Căn Cứ Số 7

Chương 466: Đập lên đập xuống

Tư Long đi tới chỗ Hứa Mạt, mở miệng nói:

-Dân chúng phản ứng kịch liệt, rất nhiều người đã đi biểu tình ở chỗ tòa thị chính, nơi này cũng đã chuẩn bị tốt rồi.

-Ừ.

Hứa Mạt gật đầu, nhẹ giọng nói:

-Yêu nhi, em đi với chị Lăng Dung nhé, anh còn có việc phải làm.

-Vâng ạ.

Yêu nhi ngoan ngoãn gật đầu, sau đó chủ động đứng xuống.

-Tiểu thư Lăng Dung, Yêu nhi giao cho cô.

Hứa Mạt mở miệng nói, sau đó rời đi cùng Tư Long.

Trong quân khu, tư lệnh Khưu đang điểm quân số trên một bãi đất trống rộng.

Máy bay chiến đấu, cơ giáp, xe thiết giáp xếp thành hàng, cực kỳ đồ sộ.

Chuyện đã phát triển tới nước này thì đã không còn đường lui nữa rồi.

Bên trong còn có một chiếc cơ giáp to lớn, trắng đen đan xen, giống như cơ giáp chiến thần vậy.

-Hứa Mạt.

Tư lệnh Khưu thấy Hứa Mạt đi tới liền gọi một tiếng.

-Tư lệnh.

Hứa Mạt đáp lại nói.

-Tôi chuẩn bị xong rồi.

-Lên cơ giáp đi.

Tư lệnh Khưu mở miệng nói, Hứa Mạt gật đầu, đi lên chiếc cơ giáp cấp S, cao hơn cơ giáp khác gấp hai lần.

Cơ giáp năng lượng khởi động, ánh sáng năng lượng sáng lên.

Tư lệnh Khưu nhìn về phía biển người, mở miệng nói:

-Xuất phát.

Nói xong, máy bay chiến đấu bay lên không trung, cơ giáp phun ra năng lượng, xe thiết giáp khởi động, đồng tới xuất phát đi ra bên ngoài quân khu.

Khi quân đội Tây Nam xuất phát, quân đội phía Đông cũng đồng dạng khởi hành.

Toàn quân tiến vào thành phố, tiến thẳng đến tòa thị chính, chậm rãi, vô cùng đồ sộ.

Dường như cùng lúc đó, chính phủ thành phố Cương Khung nhận được thông cáo chung từ hai quân khu lớn, công ty gen đã phạm phải hành vi phạm tội phản nhân loại, yêu công chính phủ điều tra rõ công ty gen, cũng thả lão viện trưởng ra, nếu như thị trưởng vẫn mạnh mẽ bao che như cũ, bọn họ sẽ cự tuyệt, không thừa nhân chính phụ hiện tại.

Tin tức được truyền đi, toàn bộ thành phố Cương Khung run rẩy.

Đây là quân biến.

Thành phố Cương Khung sắp sửa bùng nổ động đất.

Trên không trung ở ngã tư đường dày đặc máy bay chiến đấu, trên mặt đất là một hàng dài đang mạnh mẽ ổn định đi tới.

Dân chúng cũng tiến về phía tòa thị chính thành phố Cương Khung.

Lúc này, chính phủ thành phố Cương Khung đã bị dân chúng vây chặt.

Kêu ca sôi trào.

Bên trong tòa thị chính, Nam Minh Uyên nghe được động tĩnh bên ngoài, sắc mặt ông ta âm trầm tới cực điểm.

Hai quân đội lớn đều đang hướng tới bên này.

Đây là muốn bức vua thoái vị.

Danh vọng của ông ta đã đạt tới đỉnh khi học viện thủ đô tới giao lưu, nhưng lại sắp bị hủy hoại.

Nhưng ông ta không có cách nào để điều tra công ty gen, vì ông ta bắt tay với bọn chúng.

-Trạch Long, có... đề nghị gì không?

Nam Minh Uyên nhìn về phía Lí Trạch Long mở miệng hỏi, ánh mắt thâm thúy.

Là một kẻ có dã tâm, trong lòng Nam Minh Uyên tất nhiên đã có ý nghĩa riêng của mình.

Nhưng hiện tại, ông ta cần lực lượng trong tay Lý Trạch Long.

Bác trai, cục diện hiện tại đã không còn đường lui, chỉ có thể khai chiến.

