Căn Cứ Số 7

Chương 518: Hứa Mạt tức giận

Toàn sân đấu yên tĩnh.

Trên khán đài, trước màn hình, vô số người xem nhìn thấy Hứa Mạt dựng ngón trỏ lên.

Trước đó, bọn hắn dành tiếng hoan hô cho học viên Hoàng Gia Thủ Phủ, rồi la ó về phía đám người Hứa Mạt. Hiện tại, Hứa Mạt loại bỏ toàn bộ năm người của học viện Hoàng Gia Thủ Phủ ra khỏi cuộc chơi, đem tiếng la ó kia trả lại cho bọn hắn.

Tất cả im miệng hết cho tôi!

Đây là lời đáp trả của Hứa Mạt dành cho bọn hắn, vừa hung hăng vừa khoa trương.

Tất cả mọi người đều ngẩn ra, trong trí nhớ của bọn hắn, ở giải thi đấu người siêu phàm chưa bao giờ có người kiêu ngạo như thế!

-Anh Hứa Mạt ơi...

Tôn Tiểu Tiểu nhìn thấy động tác của Hứa Mạt, lộ ra ánh mắt si mê, thì thầm nói nhỏ:

-Thật đáng yêu!

-Thần tượng của tôi!

Tiểu Thất bên cạnh cũng nhỏ giọng nói, không hổ là anh Mạt, cũng chỉ có mỗi anh Mạt dám làm như vậy.

Khiêu khích cả sân thi đấu!

Tư Tháp Khắc vừa mới còn kích động, Hứa Mạt ngược gió lật ngược thế cờ, gây sốc toàn sân đấu.

Nhưng sau một giây, hai tay hắn che mặt lại... Đừng có trêu đùa con tim như thế chứ, bộ muốn trở thành kẻ thù của toàn thành phố à.

Hắn cho là mình đã đủ khoa trương rồi, ai ngờ tới Hứa Mạt còn làm phách hơn cả hắn.

Yên lặng được một lát, trên khán đài bắt đầu xuất hiện tiếng hít hà, sau đó càng ngày càng nhiều, tiếng la ó vang đầy trời. Đây là kẻ mạnh đầu tiên thắng vòng loại mà bị toàn khán đài la ó nhiều đến như vậy.

Chỉ vì quá phách lối!!!

-Nâng cấp.

Một âm thanh máy móc truyền đến bên trong tiếng hít hà. Hiện tại còn lại mười người, tiến đến vòng tiếp theo, nâng cấp thi đấu.

Sáu người còn lại nằm trong diện nâng cấp nghe thấy tiếng la ó đầu trời kia, không hề hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Rồi ai là người bị loại vậy???

Sao người thắng lại bị xì xào nhiều dữ???

Ngón trỏ của Hứa Mạt buông xuống, không thèm để ý mà cười cười, dường như rất hưởng thụ thứ âm thanh này.

Diệp Thanh Điệp, Tô Nhu và Lâm Tước đều đi về phía Hứa Mạt. Lâm Tước nhìn về phía Hứa Mạt, lần đầu tiên hắn thấy Hứa Mạt có cá tính khoe khoang như vậy.

Có lẽ, đây mới là hắn.

-Đi thôi.

Hứa Mạt mợ miệng nói, bọn Lâm Tước gật đầu, một đoàn người đi ra phía ngoài.

Vòng tiếp theo, sẽ là thi đấu nâng cấp, lấy số lượng người bị đánh bại quyết định, chiến đấu sẽ càng dữ dội hơn. Diệp Thanh Điệp và Tô Nhu căn bản không có cơ hội để nâng cấp, Lâm Tước thì chỉ có thể nói là có hi vọng.

Nhưng mà, bản thân hắn muốn trải nghiệm nhiều hơn về giải thi đấu người siêu phàm này, về phần có thể đi được tới đâu thì lại chẳng quan trọng mấy.

Trận thi đấu vòng loại này đã đủ kích thích rồi!

Thành phố Xuyên Tinh, vô số người nhìn thấy bóng người giơ ngón trỏ lên kia, hình ảnh này lưu lại ấn tượng sâu đậm trong đầu họ. Bọn họ ý thức được, khoảnh khắc đó sẽ trở thành cảnh tượng nổi tiếng của cuộc thi người siêu phàm này

Dù cho tiếng hít hà có to đến mức nào, thì bọn hắn đều hiểu rằng, đây chỉ là cá tính khoa trương của Hứa Mạt. Nhưng trên thực tế, hắn là người đem theo mấy người khác đến vòng loại mà đào thải được hai đội ngũ tinh anh, học viện Siêu Phàm Ngân Hà và học viện Hoàng Gia Thủ Phủ.

Hơn nữa, khi có ưu thế về mặt quân số mà Hứa Mạt lại chọn không vây lại tấn công, chỉ với chính mình đá Lý Khai Vân ra khỏi cuộc thi.

Lực chiến đấu này của hắn, không thể nghi ngờ, hiển nhiên sẽ trở thành người lọt vào top mấy chục người của cuộc thi người siêu phàm lần này.

Trận chiến đó đã giúp Hứa Mạt thành công làm cho mọi người phải nhớ kỹ hắn, cũng ghi nhớ chiến đội Tư Tháp Khắc.

Hứa Mạt nghĩ thầm, số tiền 10 triệu này cũng đáng giá ấy chứ?

Bên ngoài sân thi đấu, sau khi đám người Hứa Mạt đi ra, xe thương vụ của Tư Tháp Khắc đã đợi sẵn ở ngoài, không ít truyền thông điên cuồng xông tới.

-Xin hỏi động tác tay của cậu vừa rồi là có ý bảo tất cả những người xem đều câm miệng đi sao? Cậu có cảm thấy vô cùng bất mãn với tiếng la ó của người xem hay không?

-Đánh bại được học viện Hoàng Gia Thủ Phủ, các vị có cảm giác gì?

Phóng viên điên cuồng đuổi theo phỏng vấn, Hứa Mạt không trả lời, bọn hắn lại chen qua phía trước, sau khi lên xe, Tư Tháp Khắc khó khăn đóng cửa xe lại, chiếc xe lập tức khởi động rời đi.

-Phù...

Tư Tháp Khắc ngoái lại nhìn đám truyền thông đang đuổi theo thở ra một hơi, sau đó sắc mắt kỳ quái nhìn Hứa Mạt, nói:

-Cậu hot quá rồi!

Rất rõ ràng, Hứa Mạt đã nổi tiếng.

Mà còn không phải là hot bình thường.

Làm cho cả khán đài im lặng, hắn quả thực rất can đảm đó!

-Phí ra sân 10 triệu, không thể để cho cậu thiệt thòi được.

Hứa Mạt nhìn Tư Tháp Khắc đáp.

-...

Tư Tháp Khắc liếc hắn.

-Có một vấn đề là, cậu đang muốn hiệu quả tuyên truyền tích cực, hay là hiệu quả tiêu cực đây?

Tư Tháp Khắc nói. Hứa Mạt dẫn đầu đội ngũ mạnh mẽ đánh bại hai đội học viên của hai học viện Siêu Phàm lớn, nên tính ra danh tiếng vang xa, tất nhiên được xem là mặt tốt.

Nhưng bởi vì cuộc gặp gỡ đặc biệt kia của hắn và động tác khiêu khích cuối cùng thực sự quá kiêu ngạo.

Cho nên, rốt cuộc là chuyện tốt hay là chuyện xấu đây?

-Không biết.

Hứa Mạt trả lời, mặc kệ là tốt hay xấu, hiệu quả tuyên truyền không phải đã đạt được rồi sao?

-Tiếp theo đây, e là sẽ có nhiều người soi mói cậu lắm cho mà xem.

Tư Tháp Khắc mở miệng nói. Dù Hứa Mạt có khoa trương nhiều như thế nào, hắn cũng đã chơi rất đẹp, chỉ dựa vào sức mạnh của mình mà có thể đánh bại được Lý Khai Vân, trận chiến này như vậy cũng đủ rồi.

Cho dù là tiêu cực, người xem cũng phải công nhận thực lực của hắn.

Thêm nữa, làm màu như vậy cũng sẽ thu được một lượng lớn fan hâm mộ.

Tóm lại, Hứa Mạt hot là cái chắc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận