Căn Cứ Số 7

Chương 448: Trả cơ giáp

-Ừm

Hứa Mạt gật đầu, trong khoảng thời gian này, không biết thầy giáo ra sao rồi, nhưng trước khi quân khu Tây Nam sụp đổ, Nam Minh Uyên có lẽ cũng không dám động.

-Muốn ta giúp người không?

Nữ Ma Đầu hỏi.

-Ngươi?

Hứa Mạt hơi ngạc nhiên nhìn Nữ Ma Đầu, cười cười lắc đầu.

Hắn rốt cuộc cũng nhìn ra rồi, Nữ Ma Đầu của tiếng tăm hung ác hiển hách này có chút ngốc nghếch.

Hơn nữa còn đơn giản.  

Thấy Hứa Mạt lắc đầu, Nữ Ma Đầu cũng không nói chuyện nữa.

-Ngươi làm sao mà biết việc đó?

Hứa Mạt tò mò hỏi.

-Em gái của ngươi nói cho ta.

Nữ Ma Đầu đáp.

-Em gái?

Hứa Mạt sửng sốt một lúc, sau đó nhận ra rằng cô ấy chắc chắn đang nói về Tiểu Tiểu.

-Ngươi thì sao?

Hứa Mạt hỏi:

-Ngươi biết về ta nhiều như vậy nhưng ta chẳng hiểu về ngươi chút nào cả.

-Ta….

Nữ Ma Đầu nhìn về nơi xa xăm.

Cuộc sống của cô quá đơn giản.

Luyện tập, chiến đấu.

Cả mẹ và thầy Khung đều rất nghiêm khắc, thậm chí là khắc nghiệt.  

Khi cô còn nhỏ, mỗi lần học cái gì cũng đều cần lập kế hoạch.

Thầy Khung nói rằng cô ấy phải đặt một nền tảng tốt cho việc tu luyện, cô ấy là một ngôi sao trên bầu trời, tương lai sẽ đi đến một nơi rất xa.

Cô ấy không hiểu điều đó là có ý nghĩa gì.

Thầy Khung không cho phép cô thua cuộc, ngay cả trong thế giới Phế Tích.  

Cho đến khi Hứa Mạt xuất hiện, cô ấy đã thua một lần.  

Do đó, Hứa Mạt là người ngoài đầu tiên mà cô gặp.

Vì vậy, cô không biết làm thế nào để trả lời câu hỏi của Hứa Mạt.  

Thấy Hứa Mạt lắc đầu, Nữ Ma Đầu cũng không nói nữa.

Cô ấy không có câu chuyện.

Thấy Nữ Ma Đầu lại im lặng, Hứa Mạt không hỏi thêm nữa.  

-Để ta giới thiệu một người bạn khác cho ngươi.

Hứa Mạt nói.

Nữ Ma Đầu không nói gì hết, Hứa Mạt coi như là cô ấy đã ngầm đồng ý.

Hứa Mạt gửi một tin nhắn, sau đó ngồi trở lại ghế.

Người phục vụ quán cà phê bưng cà phê lên, lén nhìn Hứa Mạt và Nữ Ma Đầu, dường như có chút hồi hộp.

Hai người này là những nhân vật nóng bỏng tay của thành phố Cương Khung.

Hứa Mạt và Số Không đến từ Thủ Phủ.

Bọn họ sao lại cùng nhau đến chứ?

Nữ Ma Đầu cũng ngồi đối diện Hứa Mạt, nhấp một ngụm, sắc mặt dần trở nên kì lạ, ngẩng đầu nhìn Hứa Mạt.  

-Đắng.

-Haha…

Hứa Mạt nhìn thấy biểu cảm của Nữ Ma Đầu, đột nhiên phát hiện cô có chút đáng yêu. 

-Lần đầu tiên uống hả?

Hứa Mạt hỏi.

-Ừ.

Nữ Ma Đầu nhẹ nhàng gật đầu.

Ta giúp ngươi uống nha?

Hứa Mạt ma xui quỷ khiến mà nói.

Nữ Ma Đầu nhìn anh ta chằm chằm, ánh mắt dần trở nên cổ quái.

-Chỉ đùa chút thôi mà.

Hứa Mạt cảm thấy bản thân rất hài hước.

Nữ Ma Đầu nếm thử, từng ngụm từng ngụm nhỏ.

Mọi thứ thật yên lặng, Hứa Mạt không nói chuyện, cô ấy cũng không nói chuyện, thỉnh thoảng nhìn phong cảnh bên ngoài, ánh chiều tà vương trên mái tóc dài màu bạch kim, Hứa Mạt nhìn bóng người ngồi đối diện, dường như đây chính là một phong cảnh.