Lý Trạch Long mở miệng nói:

-Đánh giặc thì phải bắt tướng trước, trước tiên phải giết được tư lệnh của hai quân đội và Hứa Mạt, rồi mới lại trấn an dân chúng, cục diện sẽ thay đổi.

-Ta cũng nghĩ như vậy.

Nam Minh Uyên gật đầu nói:

-Trạch Long, cần mượn dùng lực lượng của cháu.

-Cháu đã triệu tập lực lượng vũ trang tiến đến tòa thị chính, hơn nữa còn có quân đội trong tay Thẩm Vạn Trọng cùng với Mạch Khắc Tư cùng với lực lượng của công ty Phổ La Thước Tu Tư, chỉ cần bọn chúng dám vây đánh tòa thị chính, như vậy chúng ta liền lấy lý do phản loạn để tiêu diệt.

Lý Trạch Long nói.

-Vất vả rồi.

Nam Minh Uyên gật đầu:

-Sau khi chuyện này chấm dứt thì để Hỏa Vũ tới thủ đô trước để học tập.

-Vâng.

Lý Trạch Long gật đầu.

Nhưng nội tâm hắn cũng không tự tin đến vậy, chuyện lần này là bởi vì đã bùng nổ ở buổi giao lưu, rơi vào tay thủ đô, ảnh hưởng cực kỳ xấu, chính phủ liên bang cũng phải ra mặt, bên tổng bộ đã tuyên bố thanh minh không lâu trước đó.

Hiện tại, bọn chúng cũng phải cùng công ty gen phân rõ giới hạn, chỉ có thể lấy danh nghĩa bảo vệ chính phủ của thành phố Cương Khung để chiến đấu.

Bầu trời phía trên tòa thị chính, một chiếc máy bay chiến đấu đổ xuống, còn có cơ giáp, lực lượng vũ trang mặt đất cũng liên tục đi tới.

Là quân đội phía Nam và quân đội phía Bắc tới rồi.

-Quân đội Tây Nam và quân đội phía Đông làm phản, ý đồ phá vỡ trật tự của thành phố Cương Khung, vì để tránh cho nguy hiểm, mong người dân nhanh chóng rút khỏi khu vực này.

Trong không trung có âm thanh truyền tới, mây đen vây kín thành phố khiến người khác cảm thấy hít thở không thông.

Dân chúng nhìn đến lực lượng vũ trang phía trên đầu và dưới mặt đất, trong lòng cảm thấy lạnh đến tận xương tủy.

Bọn chúng chung quy vẫn không để ý tới thỉnh cầu của người dân mà lại muốn khai chiến.

Phía xa xa, cũng có thể nhìn thấy được hai đội quân lớn đang tiến tới bên này, hai quân đoàn khác cũng đang tới đây, dừng lại ở xa, kỳ thực bọn họ đã tiến vào phạm vi trong tầm ngắm của hỏa lực.

Chẳng qua vẫn còn có chút kiêng kị nên vẫn chưa nổ súng thôi.

Một khi đã khai chiến sẽ long trời lở đất.

Bốn quân đoàn lớn nhìn cách một khoảng không, hai bên đối chọi.

Trong lúc nhất thời, không khí u ám bao trùm cả tòa thị chính từ trên không.

Hứa Mạt lái cơ giáp đi tới phía trước, giống như một bức tượng chiến thần, đứng sừng sững tại đó.

Dân chúng Cương Khung đang lẩn trốn ở khu vực này, nếu hai quân khai chiến, dân chúng không có năng lực chống trả.

Nhưng mặc dù rời khỏi đây vẫn có người cảm thấy luyến tiếc nên đứng ở phía xa xa nhìn về bên này.

Sắp sửa bùng nổ nội chiến phải không?

-Vù.

Đúng lúc này, trên bầu trời thành phố Cương Khung, vô số tiếng cảnh báo đồng thời vang lên, cùng lúc đó có giọng nói truyền ra:

-Cảnh báo, kiểm tra đo lường nơi phế tích thấy dao động năng lượng mạnh, có quái thú đột kích, cấp độ nguy hiểm là A+.

Âm thanh bén nhọn chói tai liên tục truyền ra khiến cho trái tim của mọi người hung hăng đập lên đập xuống.

Sắp bùng nổ nội chiến lại có quái thú xâm lược.

Trời sụp rồi phải không!
Bạn cần đăng nhập để bình luận