Căn Cứ Số 7

Chương 469: Năng lượng hoa mỹ

-Xẹt xẹt!

Kiếm năng lượng và chiến đao đâm vào nhau, cánh tay hứa Mạt hất ra ngoài, toàn lực bộc phát.

-Phanh!

Chiếc cơ giáp màu vàng bị đánh lui, hai chiếc cơ giáp cực đại đứng sừng sững tại đó, cả hai đều không di chuyển với tốc độ cao, bởi vì bọn họ đều không thể làm được thao tác đó của cơ giáp một cách hoàn mỹ.

Hai chiếc cơ giáp đồng thời xông lên, kiếm năng lượng cực lớn à chiến đao lại va chạm vùng một chỗ, bởi vì là cơ giáp cấp S nên khó có thể thao tác mượn, khiến cho cuộc đấu như là đang vật lộn.

-Phanh, keng, keng!

Công kích của Hứa Mạt cực kỳ mãnh liệt, từng bước ép sát.

-Xoẹt!

Một âm thanh vàng lên, chiếc cơ giáp màu vàng bị đánh trúng liền lui về phía sau, đã trượt lùi cực nhanh về phía cửa lớn của tòa thị chính.

-Nguyên lực của tôi là cấp A–, nếu công kích với tốc độ cao thì cậu sẽ trở nên như thế nào?

Lý Trạch Long nhìn chằm chằm Hứa Mạt mở miệng nói.

Cấp bậc của Hứa Mạt quá thấp, hắn thừa nhận mình không đấu lại nổi loại chiến đấu này.

-Phanh!

Lý Trạch Long cử động, thân thể nhanh chóng xông lên, hắn muốn mượn ưu thế của cấp bậc nguyên lực để giết chết hứa Mạt.

Hứa Mạt dường như giơ chiến đao lên theo bản năng, một tiếng nổ bùng, năng lượng trên cơ giáp của Lý Trạch Long phóng ra, nhắm về phía trời cao, sau đó đánh sâu xuống với tốc độ khủng bố.

Trảm!

-Oành!

Lực khủng bố đánh tới khiến cho cơ giáp của Hứa Mạt bị đẩy lùi, Lý Trạch Long lại nhanh chóng đánh tới, lại là một tiếng nổ, cơ giáp của Hứa Mạt bị đánh trúng, bị đánh bay ngược lại.

Lý Trạch Long không dừng lại, tiếp tục vọt nhanh về phía trước, lúc này hắn cũng đồng dạng đem tinh thần lực phóng thích đến mức tận cùng, chấp nhận áp lực cực lớn.

Xem ai là người không chịu nổi trước.

-Ầm!

Năng lượng cơ giáp của Hứa Mạt bùng nổ, thân thể hắn cử động, hướng về phía trước tấn công, chiến đao trong tay giơ lên trực tiếp chém xuống, cực kỳ nhanh.

Hai người đồng thời tấn công cùng một chỗ, không hề tạm ngừng chút nào, liên tục chém tới.

Năng lượng của cơ giáp đồng thời được phóng ra, từ mặt đất đến trời cao, một đường hướng thẳng lên, đao kiếm điên cuồng va chạm, giống như đã tiến vào trạng thái bạo phát.

Lúc này ý thức của Hứa Mạt đang ở trạng thái mơ hồ, cả thế giới đều chìm trong mộng ảo, nhưng hắn vẫn nhìn chằm chằm Lý Trạch Long như trước.

Phải chặn, đánh bại Lý Trạch Long, nếu không số người ngã xuống không chỉ có mình hắn.

Dân chúng của thành phố Cương Khung nhìn thấy cuộc chiến đấu cuồng bạo bùng nổ, chiếc cơ giáp màu vàng cùng cơ giáp trắng đen đánh nhau từ dưới đất lên không trung, bọn họ tựa hồ xuất kiếm theo bản năng, bj đẩy lùi xong lại lao về phía đối phương, điều này khiến đối phương cảm thấy hoang mang.

Cuộc chiến giữa hai chiếc cơ giáp cấp S, không hề có cách thức đáng bàn đến, hoàn toàn là chém giết lung tung.

Nhưng lại giống như là đang chiến đấu vì mạng sống.

-Phanh!

Đúng lúc này, trong khoảng không trên đỉnh đầu, truyền ra chấn động mãnh liệt, vô số người dân Cương Khung ngẩng đầu nhìn về phía khoảng không trước mặt, trái tim kịch liệt run rẩy.

Quái thú tấn công thành, đang tấn công lồng phòng hộ.

Hứa Mạt và Lý Trạch Long vẫn còn đang tiếp tục đấu nhau, sau khi hai người bị đánh lùi bước lại tiếp tục xông lên tấn công.

Dưới tốc độ khủng bố, Hứa Mạt cảm nhận được hình ảnh mơ hồ trong đầu, tinh thần lực phóng thích đến cực hạn, cả thế giới như chậm lại, hắn nhìn đến chiếc cơ giáp màu vàng của Lý Trạch Long chém ra một kiếm.

-Vù.

Giây phút này, dưới sự tấn công nhanh chóng, thân thể Hứa Mạt khẽ nhúc nhích, chiến đao trong tay chém ra, cự kiếm xoẹt qua cơ giáp của Hứa Mạt, mà chiến đao của Hứa Mạt lại đang chém xuống.

-Ầm!

Một tiếng nổ, chiến đao chém trúng chiếc cơ giáp màu vàng, đánh bay đối phương.

-Cơ hội!

Hứa Mạt không dừng lại, cơ thể tiếp tục xông lên phía trước tấn công, duối trạng thái cực hạn, ú thức của hắn giống như là muốn hỏng mất, nhưng vẫn liên tục chém ra chiến dao dưới tình huống tốc độ siêu cao, muốn đánh tan đối phương.

-Bang, bang, phanh.

-Răng rắc!

Chiếc cơ giáp màu vàng bị đánh bay, đập vào tòa thị chính ở phía xa xa, đạp xuyên qua tòa nhà.

Cơ giáp của Hứa Mạt đứng sừng sững ở trên cao, đầu hắn một trận mơ hồ, sắp không chống đỡ nổi.

-Tấn công cơ giáp.

Phía sau có người nhìn thấy hứa Mạt đánh lùi Lý Trạch Long liền điên cuồng nổ súng về phía Hứa Mạt, Hứa Mạt tiếp tục xông lên.

-Ầm, ầm, uỳnh!

Hỏa lực không ngừng công kích chiếc cơ giáp, khiến cho chiếc cơ giáp của Hứa Mạt chấn động kịch liệt, nhưng hắn vẫn xông lên trong sự chấn động đó.

Hắn không còn đường lui.

-Hắn bị sao thế?

Người dân Cương Khung phát hiện ra cơ giáp của Hứa Mạt đã không còn linh hoạt, phản ứng của hắn có chút trì độn.

Tựa như là đã không khống chế được cơ giáp nữa rồi.

-Ầm!

Lại một tiếng nổ vang lên, khoảng không phía trên đỉnh đầu của người dân có một chỗ đã bị quái thú công phá lồng phòng hộ, nhảy vào giữa thành phố.

Hơn nữa, ngay tại nơi hai người kia vừa chiến đấu.

-Tận thế tới rồi sao?

Mọi người run sợ, hai đội quân vẫn đang điên cuồng giao tranh, lúc này quái thú lại đang đánh vào thành phố.

-Chặn bọn chúng lại.

Có người xông tới chỗ Hứa Mạt từ phía sau, tấn công chiếc máy bay chiến đấu đang nổ súng tấn công Hứa Mạt, giúp Hứa Mạt tranh thủ thời gian.

Hứa Mạt vẫn không dừng lại, tiếp tục tấn công về phía trước.

Lúc này, phía trên tòa thị chính có hai bóng người xuất hiện, bọn họ đều mặc áo giáp màu đen mang vũ khí hạng nặng.

Hai người đồng thời xông lên, một trái một phải, bay trong không trung, áo giáp trên người bọn họ như là được đặc chế, một cỗ ánh sáng năng lượng cường đại giống như là được tỏa ra từ bên trong cơ thể của họ, khiến cho áo pháp trên người cũng tỏa ra hào quang năng lượng hoa mỹ.

-Bọn họ là ai vậy?

Người dân thành phố Cương Khung nhìn đến hai người đang đồng thời giơ chiến đao lên, chém giết về phía cơ giáp của Hứa Mạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận