Căn Cứ Số 7

Chương 283: Lâm Tịch bị thương

Lâm Tịch còn ngon hơn nhiều so với Lâm Giản và mấy con đàn bà bên cạnh họ.

-Lâm Tịch.

Minh Vũ vậy mà cau mày.

-Chị.

Ánh mắt Lâm Giản đỏ ngàu nhìn Lâm Tịch.

Lâm Tịch bước chân tiến về trước, người gen hai bên xông vào cô, Lâm Tịch bay tới dùng một chân đá bọn chúng.

-Đại tiểu thư Lâm gia.

Người xung quang nghe thấy tiếng gọi của Lâm Giản liền biết thân phận của người mới tới.

Lâm Tịch đi vào trong phòng.

-Em cô tự nguyện tới tìm tôi, cô ấy đã cầm tiền của tôi, hai bên đồng thuận.

Minh Vũ nhìn Lâm Tịch đang đi tới, không để ý mà nhún nhún vai, chút chuyện vặt vãnh này đối với con nhà giàu mà nói không là gì cả.

Càng huống hồ, ở đây là cạnh nhà hắn, quán bar cũng có cổ phần của Minh Thị bọn họ.

Khu vực này là địa của tập đoàn Minh Thị.

Lâm Tịch bước từng bước lên phía trước.

-Cô muốn làm gì?

Minh Vũ cau mày.

-Bốp.

Cái trả lời cho hắn là nắm đấm của Lâm Tịch, cô trực tiếp đánh vào đâug hắn, Minh Vũ gãy một cái răng.

-Bốp, bốp, bốp…..

Người bên cạnh Lâm Tịch đều bị ăn đấm, mặt mỗi người đều bị đánh đến nỗi không nhận ra, đều thổ ra máu.

-Tiện nhân.

-Lão tử đánh chết mày.

Có người tức giận chửi lên.

Lâm gia đã xong đời rồi, vẫn còn dám ngạo mạn như vậy.

Có người rút súng ra nhưng vừa rút ra thì Lâm Tịch đã tới rồi.

Rắc một tiếng, có tiếng kêu thảm thiết vang lên, sau đó bị đá ra ngoài.

-Chị.

Bên trong tiếng nói của Lâm Giản còn có tiếng khóc.

Lâm Tịch đi lên trước mặt cô, trực tiếp tát cô một cái, Lâm Giản bị đánh ngốc rồi.

-Bốp.

Lại là một phát tát, hằn rõ năm đốt ngón tay trên mặt Lâm Giản.

Lâm Tịch quá thất vọng với Lâm Giản rồi.

-Đây là lần cuối cùng, sau này em muốn sống thế nào thì kệ em.

Lâm Tịch lạnh lùng nói:

-Sống chết không liên quan tới chị.

Lâm Giản vậy mà ngu ngốc đến nỗi chủ động đi tìm Minh Vũ.

Vì tiền? Không thể hiểu nổi.

Bên ngoài, có không ít người đang xông về phía này.

Hứa Mạt cũng tới rồi, hắn không yên tâm nên đã đi theo Lâm Tịch.

Nhìn thấy đám người xông tới, Hứa Mạt đấm ra một nắm đấm lập tức người ở trước mặt bay ra, ngã vào đám người phía sau sau đó toàn bộ đều ngã xuống.

Hắn đã nhìn thấy tất cả trong phòng, thấy có người muốn rút súng, Hứa Mạt xông vào với tốc độ vô cùng nhanh.

-Bốp…….

Người vừa muốn rút súng bị đánh nằm trên đất, không bò dậy nổi.

-Hứa Mạt.

Lâm Tịch thấy Hứa Mạt liền kêu lên, cô không muốn làm phiền Hứa Mạt nhưng hắn vẫn tới rồi.

Hứa Mạt đi đến bên cạnh Lâm Giản, giống như Lâm Tịch, hắn trực tiếp tát Lâm Giản một cái.

Cái này là đánh thay Lâm Tịch, người ngu ngốc này nếu muốn chết thì chết ở bên ngoài đừng lụy người khác.

-Chị Tịch, đi.

Hứa Mạt nói.

-Ừ.

Lâm Tịch gật đầu, sau đó lôi Lâm Giản ra ngoài.

Hứa Mạt thấy Minh Vũ nhìn chằm chằm mình liền đi lên trước, liên tục đấm Minh Vũ.

-Bốp, bốp, bốp……

Minh Vũ bị đánh đơ luôn rồi.

Hứa Mạt đánh xong cùng với Lâm Tịch đi ra ngoài.

-Minh Vũ.

Người khác nhìn Minh Vũ.

Chỉ thấy Minh Vũ loạng choạng, cả người đều phát hỏa lên rồi, mắt hắn đỏ ngàu đã hoàn toàn không có lý trí.

-Giết chết hắn, giết chết hắn……..

Minh Vũ gào rống lên.

Sau thời khắc này hắn đã quên hết lời cảnh cáo của Minh Huy.

Chỉ muốn giết chết Hứa Mạt.

Bộ đàm rung lên, Minh Vũ nghe máy, là người phụ trách quán bar.

-Thiếu gia Vũ, có chuyện gì vậy?

-Giết chết bọn chúng.

Minh Vũ nói, trong mắt hắn chỉ có thù hận mà thôi.

Ở địa bàn của mình, hết lần này đến lần khác bị Hứa Mạt bạo lực đanh.

Minh Vũ bấm một số điện thoại không có tên, con mắt đỏ ngàu giống như một con thú dữ vậy.

Hắn phải giết Hứa Mạt!



Hứa Mạt với Lâm Tịch đi ra khỏi phòng, tay chân của quán bar đã xông tới từ hai đầu hành lang.

Hơn nữa trong tay còn có vũ khí.

Thành phố Cương Khung không cấm sử dụng vũ khí, nơi mà hỗn loạn giống như quán bar, quả thực là không ít.

-Chị Diệp theo em.

Hứa Mạt xông lên trước, Lâm Tịch kéo Lâm Giản ở phía sau.

-Dừng lại.

Người phía trước ngắm súng vào phía họ, nhưng không lập tức bóp cò.

Tuy nói là địa bàn của bọn họ nhưng giết người vẫn hơi do dự.

Lão đại bên trên không sao, bọn họ đi vào trong nhận tội là bình thường.

Hứa Mạt tiếp tục xông lên trước, bọn chúng trực tiếp nổ súng bắn Hứa Mạt.

Chỉ thấy tốc độ của Hứa Mạt vô cùng nhanh, viên đạn giống như bị giảm tốc độ, Hứa Mạt vừa khéo tránh được, cơ thế hắn đi tới, nắm đấm vung ra.

-Bốp…..

Một người bị đấm bay đi, ngã vào người phía sau.

Hắn xông lên tung cú đá, mấy người bị đá ngã rồi, sau đó đợi Lâm Tịch đi qua, hắn lại đi theo lên trên.

Đi xuống cầu thang, có một người gen vạm vỡ xuất hiện, trên người giống như cso một sức lực vô cùng khủng khiếp.

Trực tiếp dơ nắm đấm về phía Lâm Tịch, Lâm Tịch xoay người né tránh, Hứa Mạt từ trên bay tới tung ra cú đá.

-Bốp.

Chiến sĩ người gen đó bị đá văng ra, ngã vào một góc trong quán bar.

Tiếng nhạc trong quán bar vô cùng to, đã che đi tiếng đánh nhau, những cô nàng gợi cảm vẫn đang nhảy, so với bên này giống như là hai thế giới khác nhau vậy.

Hai bên xung quanh có rất nhiều người gen xuất hiện, trong tay cầm dao bầu, dáng vẻ vô cùng hung dữ.

Nhưng đều là người gen cấp C, việc mà họ tìm phần lớn là loại công việc như vệ sĩ, tay chân.

Hứa Mạt vừa muốn hành động thì nhìn thấy xung quanh một đám người đang lao tới, đá một đám người gen ở đằng sau ra.

-Anh Hứa Mạt.

Tôn Tiểu Tiểu xông lên trước, một đám người đều đã đến bên này rồi.

-Cẩn thận.

Hứa Mạt ngẩng đầu nhìn sang một bên, sức mạnh tinh thần to lớn đã được giải phóng, chỉ thấy một viên đạn đang lao tới chỗ Tôn Tiểu Tiểu đứng, viên đạn này nên hướng về phiá hắn, nhưng hướng lại chếch rồi.

Tốc độ viên đạn vô cùng nhanh, nhưng dưới tác dụng của sức mạnh tinh thần to lớn, tốc độ viên đạn đã giảm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận