Căn Cứ Số 7

Chương 124: Đây là số mệnh của cô

-Phù phù, hự...

Máu tươi lại văng tung tóe, áo giáp màu trắng cũng giống như trước bị một đao liền rách ra, không hề trụ được trước chiến đao của Hứa Mạt.

Đây là trận đấu chỉ có một bên bị giết chết.

Sắc mặt tên quan chỉ huy đeo kính của phòng thí nghiệm vô cùng u ám. Bọn họ lần này được giao nhiệm vụ bắt quái vật, cũng mang theo vũ khí để đối phó với nó.

Đương nhiên, cái loại tinh thể đó bắn vào cơ thể người sẽ có hiệu quả giống nhau, thậm chí là mạnh hơn.

Một khi bị đâm vào trong người, đối phương liền bị tê liệt, mất dần đi sức chiến đấu.

Nhưng bọn họ lại gặp phải Hứa Mạt.

Quan chỉ huy cũng nổ súng về phía Hứa Mạt, nhưng tinh thể nhọn mà hắn bắn ra lại bị một nguồn năng lượng từ trường ảnh hưởng, chệch qua bên cạnh Hứa Mạt.

-Gen chiến sĩ?

Tên quan chỉ huy nhìn chòng chọc vào Hứa Mạt nói.

Hắn có thể ảnh hưởng đến tràng nguyên lực.

-Vù vù.

Thân thể Hứa Mạt cử động, tiếp cận về phía hắn.

Tên quan chỉ huy ném súng đi, tránh được một đao của Hứa Mạt. Thân thể hắn vô cùng linh hoạt, hiển nhiên thực lực không hề kém.

Đôi mắt dưới lớp kính hiện lên tia sắc lạnh, thân thể hắn liền xuất hiện một nguồn tràng năng lượng, chính là nguyên lực.

Tên quan chỉ huy này là một người tu luyện nguyên lực siêu phàm, mà hắn đã có thể dung hợp nguyên lực đạt đến cấp độ C+.

Sau khi tránh được chiến đao, hắn liền đánh một quyền về phía Hứa Mạt, mang theo một nguồn lực kinh khủng quét ra, hướng vào đầu của kẻ đang tấn công mình.

Trong không khí truyền đến tiếng gió xé.

Nếu đánh trúng chiêu này, cho dù là có mũ sắt bảo vệ thì e rằng cũng phải chấn động đến não bộ.

Ngay lúc hắn tưởng rằng mình đã đánh trúng, một nguồn năng lượng từ trường mạnh mẽ lại trói chặt lấy hắn. Mặc dù không thể hoàn toàn ngăn lại lực công kích to lớn kia của hắn, nhưng cũng làm cho động tác của hắn trở nên chậm chạp hơn, thậm chí có chút cứng ngắc.

Hắn đã cảm nhận được chiến đao từ phía bên trái chém tới. Tim hắn ngay lúc này đập cực kì nhanh, gương mặt biến sắc.

Muốn mở miệng nói gì đó, nhưng lại không có cơ hội.

-Phù...

Đao chém ngang qua, một cái đầu bay lên, gương mặt kia vẫn còn mang dáng vẻ hoảng sợ.

Hiển nhiên hắn không hề nghĩ rằng mình sẽ chết.

Hắn không giống với đám kiến hôi ở thế giới dưới đất. Hắn là người ở thế giới phía trên.

Người của công ty.

Phòng thí nghiệm mới là bộ phận cốt lõi của thế giới dưới đất.

Lãnh đạo cấp cao của phòng thí nghiệm đều là người của công ty.

Hắn làm sao có thể nghĩ tới mình sẽ chết ở chỗ này.

Chết trong tay của kẻ mà trong mắt bọn họ chỉ là con kiến của thế giới dưới đất.

Hứa Mạt ngay cả cơ hội để mở miệng cũng không cho hắn, sau khi xuất đao liền lập tức lấy đầu hắn.

-Tinh Vân.

Hứa Mạt đi tới gần Tinh Vân, trong lòng không biết phải làm sao.

Đối với một cô gái đang tuổi mười chín, thanh xuân tươi đẹp mà nói, tất cả những thứ phát sinh trên cơ thể cô quá mức tàn nhẫn.

Thế giới tàn nhẫn này đã từng bước ép cô đến mức đường cùng.

Bị ép thành quái vật.

-Đừng nhìn...

Tinh Vân che mặt lại, nội tâm cực kỳ khổ sở.

Cô không muốn Hứa Mạt nhìn thấy dáng vẻ hiện giờ của mình.

-Thật xin lỗi.

Hứa Mạt áy náy nói.

Nếu như ngày đó hắn không tiễn Tinh Vân trở về, mọi chuyện có thể khác đi không?

Hắn không tiễn cô, Nghị viên Thái Luân sẽ không biết đến sự tồn tại của hắn. Mọi chuyện sau này cũng sẽ không xảy ra.

-Không...

Nghe thấy Hứa Mạt nói, Tinh Vân điên cuồng lắc đầu.

Sao có thể trách hắn cơ chứ.

Đây là số mệnh của cô.

Từ lúc cha bắt đầu, tất cả mọi thứ đều đã được quyết định hết rồi.

Nhìn thấy chiến giáp của Hứa Mạt, Tinh Vân biết, ngày mà cha cô mất, chính Hứa Mạt đã xuất hiện ở ngoài cửa và cứu mẹ con cô.

Thì ra một năm trước, Hứa Mạt đã cứu mình.

Nếu không, ác mộng có lẽ đã bắt đầu từ ngay thời điểm đó rồi.

Trước đó, lúc lần nữa gặp lại Hứa Mạt, Nghị viên Thái Luân cũng đã chuẩn bị xuống tay với cô rồi. Cũng là Hứa Mạt đã xuất hiện giết chết hắn ta, kết thúc ác mộng của cô.

Cô sao thể trách Hứa Mạt được?

Tất cả mọi thứ vốn dĩ nên kết thúc như thế, cuộc sống nên bắt đầu lại như vậy.

Cô và mẹ đều đã tính toán xong về cuộc sống mới, tìm được công việc mà mình thích, có thể thường xuyên nhìn thấy Hứa Mạt.

Cuộc sống này có thể tốt đẹp đến dường nào.

Nhưng cái số mệnh kia vẫn cứ mãi chẳng chịu buông tha cô.

Cũng có thể nói thế giới tàn nhẫn này vẫn không chịu bỏ qua cho cô. Rõ ràng cô chẳng có tội gì, thậm chí cô còn không biết gì về chuyện Nghị viên Thái Luân chết.

Thế mà đội hộ vệ liên bang lại xông vào nhà giết chết mẹ cô.

Cô hận thế giới này.

Tinh Vân đột nhiên chạy nhanh sang hướng bên cạnh, muốn chạy trốn sang bên kia, cô không muốn đối mặt với Hứa Mạt.

-Tinh Vân.

Hứa Mạt đuổi theo.

Tốc độ của Tinh Vân rất nhanh, biến dị xảy ra trên cơ thể cô khiến cho cô có được tốc độ siêu phàm.

Dịch gen tiến hóa hẳn là có một đặc tính nào đó có thể khiến cho người sử dụng biến dị một phương diện năng lực bất kỳ.

Nhưng năng lực này vốn không thuộc về gen của loài người.

Ngay khi Hứa Mạt định đuổi theo, hắn bỗng nhíu mày phát hiện có người đang chạy đến.

Bước chân hắn dừng lại, Hứa Mạt nhìn về hướng Tinh Vân rời đi, nội tâm sinh ra một nguồn cảm xúc ngang ngược.

Hắn xoay người, nhìn thấy đám thành viên của đội hộ vệ thành bang đang vây giết mình, chiến đao trong tay giương lên, ánh mắt lộ ra sát ý.

Chiến đao đen tuyền có những tia chớp màu đen mang năng lượng ánh sáng lượn lờ bao quanh, Hứa Mạt xông thân mình về phía trước.

Người của đội hộ vệ thành bang dĩ nhiên không nghĩ tới có người dám to gan như thế, dám đối đầu chính diện với bọn hắn, bèn nhao nhao giơ vũ khí lên.

Chẳng qua rất nhanh, trên mặt đất xuất hiện thêm mấy chục bộ thi thể.

Bạn cần đăng nhập để bình luận