Căn Cứ Số 7

Chương 303: Tăng tốc

Người của học viện Nam Minh nhìn thấy chân của Hàn Thanh đang lùi lại, Hàn Thanh lúc bây giờ thật khổ mà không nói được.

Hứa Mạt ra quyền quá nhanh, thế công kích cũng mạnh, giống như là lối đánh liều mạng vậy.

Đây thật là học sinh sao?

Hàn Thanh nhớ đến thân phận trước kia của Hứa Mạt, người săn hoang dã.

-Đùng.

Rốt cuộc, Hàn Thanh cũng không cản được nắm đấm của Hứa Mạt nữa, bị đấm trúng một cái, một nguồn năng lượng khủng khiếp lập tức đánh bay hắn, ngã rầm xuống đất.

Xung quanh im phăng phắc.

Hứa Mạt chiến thắng Hàn Thanh cấp b.

-Chỉ đành để ngươi nhường một chút thôi.

Hứa Mạt đi qua bên người Hàn Thanh, cúi đầu nhìn hắn và nói.

Sắc mặt Hàn Thanh tái nhợt.

Lời nói này giống như một cái tát vang dội.

Bước chân của Hứa Mạt tiếp tục đi về phía trước.

Không có người nào cản hắn lại nữa.

Người đạt cấp B như Hàn Thanh còn bị đánh bại, giờ mà cản nữa, cũng phải là nhân vật cấp B+ mới được.

Loại cấp bậc này ở học viện Nam Minh cũng chẳng có mấy người.

Ra tay chỉ để cản một tân sinh ư?

Có còn thể diện hay không hả.

.......

Nam Minh thế gia ở tận cùng bên trong của học viện Nam Minh.

Giữa hồ có một cái đảo, muốn tới phải đi qua một cây cầu.

Ở bên trong học viện Nam Minh mà như là tồn tại độc lập vậy

Bên này cầu cũng có một vài học viên, không ít người đang chụp ảnh hòn đảo giữa hồ, nhưng lại bị cây cối xanh tốt ngăn cản tầm mắt, không nhìn thấy được gì.

Hứa Mạt đi đến bên ngoài Nam Minh thế gia, có thủ vệ đang canh giữ.

-Là Hứa Mạt tiên sinh sao?

Một người ăn mặc như quản gia mở miệng hỏi, hiển nhiên là biết hắn muốn tới.

-Là ta.

Hứa Mạt gật đầu.

-Hứa Mạt tiên sinh, xin mời đi theo tôi.

Quản gia nói.

Nam Minh thế gia rất lớn, phong cảnh rất đẹp.

So sánh cảnh vật nơi này với chỗ ở của lão viện trưởng Đàm Đại thì chỗ kia có vẻ hơi khó coi.

Quản gia dẫn đường ở phía trước, Hứa Mạt an tĩnh đi theo sau, hắn cũng chẳng có gì để hỏi, yên lặng đi vào trong đó.

Đi được một đoạn, quản gia đem Hứa Mạt dẫn đến trước một cây cầu bằng đá.

Đối diện cầu đá là một dãy hành lang, bị nước hồ bao quanh, phong cảnh ưu nhã.

-Hứa Mạt tiên sinh, đi qua cầu đá một chút là đến rồi, tiểu thư Hỏa Vũ cũng đang ở đó, ngài có thể đợi cùng với tiểu thư.

Quản gia mở miệng nói.

-Cảm ơn.

Hứa Mạt gật đầu, sau đó đi đến cầu đá, đi theo hành lang ở phía trước.

Hắn liền thấy Nam Minh Hỏa Vũ.

Cơ mà , bên cạnh Nam Minh Hỏa Vũ còn có một nam thanh niên khoảng 25-26 tuổi, khí chất bất phàm.

Hai người đang ở trong đình chỗ hành lang kéo dài đến bên trong hồ nước ngắm cảnh nói chuyện phiếm.

Bên ngoài đình cách đó không xa, một nam nhân trẻ tuổi đang đứng trước rào chắn, dường như phát hiện ra Hứa Mạt, liền nhìn về phía hắn, ánh mắt cũng trở nên sắc bén.

Đời thứ ba của Nam Minh thế gia, ngoại trừ Nam Minh Hỏa Vũ, còn có một nhân vật yêu nghiệt vô cùng xuất chúng.

Nam Minh Nham, được ca tụng là tiểu bá vương của Nam Minh.

Mười bảy tuổi, độ dung hợp nguyên lực cấp A+, đẳng cấp nguyên lực B.

Người ở học viện Nam Minh còn lan truyền nói độ dung hợp nguyên lực của Nam Minh Nham đã đạt đến trị số max cấp A+, cách cấp S thật ra cũng không xa mấy.

Thiên phú ấy so với chị của hắn Nam Minh Hỏa Vũ chẳng kém bao nhiêu.

Hơn nữa, tính cách của hắn và tên gọi cũng có chút tương tự như nhau, giống y như hòn đá.

Chẳng qua Hứa Mạt lại không nhận ra Nam Minh Nham, hắn cảm thấy hơi kỳ lạ.

Ánh mắt của Nam Minh Nham nhìn hắn dường như ẩn giấu thái độ thù địch, rất sắc bén.

Mới gặp nhau lần đầu tiên, hình như cũng chưa xung đột với nhau cái gì, vậy người kia là ai?

Hắn nhìn thoáng qua về phía Nam Minh Hỏa Vũ, chẳng lẽ, là người thân cận của người đàn ông kia?

Hôm nay, học viện Nam Minh truyền ra tin tức, là hắn đến kết thân với Nam Minh Hỏa Vũ.

Nhưng ngay lúc này, Nam Minh Hỏa Vũ thực ra đang cùng một người khác gặp mặt.

Đương nhiên, Hứa Mạt không hề để ý đến chuyện này, mà cũng không có tư cách gì để ý, chuyện kia chẳng qua chỉ là trò đùa mà thôi.

Xuôi theo chiều của hành lang đi về phía trước.

Nếu Nam Minh Hỏa Vũ có hẹn, hắn tất nhiên sẽ không định chờ Nam Minh Hỏa Vũ.

Chỉ có điều hắn nhìn thấy bóng người Nam Minh Nham đi ra, đứng ở giữa hàng lang, cản đường Hứa Mạt.

Hứa Mạt nhìn Nam Minh Nham, cũng không tiếp tục đi về phía trước mà lại nghiêng người im lặng đứng đó.

Vừa mới đến, vẫn nên lễ phép, không nhất thiết phải phát sinh xung đột với khách của Nam Minh thế gia.

Hắn là đến nói lời cảm ơn.

-Đệ tử của lão chiến thần Đạm Đài, vậy mà lại không có cam đảm thế sao?

Nam Minh Nham nhìn về phía Hứa Mạt mở miệng nói.

Hứa Mạt tưởng hắn là khách, xem ra không phải.

Hứa Mạt quay người nhìn về phía đối phương.

Hắn không biết rõ thân phận của Nam Minh Nham.

Nếu như đối phương cũng là khách, vậy thì đi khiêu khích người cũng là khách như hắn hình như cũng không được tốt lắm ha?

-Cậu là ai?

Hứa Mạt mở miệng hỏi.

-Nam Minh Nham.

Đối phương đáp lại.

-Người của Nam Minh thế gia.

Hứa Mạt hơi ngạc nhiên.

Người của Nam Minh thế gia thì sao lại có thái độ thù địch với hắn?

Vì Nam Minh Hỏa Vũ sao?

Nam Minh Hỏa Vũ hẹn hò cùng thanh niên kia, Nam Minh Nham lại canh giữ ở chỗ này, như vậy, hắn đang biểu hiện thái độ ủng hộ.

Cho nên, tin tức đến kết thân làm cho đối phương cảm thấy bất mãn hả?

Bỗng Nam Minh Nham đi nhanh về phía trước, hướng về phía Hứa Mạt, trong lúc tăng tốc, một nguồn năng lượng nóng bỏng bộc phát ra.

Hứa Mạt nhìn chằm chằm đối phương, cảm nhận được cảm giác nguy hiểm.

Nam Minh Nham và Hứa Mạt đều là cấp B, những nguồn khí tức này lại có cảm giác áp bức hắn khác biệt.

Nam Minh Nham tăng tốc chạy nhanh đến, Hứa Mạt lùi một chân về sau, điều động nguyên lực.

Nam Minh Nham đã tiến đến, tung nắm đấm ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận