Căn Cứ Số 7

Chương 150: Không thể không tin

-Chuyện gì xảy ra vậy?

Người trong sân thi đấu bàng hoàng, bên ngoài đang xảy ra bạo loạn.

Bọn hắn lúc trước còn tưởng đó là tiếng hò hét của những người đứng bên ngoài để cổ vũ tinh thần thi đấu.

Nhưng thật ra lại không phải, bọn hắn đang náo loạn đó!

Bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy?

Hứa Mạt cũng nghe được âm thanh bên ngoài, hắn liền biết rằng bên ngoài đang náo động.

Xem ra sau khi hắn đi vào sân thi đấu, bên ngoài cũng rất phẫn nộ.

Tất cả mọi việc xảy ra trước mắt đều nằm ngoài dự đoán của Hứa Mạt.

Vốn dĩ, hắn chỉ muốn giết chết đám người Lâm Địch này rồi cứu con tin rời đi.

Nhưng sự tình lại bắt đầu phát triển theo một hướng hoàn toàn khác.

Trên khán đài, những gã tai to mặt lớn kia cũng đã ý thức được chuyện gì đang xảy ra.

Cho dù là bên trong hay bên ngoài, tất cả đều đang bị mất khống chế.

Đội trưởng đội hộ vệ thành bang Lôi Đình trở lại, báo:

-Nghị trưởng tiên sinh, người bên ngoài đang vây đánh sân thi đấu, đội hộ vệ đã có mặt sẵn sàng, cơ giáp hạng nặng cũng đã vào vị trí.

Y Mộ quay người nói với những người sau lưng:

-Tình hình có chút mất khống chế, hay là các vị về trước đi?

Người phụ trách sân thi đấu chạy tới, mở miệng nói:

-Nghị trưởng, lối đi ra ngoài đã bị đám bạo loạn kia chặn kín rồi, cần phải có hỏa lực mạnh bảo vệ thì mới có thể đánh ra bên ngoài.

Sắc mặt của các quan chức cấp cao liền thay đổi.

Bên ngoài cuối cùng là đang xảy ra chuyện gì?

-Y tiên sinh, không phải chỉ là chút chuyện nhỏ sao?

Một người chất vấn với Y Mộ.

-Tôi còn ở nơi này.

Y Mô liếc nhìn về phía đối phương, ánh mắt mang theo vài phần sát khí làm cho người kia ngay lập tức im miệng.

Dù sao nơi này là thế giới dưới đất, Y Mộ mới là người nắm quyền ở đây.

-Bây giờ không phải là lúc để bàn luận về vấn đề này.

Tiến sĩ nhìn về phía sân thi đấu.

Y Mộ gật đầu, nói với Lôi Đình:

-Điều động một đám người tới đây, bảo vệ các vị an toàn, lệnh thêm vài chiếc cơ giáp hạng nặng dọn dẹp cho sạch lối từ cửa ra đến sân thi đấu.

-Vâng.

Lôi Đình gật đầu.

-Tên ác ôn kia đã có trong tay con tin, tiến sĩ ngài nói xem nên xử trí thế nào?

Y Mộ nhìn về phía sân thi đấu hỏi tiến sĩ.

-Mở ra con đường dẫn đến bên trong sân đấu, để cho người đi vào, trước tiên phải trợ giúp đám người Lâm Địch tiêu diệt tên ác ôn kia, phải bảo đảm con tin được an toàn đã.

Tiến sĩ mở miệng trả lời.

Hai người Lâm Địch và Chu Vạn, đều là người của công ty bên kia, lại còn là người được bồi dưỡng trọng điểm.

Thân phận của Lâm Địch và Ngải Tuyết cũng không phải tầm thường.

Bọn họ không thể chết được.

Nhưng tiến sĩ cũng tự mình hiểu rõ, Ngải Tuyết bây giờ rất nguy hiểm. Chuyện sống chết không còn ở trong sự khống chế của bọn họ nữa rồi.

Hắn đứng dậy, đi xuống bên dưới.

......

Bên trong sân thi đấu

Hứa Mạt nhấc Ngải Tuyết lên, lạnh lẽo mở miệng:

-Nói.

Ngải Tuyết khóc.

Là do quá sợ hãi mà khóc.

Bọn họ tới thế giới dưới đất rèn luyện tích lũy kinh nghiệm, thật chất chỉ là đi ức hiếp người khác.

Đem người của thế giới dưới đất ra luyện đao, luyện lòng can đảm.

Luyện kỹ thuật giết người.

Đây là do công ty cho rằng tinh anh cũng phải cần kinh nghiệm.

Nhưng mà bọn họ chưa từng nghĩ rằng mình sẽ phải trải qua sự tuyệt vọng như thế này, trải nghiệm cái chết.

Máu tươi trên bụng cô không ngừng rơi xuống, Khải Tư nằm trên mặt đất cũng chảy máu liên tục.

Điều này không khỏi nhắc cho Ngải Tuyết nhớ rằng, cô có thể sẽ phải chết.

Chết ở sân thi đấu.

-Đừng giết tôi.

Ngải Tuyết khóc lóc cầu xin tha thứ, run rẩy nói:

-Những tuyển thủ giỏi sau khi được tuyển chọn sẽ được đưa tới phòng thí nghiệm, tiến hành loại bỏ ký ức, tẩy não, tiêm dịch gen tiến hóa vào rồi trở thành con rối, nô lệ.

-Không...

-Đây không phải là sự thật.

Trên sân thi đấu, những tuyển thủ đứng đầu kia nghe được lời Ngải Tuyết nói liền cảm thấy cực kỳ tuyệt vọng.

Xóa bỏ ký ức, tẩy não.

Trở thành nô lệ.

Đó là nguyện vọng của bọn họ sao?

Mục tiêu mà bọn hắn phấn đấu.

Thật nực cười, bọn hắn là nhóm người ưu tú nhất của thế giới dưới đất, đến sân thi đấu quyết chiến vì mục tiêu cuối cùng.

Thế mà vận mệnh lại như đang trêu đùa bọn hắn vậy.

Ký Sinh Trùng, A Luân, Tư Đế Phân.

Từng cái tên rung trời chuyển đất của sân đấu, từng tên gọi nổi tiếng của thành bang dưới đất.

Bọn hắn nhìn lên khán đài đầy ắp người xem, chỉ cảm thấy trời đấy quay cuồng, dường như chả phân biệt được là sự thật hay là đang mơ nữa.

Những người đó lại nhìn đến chỗ của những vị quan chức vẫn đang ngồi im ở kia, có vô số gương mặt thân quen.

Toàn bộ đều là giả dối.

Tất cả hy vọng đều là lừa đảo.

Những gì cái người ác ôn kia hay đội trưởng đội hộ vệ thành bang lúc trước nói đều là sự thật, thế giới dưới đất không hề có hy vọng.

Cho dù là người của đội hộ vệ thành bang cũng như thế, đều không được đi lên trên.

Toàn bộ thế giới dưới đất chính là một cái âm mưu to lớn.

Bọn hắn nhìn thấy xung quanh sân thi đấu đều bị vây lại, chiến sĩ cơ giáp cũng xuống theo.

-Bên ngoài đã xảy ra bạo loạn, họ muốn lật đổ nghị viện. Lựa chọn như thế nào, tùy vào quyết định của các người.

Hứa Mạt mở miệng nói với đám người đứng đầu đấu trường kia.

Trong lòng bọn người Ký Sinh Trùng vô cùng mâu thuẫn.

Giống như phải đưa ra được một lựa chọn.

-Tôi chính mắt nhìn thấy Nghị trưởng trước kia bị ép chết, đội trưởng đội hộ vệ thành bang trước cũng bị truy bắt. Đến bọn họ mà còn lên không nổi thì mấy người còn đợi chờ gì từ mấy người quan chức cấp cao kia hả?

Hứa Mạt tiếp tục nói:

-Số phận nằm ở chính trong tay của các người đó.

Lời của Hứa Mạt quả thật vô cùng có uy lực.

Nghị trưởng trước, đội trưởng đội hộ vệ thành bang trước đều như vậy.

Còn bọn họ thì sao?

Nếu như là trước kia thì chắc chắn bọn họ nhất định sẽ không thèm tin, nhưng một năm trở lại đây xảy ra quá nhiều chuyện, cộng thêm với những thứ phát sinh ngày hôm nay, bọn họ không thể không tin.

Bạn cần đăng nhập để bình luận