Nữ Ma Đầu dường như đã phát hiện ra điều gì đó, nhìn về phía Hứa Mạt.

Hứa Mạt không dời mắt, hai ánh mắt nhìn nhau, ngược lại Nữ Ma Đầu lại tránh đi trước.

Lúc Tư Tháp Khắc đến quán cà phê thì nhìn thấy Hứa Mạt và Nữ Ma Đầu đang nhàn nhã ngồi ở đó.

-???

Đây là giúp anh ta hẹn hò ư?

Nữ Ma Đầu cũng nhìn thấy Tư Tháp Khắc, sau đó nhìn về phía Hứa Mạt, lập tức hiểu ra người bạn mà lúc trước anh ta nói muốn giới thiệu là ai rồi.

-Ngươi, ngươi, ngươi….

Tư Tháp Khắc chỉ Hứa Mạt, sau đó nhìn 'bạn gái'.

Đây là, bị cắm sừng rồi sao?

-Ngồi đi.

Hứa Mạt nói với Tư Tháp Khắc.

Tư Tháp Khắc lườm Hứa Mạt, nếu như không có lời giải thích hợp lý thì tuyệt giao!

Thực ra, ba chúng ta sớm đã biết nhau rồi.

Hứa Mạt nhìn Tư Tháp Khắc và nói:

-Trước đây không phải ngươi thắc mắc, tại sao ta lại biết ngươi là ai sao?

Tư Tháp Khắc chớp chớp mắt, anh ta suy đoán, Hứa Mạt là tìm được người chung học viện ở đấu trường Siêu Thần.

Do đó, người này là….

Anh ta nhìn về hướng Nữ Ma Đầu, trong lòng hơi hồi hộp.

  

Nữ Ma Đầu cũng nhìn anh ta, không biết vì sao, Tư Tháp Khắc có chút sợ hãi!  

Thảo nào, chẳng trách khi cô ấy chiến đấu lại quen thuộc như vậy... 

Anh ta nhìn Hứa Mạt, biểu cảm vô cùng đặc sắc.

-Chính là kiểu như ngươi nghĩ.

Nhìn thấy vẻ mặt của Tư Tháp Khắc, Hứa Mạt liền biết đối phương đoán được rồi.

Xem ra, cũng không ngu lắm.

-Đây là rất xấu mà ngươi nói….

Tư Tháp Khắc nghiến răng nghiến lợi, khó trách Hứa Mạt một mực thuyết phục hắn từ bỏ, không có hi vọng.

-Ta xem ngươi là bạn bè, ngươi lại xem ta là tên ngốc!

-Ai xấu?

Nữ Ma Đầu hỏi.

Tư Tháp Khắc thấy Nữ Ma Đầu đang nhìn mình, rụt đầu chỉ Hứa Mạt nói:

-Hắn nói ngươi rất xấu!

-Ta…

Hứa Mạt với vẻ mặt sững sờ nhìn Tư Tháp Khắc, không biết xấu hổ như vậy sao?

Nữ Ma Đầu ánh mắt ẩn ý nhìn Hứa Mạt.

-Giỡn thôi.

Hứa Mạt yếu ớt nói.

-Thì ra ngươi cũng biết sợ!

Thấy biểu cảm của Hứa Mạt, trong lòng Tư Tháp Khắc cảm thấy bình tĩnh hơn một chút.

Nhưng mà, 'tình yêu' của anh ta đã không còn nữa rồi.

-Ta uống hết rồi.

Nữ Ma Đầu vậy mà một ngụm uống hết cà phê, nhìn Hứa Mạt nói:

-Đi chỗ của ngươi đi.

-???

Hứa Mạt nhìn Nữ Ma Đầu.

Tư Tháp Khắc cũng nhìn hai người họ với vẻ mặt kỳ lạ.  

Đã đến bước đó rồi sao? ?  

-Không đi.

Hứa Mạt lắc đầu, nhất quyết không đồng ý.

Nữ Ma Đầu, là đi đánh nhau.

-Đứng dậy.

Nữ Ma Đầu nói, lời nói ẩn chứa ý nói được làm được.

Hứa Mạt theo bản năng đứng dậy, sau đó Nữ Ma Đầu cũng đứng dậy đi ra ngoài.

-Đi cùng không?

Hứa Mạt nói với Tư Tháp Khắc.

-Không hợp lý lắm đâu?

Tư Tháp Khắc nói.

-Không sao.

Hứa Mạt đáp.

Tư Tháp Khắc miễn cưỡng đi theo.  

Sau đó, họ đến Quân khu Tây Nam, nơi hai người bọn họ đã cùng nhau bị đánh một trận tàn nhẫn.

Tư Tháp Khắc muốn tuyệt giao với Hứa Mạt, trả cơ giáp lại cho anh ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận