Căn Cứ Số 7

Chương 1268: Đau

Hứa Mạt cởi áo khoác và bước xuống bể bơi, sau khi tu luyện xong thì tắm rửa, toàn thân cảm thấy khoan khoái.

Diệp Thanh Điệp của phát hiện ra Hứa Mạt đã tu luyện xong, cô ngẩng đầu liếc nhìn Hứa Mạt, thì thấy Hứa Mạt cũng đang nhìn cô, cười rồi nói:

-Chị Điệp có muốn bơi cùng không?

-.......

Diệp Thanh Điệp trừng mắt nhìn hắn rồi lặng lẽ quay đầu lại, sau đó nhìn về phía Hứa Mạt, thằng nhóc này cũng không sợ bị đánh, cứ mạnh miệng.

Hứa Mạt bơi vài vòng thì mặc áo choàng và nằm trên ghế, sau đó mở máy liên lạc lên, ở bên cạnh bể bơi cũng tra cứu một số tư liệu thú vị, và cùng trao đổi thông tin tìm hiểu được với Diệp Thanh Điệp, như vậy có thể nhanh chóng tìm hiểu về hành tinh Khắc Lạc Y.

Một giờ sau, Hứa Mạt nói:

-Chị Điệp, đi nghỉ được rồi.

-Ừm.

Diệp Thanh Điệp gật đầu và tắt máy liên lạc thông minh.

Hứa Mạt đứng dậy, hai người cùng nhau bước lên lầu.

Lúc bước lên lầu hắn lặng lẽ quan sát và phát hiện Linh không đóng cửa phòng.

-Chị Điệp, ngủ ngon.

Hứa Mạt nói.

Hứa Mạt nhìn hắn cười, không phải không biết được ý đồ kia của Hứa Mạt, trở về phòng của mình.

Hứa Mạt thì tới phòng của Linh, Linh nhìn Hứa Mạt đang mặc áo choàng, quan sát từ trên xuống dưới.

-Em có gì không bình thường.

Hứa Mạt nói với Linh, không phải là xấu hổ chứ?

-Hả?

Linh chớp chớp mắt, không bình thường?

-Linh, hôm nay anh ngủ với em nhé.

Hứa Mạt bước lên và nói:

-Yên tâm, anh chỉ đơn thuần là ôm em ngủ thôi.

Đôi mắt sáng rực của Linh đảo qua đảo lại, cũng không từ chối, Hứa Mạt nắm bắt cơ hội lập tức chui vào trong chăn, Linh ở bên cạnh cứng đờ cả người, đôi chân dài duỗi thẳng.

-Đóng cửa.

Hứa Mạt nói, lập tức cửa tự động đóng lại.

-Hứa Mạt.

Linh bỗng nhiên nhìn Hứa Mạt, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.

-Sao vậy?

Hứa Mạt thấy ánh mắt của Linh liền hỏi.

-Anh và chị Điệp, có phải đã từng ngủ với nhau rồi không?

Đôi mắt trong sáng ngây thơ của Linh khiến Hứa Mạt sững sờ.

Thấy ánh mắt của Hứa Mạt, Linh không dùng sức mạnh tinh thần để xâm nhập, nhưng cô dường như biết được đáp án.

Đôi mắt sáng ngời như u tối đi vài phần, cơ thể Linh trốn trong chăn, quay lưng lại với Hứa Mạt, cả người co quắp lại.

Không phản ứng kịch liệt như trong tưởng tượng, cũng không rút kiếm, cô giống như một cô gái bất lực vậy, chỉ yên lặng nằm đó.

Thật ra cô đâu có ngốc.

Rất nhiều chuyện đều có thể thấy được chút manh mối.

Hứa Mạt nhìn cô gái đang yên lặng nằm cuộn tròn trong chăn, hắn cũng nằm xuống, nhẹ nhàng ôm Linh từ phía sau, thấp giọng nói:

-Linh, anh xin lỗi.

-Vốn dĩ là anh và chị Điệp quen nhau trước.

Linh quay lưng lại với Hứa Mạt nhẹ giọng nói, nhớ lại cảnh tượng lúc lần đầu gặp Hứa Mạt, lúc đó, bọn họ đánh nhau trong thế giới giả tưởng sau đó quen biết nhau.

Còn chị Điệp, cùng Hứa Mạt suốt chặng đường từ thế giới ngầm tới đây, bọn họ quen biết bao năm nay, ngược lại, cô là người đến sau, cướp mất Hứa Mạt

Hứa Mạt nghe Linh nói xong thì nhất thời không biết nói gì, chính xác là hắn và chị Điệp quen biết nhau trước, hai người đều có vị trí đặc biệt trong tim Hứa Mạt.

Hắn không giải thích gì, chỉ yên lặng ôm lấy Linh.

Rất lâu sau, Linh mới chậm rãi quay người lại, Hứa Mạt phát hiện ra khóe mắt của thiếu nữ đã giàn giụa nước mắt.

Cơ thể mát lạnh của cô chui vào trong lòng Hứa Mạt, ôm chặt lấy Hứa Mạt, nước mắt ướt đẫm áo Hứa Mạt.

-Hứa Mạt, chúng ta ngủ với nhau đi.

Linh nhẹ nhàng nói.

Giọng nói của côn khiến Hứa Mạt tim đập thình thịch, có hơi đau lòng.

Hắn tất nhiên là hiểu ý của Linh, có lẽ cô gái ngây thơ này cho rằng là bởi vì cô vẫn chưa ngủ cùng với hắn.

-Ừm, cùng nhau ngủ.

Hứa Mạt nằm thẳng ra, ông cô gái trước mặt, cánh tay khẽ dùng lực, ôm chặt cơ thể lạnh lẽo kia vào trong lòng, rất chặt.

Linh cũng không phản kháng, để mặc cho Hứa Mạt ôm chặt cô, hai người như hòa vào làm một, tuy hai mà một.

Dường như trôi qua rất lâu, Linh đã ngủ say.

Hứa Mạt cúi đầu nhìn cô gái xinh đẹp trong lòng, mái tóc bạch kim của cô có chút rối bời, khóe mắt vẫn còn đọng lại giọt nước mắt, đẹp đến mức khiến người khác đau lòng.

-Cô gái ngốc nghếch này…

Hứa Mạt không nói lên lời, vậy mà còn có thể ngủ được.

Khóe mắt Hứa Mạt lộ ra nụ cười cưng chiều, yên lặng ôm lấy cô rồi cũng từ từ vào giấc ngủ,

Tình yêu của Hứa Mạt Đối với cô gái trong lòng rất trong sáng.

Hôm sau lúc Hứa Mạt tỉnh lại, phát hiện đôi mắt long lanh đang nhìn mình, đã đã dậy rồi, nhưng vẫn không động đậy, sợ sẽ đánh thức Hứa Mạt.

-Em dậy lúc nào?

Hứa Mạt nhìn Linh nhẹ nhàng hỏi.

-Không nhớ nữa.

Linh đáp.

-Đồ ngốc.

Hứa Mạt xoa xoa đầu Linh, thầm nghĩ nữ ma đầu càng ngày càng nhẹ nhàng rồi, thật tốt.

-Phốc…

Đột nhiên, hạ bộ của Hứa Mạt đau nhói, hắn lộ ra vẻ mặt đau khổ, ngạc nhiên nhìn Linh, vừa rồi còn thầm khen cô dịu dàng.

-Chọc vào em rồi.

Linh nói xong thì từ trong chăn vùng dậy, rời khỏi giường, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên vẻ ngượng ngùng, tên nhãi này tưởng rằng thể là xong à?

Hừ!

Hắn chết chắc rồi.

Hứa Mạt tỏ ra oan ức, đau quá.

Hắn vẫn là quá ngây thơ.

Mới sáng sớm, tự nhiên phản ứng, trách hắn được sao?

Xem ra, nữ ma đầu thiếu bài giáo huấn rồi, tương lai còn dài, sau này nhất định phải dạy bảo cô tử tế.

Đánh răng rửa mặt xong, hai người cùng ra khỏi phòng, vừa hay thì gặp Diệp Thanh Điệp.

Diệp Thanh Điệp nhìn Hứa Mạt cười ha ha, hai người cùng nhau bước ra từ trong phòng, đêm qua chắc là ngủ cùng nhau rồi, thằng nhóc này cuối cùng cũng thu phục được Linh rồi à?

Nhưng Hứa Mạt lại căng thẳng một cách khó hiểu, trộm liếc nhìn Linh, chỉ thấy Linh như chưa từng xảy ra chuyện gì, chào hỏi:

-Chị Điệp.

-Linh, đêm qua ngủ ngon không?

Chị Điệp cười hỏi.

Linh biết chị Điệp hiểu nhầm rồi, cô dùng lực nhéo vào eo của Hứa Mạt, Hứa Mạt nghiến răng vì đau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận