không biết hắn có thể quay về hay không, nhưng nếu có cơ hội quay về, tin tức rò rỉ hắn đã nắm giữ chiến hạm giữa các vì sao, sẽ gây nên bao nhiêu sóng gió?

Sức mạnh của hắn vẫn còn yếu, dựa vào chiến hạm hỏng hóc, căn bản không khống chế được cục diện.

Trong Liên bang xuất hiện những kẻ phản bội, vì vậy hắn ta không dám hoàn toàn tin tưởng vào Cục Thần Kiếm.

Nếu Diệp Hy biết thì đồng nghĩa với việc Cục Thần Kiếm cũng biết rồi, dù sao thì mối quan hệ của hắn ta với Diệp Hy còn xa mới đủ để Diệp Hy che giấu với Cục Thần Kiếm.

-May mắn như vậy sao.

Diệp Hi thì thào nói, nói vậy thì, là mạng của bọn họ quá lớn rồi.

-Qua thật lâu, những người khác đều rời đi sao?

Diệp Hi dường như đang nghĩ tới cái gì hỏi.

-Ừm.

Hứa Mạt gật đầu:

Trải qua một khoảng thời gian rồi, người bên ngoài đều đã rút đi, còn có rất nhiều sinh vật khổng lồ đang chiếm giữ bên trên chiến hạm.

Khuôn mặt của Diệp Hi ngay lập tức trở nên xấu hổ khi nghe những lời của Hứa Mạt, rõ ràng đã nhận ra điều gì đó.

-Cho nên, chúng ta không thể trở về ư?

Diệp Hi hỏi.

-Có thể là như vậy.

Hứa Mạt gật đầu.

Diệp Hi lấy máy liên lạc ra, tìm tín hiệu, muốn liên lạc với thế giới bên ngoài, nhìn thấy động tác của cô, Hứa Mạt nói:

-Đội trưởng Hi, không có tác dụng đâu, tôi đã thử rồi. Đây là biển sâu, không thể phủ sóng tín hiệu.

Nghe Hứa Mạt nói như vậy, sắc mặt Diệp Hi có chút tái nhợt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận