Căn Cứ Số 7

Chương 136: Sự khủng hoảng bao trùm toàn bộ

Giây phút này, ánh mắt Hứa Mạt nấp dưới lớp mũ giáp lộ ra vẻ đáng sợ kỳ lạ. Luồng ánh sáng màu bạc giống như có nguồn năng lượng đáng sợ.

-Xẹt xẹt…

Trên đỉnh đầu, ánh đèn đường đồng thời chớp lóe.

Dòng điện đang điên cuồng di chuyển, xen lẫn với năng lượng.

Từng tiếng vang kịch liệt truyền ra, dòng điện trực tiếp bổ thẳng vào người Hứa Mạt, chảy vào chiến giáp đen kịt của hắn, truyền vào trong chiến đao.

Trước mắt Ai Văn Sâm xuất hiện một màn cực kỳ hoành tráng.

-Nguyên lực.

Ai Văn Sâm thả chậm bước chân, nét mặt biến đổi. Tại sao Hứa Mạt lại làm được?

Có lẽ là hắn đã thức tỉnh siêu năng lực?

Ngay lúc hắn đang suy nghĩ Hứa Mạt cũng cử động. Hứa Mạt được dòng điện gột rửa mang theo luồng năng lượng kinh khủng hướng về phía trước.

Ai Văn Sâm không có thời gian suy nghĩ. Hắn giơ chiến đao ra chặn, nhưng giờ khắc này động tác của hắn lại càng bị hạn chế, giống như là rơi vào trong vũng bùn.

-Ầm!

Chiến đao đen kịt trực tiếp bị đánh bật ra, va vào người Ai Văn Sâm, cơ thể Ai Văn Sâm bị đánh bay ra ngoài, ngã mạnh trên mặt đất.

Ai Văn Sâm đứng dậy, Hứa Mạt lại một lần nữa giáng xuống, chiến đao hướng về phía đầu của hắn đánh xuống. Lại là một tiếng vang thật lớn, hắn vừa đứng dậy lại bị hạ gục, ngã xuống đất.

Chưa bao giờ Ai Văn Sâm nghĩ bản thân mình sẽ chật vật như vậy. Hắn đứng dậy nhìn thoáng qua lớp chiến giáp, vẫn không bị phá.

Ánh mắt hắn lạnh như băng nhìn chằm chằm Hứa Mạt, nói:

-Không phá được giáp, ngươi giết ta như thế nào?

Không giết chết hắn, kẻ chết ắt là Hứa Mạt.

-Ầm.

Cơ thể Hứa Mạt lại nhào tới. Ai Văn Sâm nâng đao, động tác của hắn bị hạn chế, chiến đao Hứa Mạt đánh xuống.

Lần này là liên hoàn đao, đao đao chém vào chiến giáp Ai Văn Sâm trên chiến giáp, tiêu hao năng lượng của chiến giáp.

Một tiếng vang thật lớn, chiến đao Hứa Mạt chém vào cổ Ai Văn Sâm, khiến cho đối phương đột nhiên ngã xuống đất.

Ai Văn Sâm lắc lắc đầu, còn muốn đứng dậy giãy dụa thì thấy Hứa Mạt trực tiếp giẫm lên tay của hắn, chà vào mặt đất.

Chiến đao Ai Văn Sâm rơi vào trên mặt đất.

Hứa Mạt cũng thả chiến đao ra, hai tay nắm lấy đầu Ai Văn Sâm đầu, kéo hắn lên.

Xách lơ lửng giữa trời.

Hai người mặt đối mặt nhìn nhau, Ai Văn Sâm thấy con mắt Hứa Mạt ẩn hiện sau nón an toàn toát ra năng lượng ánh sáng màu bạc.

Giờ phút này Ai Văn Sâm cảm nhận được sự sợ hãi cực kỳ mãnh liệt.

Vì sao thế giới ngầm lại tồn tại một con quái vật như thế này chứ?

Hắn ý thức được rằng Hứa Mạt có thể dùng tinh thần lực khống chế nguyên lực, tạo ra năng lượng tràng.

-Ta có thể đưa ngươi lên mặt đất.

Ai Văn Sâm nói với Hứa Mạt, giọng điệu đã không còn sự ngông cuồng lúc trước nữa.

Hứa Mạt không để ý đến, hai tay của hắn nắm chặt đầu của đối phương, ánh sáng bạc trong con mắt càng ngày càng sáng chói.

Dòng điện trên đỉnh đầu không ngừng điên cuồng lưu động, tiếng xẹt xẹt chói tai truyền ra.

-Giết!

Hứa Mạt vừa dứt lời, từng dòng điện trực tiếp đánh thẳng vào người Ai Văn Sâm.

Khoảng không gian này giống như có rất nhiều tia chớp xẹt qua, chiếu sáng hết tất cả những tòa nhà dân cư cũ kỹ.

Dòng điện cường đại triệt tiêu hết năng lượng chiến giáp rồi thâm nhập vào bên trong. Cơ thể Ai Văn Sâm run rẩy kịch liệt, sau đó cả người hóa thành cục than cháy đen, sống sờ sờ bị điện giật chết.

Hai tay Hứa Mạt buông xuống, cởi chiến giáp trên người Ai Văn Sâm ra, cầm lấy chiến đao của đối phương.

Sau đó cắt bỏ đầu của Ai Văn Sâm, vứt lại trong đống rác trong hẻm nhỏ.

Ai Văn Sâm nằm mơ cũng không nghĩ đến tinh anh đến từ công ty của thế giới trên mặt đất sẽ phải chịu cách chết cực kỳ thảm thiết ở trong thế giới ngầm như này.

Bị giết ngược lại rồi sau khi chết còn bị cắt đầu.

Làm xong hết thảy Hứa Mạt liền rời đi. Hắn tạm thời chưa trở về thành bang mà là đi về phía ngược lại rời đi.

. . .

Sau khi Hứa Mạt đi, thi thể Ai Văn Sâm được tìm thấy.

Bộ đội chủ lực đã phong tỏa khu vực này nhưng không thể tìm thấy dấu vết của Hứa Mạt.

Chỉ là dựa theo lời nói của cư dân xung quanh thì bọn hắn thấy được hiện tượng kỳ lạ của dòng điện.

Quan chỉ huy nghe không hiểu. Hắn hạ lệnh mở rộng phạm vi tìm kiếm, truy bắt tội phạm truy nã.

Nhưng Hứa Mạt lại giống như là mai danh ẩn tích, không thể tìm được.

Hành động truy lùng tiếp tục tiến hành, lấy khu vực chủ thành làm trung tâm ngồi lần ra ngoài nhưng vẫn như cũ không tìm thấy người.

Cùng lúc đó, đội hộ vệ cùng đội chấp pháp thành bang cũng xuất hiện tình trạng tiêu cực biếng nhác.

Sức công kích từ lời nói của Ba Tư trước khi bị bắt lại với đám người đội hộ vệ thành bang cực kỳ lớn.

Nhất là trung tâm của đội hộ vệ. Bọn hắn hi vọng tương lai có một ngày có thể đi lên.

Nhưng nếu như lời ông Ba Tư nói là thật.

Thì những thành viên trước đây đã rời đi thì đã đi tới nơi nào rồi?

Điều này không khỏi khiến bọn hắn sợ mất mật.

Thật sự chỉ là kẻ đáng thương của thế giới ngầm sao?

Đội hộ vệ thành bang ở trong thế giới ngầm này cũng coi là cực kỳ tỏa sáng, thuộc về giai cấp cầm quyền.

Vụ việc này cũng cháy âm ỉ trong lòng dân chúng.

Sự kiện nhà máy Ngải Luân một năm trước không phải là chuyện ngẫu nhiên. Cái kẻ ở trung tâm thành chính bị đâm đến chết đã từng là đội trưởng đội hộ vệ thành bang.

Mà vợ hắn là thành viên của phòng thí nghiệm.

Dân chúng lần đầu tiên nghe tới phòng thí nghiệm. Nếu như thí nghiệm gen ở nhà máy Ngải Luân là do phòng thí nghiệm phụ trách.

Như vậy thì sao nghị viện có thể không biết được.

Toàn bộ thế giới ngầm chính là một nhà máy khổng lồ sao?

Sự khủng hoảng bao trùm toàn bộ.

Mặc dù không có bạo động, nhưng sau khi tin tức lan truyền dân chúng đều cảm thấy được sự bi ai.

Bọn hắn đều mờ mịt cảm giác, tất cả mọi chuyện đều là thật.

Tội phạm truy nã không nhất định đều là kẻ ác thật sự.

Đội hộ vệ và đội chấp pháp thành bang cũng không nhất định đều là anh hùng.

Có lẽ toàn bộ thế giới này đen trắng đều bị đảo lộn.

Phòng thí nghiệm, quái vật, chiến sĩ gen, thí nghiệm gen!

Từng danh từ xa lạ đánh thẳng vào nội tâm người dân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận