Căn Cứ Số 7

Chương 454: Cuồng hoan

Xạ thủ đối chiến với kiếm sĩ.

Tốc độ của kiếm sĩ cực kỳ nhanh, liên tục né tránh, cây kiếm trong tay không ngừng chém ra, có thể chém chính xác những hỏa lực đang bắn đến.

Xạ thủ cũng rất nhanh nhẹn, vừa chạy trốn vừa liên tục nổ súng.

Tình hình chiến đấu cực kỳ kịch liệt.

Đồng thời lúc mọi người đang xem trận đấu, phía trên của một tòa nhà bằng thép nằm trên phố Khải Hoàn, có người đã bố trí các khẩu súng bắn tỉa ở các vị trí khác nhau, phong tỏa khu vực này lại.

Cùng lúc đó, ở trong một tòa nhà khác nằm trên phố Khải Hoàn, có người liên tục đi vào, bắt đầu chuẩn bị.

Có người khiêng một chiếc đàn dương cầm lên.

-Tiểu thư Y Ân tới rồi đây,

Rất nhiều người đều nhìn lên trên sân khấu liền nhìn thấy dáng người của Lăng Dung xuất hiện tại nơi đó.

Sau khi cô đi lên sân khấu, cũng ngẩng đầu nhìn lên trên màn hình, dường như cũng đang thưởng thức trận đấu kia.

Đại chiến bùng nổ ở học viện Nam Minh dường như ngay lập tức đem cô quay trở về trong ký ức.

Ngày đó ở thế giới ngầm cũng đã bùng nổ một trận đấu rất phấn khích như vậy.

Thi đấu ở thế giới ngầm, các nhân vật lớn đều ngồi ở trên xem trận đấu, nhìn người ở trong sân thi đấu chém giết lẫn nhau.

Ngày đó, khi thế giới ngầm bạo động, tiếng hò hét bên ngoài cũng chẳng thể ảnh hướng tới trận thi đấu.

Toàn bộ việc này dường như đều hiện rõ trong mắt, giống như đã rất quen thuộc, lại giống như chuyện vừa mới phát sinh ngày hôm qua.

Nhưng mà, đấy cũng là kí ức mà cô không muốn nhớ lại nhất.

Âm thanh trên màn hình của tòa nhà thép đã được vặn nhỏ lại, tuy vẫn có thể xem được trận đấu như trước nhưng âm thanh nhỏ đi rất nhiều, người dân trên phố Khải Hoàn cũng không để ý rằng hôm nay tiểu thử Y Ân có một lễ hội âm nhạc ngoài trời miễn phí nên không thể chịu được âm thanh quấy nhiễu quá lớn.

Hơn nữa cũng chẳng ảnh hướng tới bọn họ theo dõi trận đấu, lại nếu có thể phối hợp với âm nhạc của tiểu thư Y Ân có lẽ là một loại hưởng thụ khác.

Ánh mắt của Lăng Dung đảo qua, nhìn về phía đám đông, chỉ thấy cô hơi khom mình hành lễ, ngay lập tức phố Khải Hoàn dần dần yên lặng, đám đông rất ăn ý với nhau không nói gì.

Tiểu thư Doãn Ân, là nữ thần của thành phố Cương Khung, nhân khí cực kỳ cao, dân chúng đương nhiên nguyện ý phối hợp với cô, sẽ không quấy rối cô.

Lăng Dung ngồi trước đàn dương cầm, xung quanh sân khấu cũng có người bảo vệ, hai anh em Y Khải và Y Lâm Na đều đang ở đó.

Ánh mắt của bọn họ nhìn về phía Lăng Dung, Y Khải và Y Lâm Na đến tận bây giờ mới biết được vì sao Lăng Dung lại muốn hình thành danh tiếng.

Bởi vì cô muốn lên án công ty gen.

Dùng mạng của mình để lên án.

Cô gái yếu đuối trước kia hiện tại có nội tâm vô cùng kiên định.

Mà bọn họ cũng sẽ đồng hành với Lăng Dung.

Qua thời gian ở chung vừa rồi, bọn họ thật lòng thích cô gái xinh đẹp đơn thuần này, trên người cô có một cỗ mị lực kỳ lạ, có thể thu hút được người ở bên cạnh, làm cho người ta cảm thấy yên lặng, vui vẻ nhưng tất cả bi thương cô đều tự mình giấu tận trong đáy lòng.

Âm thanh của âm nhạc vang lên, mười ngón tay của Lăng Dung dừng ở trên đàn, cô im lặng đánh đàn, giờ phút này ở trên người Lăng Dung như là có ánh sáng.

Y Khải nhìn bóng người thanh thuần trong trắng kia, trong đôi mắt mang theo vài phần yêu mến.

Hắn thích cô gái trông thanh tuần trong sáng kia, trông cô ấy thật sạch sẽ.

Âm nhạc mềm nhẹ mà âm thanh đẹp đẽ rơi vào trong tai của đám đông, phố Khải Hoàn vô cùng im lặng, bọn họ lắng nghe âm nhạc, nhìn trận đấu trên màn hình va chạm cùng với âm nhạc ở nơi đây lại hòa hợp không hề có chút đấu đá nào.

Bất tri bất giác, tất cả mọi người đều như đang đắm chìm trong giai điệu đẹp đẽ ấy, im lặng hưởng thụ tất cả những gì đang có ở đây.

Trận đấu trên màn hình càng ngày càng kịch liệu, mỗi một sân đấu đều lộ ra phấn khích.

Âm nhạc cũng cuốn hút lòng người, bọn họ như là bị cuốn theo cảm xúc, đắm chìm ở trong đó, loại cảm giác này vô cùng kỳ quái, vừa xem trận đấu vừa đắm nhìn trong tiếng nhạc, thế mà lại vô cùng hài hòa.

Không ồn ào, không ai quấy rầy Lăng Dung đánh đàn.

Bất tri bất giác, trong đầu mọi người hiện lên một hình ảnh, đó là một trận chiến đấu khác.

Cũng là một sân đấu rất rộng lớn, núi người biển người, có hơn mười người ở giữa sân đấu đang chém giết.

-Có chuyện gì thế này?

Nội tâm mọi người có chút hoảng sợ, âm thanh của âm nhạc thế nhưng lại đưa bọn họ đến với giữa một sân chiến đấu khác.

Thậm chí, bọn họ có thể nhìn thấy rõ mỗi một chi tiết trong trận đấu này, vừa giống một hình ảnh mà mình ảo tưởng ra, lại vừa giống như một trận chiến đang diễn ra rất chân thật, khác hoàn toàn với trận đấu trên màn hình.

Cường độ của trận đấu này tuy rằng không bằng trận đấu bên trong màn hình, nhưng lại chém giết liên quan đến sống chết, có người ở trong trận đấu trực tiếp giết chết người khác.

Hơn nữa, người xem xung quanh cũng giống như là đang vô cùng hưởng thụ.

Lúc này, một bóng người nhảy vào bên trong chiến trường.

Bóng người ấy cầm chiến đao trong tay, chạy nhanh ở bên trong chiến trường, bắt đầu săn bắt.

Người săn bắn này giết chết người khác.

Tuy rằng cường độ không đủ nhưng càng chấn động lòng người, mọi người không cảm thấy khỏi thắt lại trong lòng, họ muốn biết tiếp sau đây sẽ xảy ra cái gì, tại sao lại phát sinh trận đấu này?

Chiến trường bắt đấu hỗn loạn, có cơ giáp ngã xuống, cũng có người của đội chấp pháp đi tới.

Trên sân khấu, Lăng Dung vẫn tiếp tục đánh đàn như trước, ở trên người cô có một cỗ tinh thần lực cường đại phóng ra, mượn âm thanh của tiếng nhạc để bao phủ toàn bộ phố Khải Hoàn.

Trong đầu, mỗi một cảnh tượng đều đang hiện ra, mỗi một khung cảnh đều như đã khắc thật sâu ở trong đầu của cô.

Dân chúng cũng tiến lên đánh giết, giống như là đang chiến đấu với chính phủ.

Nhưng mà đó là chính phủ nào? Chính phủ của nơi nào?

Tại sao dân chúng lại bạo loạn?

Gen chiến sĩ cũng tiến vào trận chiến, một mảnh hỗn loạn, trái tim của mọi người không ngừng đập lên xuống, dự cảm của bọn họ cho họ biết rằng toàn bộ những điều này có quan hệ với những chuyện mà tiểu thư Y Ân từng trải qua.

Tiểu thư Y Ân đang để bọn họ cảm nhận tất cả những gì mà cô ấy đã trải qua.

Đây là nơi nào?

Tiểu thư Y Ân đóng vai diễn nào?

Bọn họ cảm nhận thấy một cỗ cảm xúc bi thương mãnh liệt, cỗ cảm xúc này chính là nỗi đau khổ của tiểu thư Y Ân.

Cô đã trải qua những gì?

Trái tim của bọ họ đập càng nhanh, thành phố Cương Khung lúc này vẫn đang đắm chìm trong sự cuồng hoan, ánh mắt của mọi người đều hướng về học viện nam Minh, không một ai để ý tất cả những gì đang diễn ra trên con phố Khải Hoàn này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận