Căn Cứ Số 7

Chương 240: Động tác nhỏ

Dưới tốc độ cao, đao kiếm năng lượng va chạm khủng khiếp, mỗi một nhát đều kéo theo sự hồi hộp của tất cả mọi người.

-Tôi đã nhìn thấy cái gì thế này, học viện Thế Tước liên tiếp khiêu khích năm học viện lớn, lần đầu tiên có người giao chiến chính diện với Lâm Tước, đao chiến của hắn lại nhanh như kiếm của Lâm Tước, hắn không có sử dụng phòng ngự mà là tiến công, tấn công Lâm Tước.

-Đây là thao tác của cấp bậc gì?

-Ngôn ngữ đã hết cách để hình dung sự kinh ngạc của trận chiến này mang lại cho tôi, thứ lỗi cho tôi trước đây luôn mang cái nhìn phiến diện, người máy màu đen thần bí này hắn có thực lực không thua kém Lâm Tước, hắn đang khiêu chiến với người được mệnh danh là vua của người máy hiện tại.

-Học viện Nặc Á, đã giấu một ngôi sao mới siêu cấp.

Lâm Thanh Trạch luôn đoán thân phận của Hứa Mạt, nghe thấy lời của phóng viên tim liền đập, trong chốc lát nghĩ đến một người, hắn cầm lấy bộ đàm bấm dãy số.

-Có chuyện gì?

Một âm thanh uể oải từ trong bộ đàm truyền tới.

-Lão viện trưởng, Hứa Mạt hắn biết người máy?

Lâm Thanh Trạch hỏi.

-Biết.

Lão viện trưởng đáp lại một cách ngắn gọn.

-Rất mạnh.

Lâm Thanh Trạch tiếp tục hỏi.

-Ít nhất cũng cấp S.

Vẫn là câu trả lời ngắn gọn.

Lâm Thanh Trạch đặt bộ đàm xuống, nhìn màn hình tivi mà đờ đẫn trong giây lát.

Đây là cái quái gì vậy!

Dường như nghĩ đến gì đó, hắn không tiếp tục xem mà nhanh chóng đi ra khỏi phòng làm việc, sau đó nhìn về phía tòa nhà cơ giáp mà điên cuồng chạy.

Trong khuôn viên học viên Nặc Á, rất nhiều người đều nhận được thông tin, một vài người từ trong tòa nhà cơ giáp đi ra trong chốc lát chạy điên cuồng.

Những người đang đi trên đường mặt ngơ ngác, không biết đã xảy ra chuyện gì.

-Có người trong khoa cơ giáp càn quét học viện Thế Tước, đang đấu tay đối với Lâm Tước.

Đoàn người trên đường có người gào thét lên.

-Tôi!

Có người đi ra từ tòa nhà cơ giáp không lâu vẫn đang nói kháy, nghe được câu này liền nói ra một câu thô tục, sau đó điên cuồng bỏ chạy.

Đây đã bỏ lỡ chuyện gì?

Trong học viện, không biết bao nhiêu người đều đang chạy điên cuồng về phía tòa cơ giáp.

Mà lúc này tòa nhà cơ giáp vô cùng yên tĩnh, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ vào trong trận chiến, xem mỗi một lần va chạm của hai cỗ người máy.

Người máy thần bí này đang chiến đấu điên cuồng với Lâm Tước.

Từ trước đến này rất nhiều người chưa thấy qua cảnh này, người máy có thể hoàn thành chuẩn xác những động tác có độ khó cao như vậy, tiến công nhanh chóng mạnh mẽ như vậy, cảm giác bức bách khiến người ta cảm thấy ngạt thở.

Đây là sing viên mới của khoa cơ giáp sao?

-Tiểu Tiểu, cô là được không?

Người bên cạnhTôn Tiểu Tiểu hỏi.

Tôn Tiểu Tiểu lắc đầu, lầm bẩm nói:

-Hai tên này có phải người không?

-Bùm.

Lại là một tiếng va chạm mạnh mẽ, hai cỗ người máy tạm thời rời ra, mỗi người máy đứng một bên đối mặt với đối phương.

-Hắn không thể đánh thắng chứ?

Trong thâm tâm người của học viện Nặc Á xuất hiện một âm thanh.

Họ của trước đây, chưa từng nghĩ có thể thắng.

Chỉ là thua không cần khó coi như thế.

Nhưng bây giờ, bọn họ lại xuất hiện tham vọng như này.

-Dừng rồi, sau khi liên tiếp giao chiến, không ai chiếm được thế thượng phong, người máy màu đen thần bí này đã ngăn cản thế tấn công của Lâm Tước, lần đầu tiên Lâm Tước gặp phải đối thủ mạnh.

-Để chúng tôi giới thiệu một chút Lâm Tước, Thế Thời Tử sinh viên mới của khoa nguyên giáp p, dung hợp năng lực A+, cấp nguyên lực B-, người máy xác định đánh giá cấp S, là người đầu tiên trong số tám người được vinh danh của học viện Siêu Phàm, ở học viện Nặc Á, hắn gặp được đối thủ ngang sức ngang tài.

-Cho nên, trong người máy đen của học viện Nặc Á là ai? Đối thủ mà hắn đối đầu là Lâm Tước, người máy xác định đánh giá cấp S- Lâm Tước.

Giọng nói của phóng viên cực kì trêu trọc, đây cũng là hoài nghi trong lòng tất cả mọi người.

Học viện Nặc Á, thật sự có sinh viên mới mạnh như thế này sao.

-Ầm….

Người máy màu trắng nhả ra một ngọn lửa lớn xông về phía Hứa Mạt.

Một lần nữa Lâm Tước hành động, người máy màu trắng nhảy vọt lên trời sau đó từ trên trời chém kiếm năng lượng xuống Hứa Mạt.

Hứa Mạt cầm dao lên xông lên phía trước chém, nhưng Lâm Tước ở trên không lại thay đổi hướng, cơ thể gập lại, hai cây kiếm chém xuống, va chạm với đao chiến của người máy màu đen.

Một âm thanh lớn, người máy trắng ép người máy đen lùi lại sau.

-Bùm.

Lại là một âm thanh lớn, kiếm của Lâm Tước lại một lần nữa càn quét liên tục không dừng giống như là kiếm pháp vậy.

-Kĩ thuật người máy, đây là tuyệt chiêu kĩ thuật người máy của Lâm Tước, người và máy hòa làm một thể, thao tác hoàn mĩ, thật không ngờ còn có phúc phận có thể nhìn thấy kĩ thuật người máy ở học viện Nặc Á.

Tiếng của phóng viên đã không còn kích động vang vọng như trước rồi, mà là mang theo vài phần mơ mộng.

-Người máy màu đen cuối cũng bị đánh lui rồi, trận chiến sắp kết thúc, Lâm Tước quá mạnh đi, cho dù người máy màu đen có thất bại cũng không có ai trách móc, cậu ấy đã làm tốt nhất rồi, đây là một bậc thầy người máy thiên tài.

Sinh viên của học viện Nặc Á đều căng thẳng theo dõi trận chiến, nhìn thấy kiếm pháp của Lâm Tước, bọn họ cảm thấy nghẹt thở.

Người máy màu trắng quá mạnh.

Cái này đã làm cho tâm trạng bọn họ cảm thấy hụt hẫng, nhìn thấy người máy màu đén bị ép lùi bước, họn tuy không có ý trách móc nhưng vẫn cảm thấy bức bối.

Hy vọng chiến thắng cuối cùng chỉ là hoang tưởng sao?

Anh hùng bảo vệ danh dự học viện Nặc Á cuối cùng không hạ gục được Lâm Tước.

Đương nhiên, hắn đã làm rất tốt rồi, dù là thất bại cũng không có người trách móc người điều khiển người máy đen.

Hứa Mạt lúc này hoàn toàn chìm đắm vào trận đấu, mỗi một động tác Lâm Tước đều in sâu vào đầu hắn.

Lâm Tước quá quen thuộc với người máy, hắn thành thạo người máy nên có thể hoàn thành mỗi động tác nhỏ, chỉ có như vậy mới có thể trực tiếp ra lệnh cho người máy khiến nó hoàn thành động tác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận