Căn Cứ Số 7

Chương 642: Chứng kiến

Chẳng có ai nguyện chịu gánh nặng tủi nhục, những chuyện dân chúng biết được chẳng lẽ bọn họ lại không hiểu sao?

Hành tinh Bái Luân không thể ngẩng cao đầu trước mặt của những người ngoài hành tinh, bởi vì thật ra trong thời đại giữa các hành tinh, bất kể nói thể nào về nền văn minh, nhưng cuối cùng địa vị của tinh cầu vẫn đi đôi với thực lực, tinh cầu hùng mạnh thì địa vị của dân chúng tinh cầu đó sẽ cao.

Trong các hành tinh, văn minh và man rợ là thứ có thể chuyển đổi bất cứ lúc nào.

Một tinh cầu yết ớt thì đến tư cách ngoại giao cũng không có, ai cũng có thể ức hiếp.

Hành tinh Bái Luân, trước mắt đang trong tình trạng này, bọn họ mấy trăm năm trước không phải là quá phát triển, đã từng một lần bị hủy diệt, khoa học kỹ thuật cũng vừa mới bắt đầu, căn bản là không có tiếng nói trong liên minh Tinh Hệ.

Hy vọng, hành tinh Bái Luân của bọn họ có thể xuất hiện một nhân vật mở ra một thời đại mới.

Trong chiến trường, cơn bão nguyên lực đáng sợ cuốn theo vũ khí sắc bén lao về phía A Mạn Đạt.

Hiện tại đã không còn sự bảo vệ của cơ thể cơ giới, sự tấn công của những con dao sắc bén này có thể uy hiếp đến hắn.

Nguyên lực của A Mạn Đạt giải phóng đến mức mạnh nhất, hình thành lên lá chắn năng lượng, cơ thể điên cuồng chạy về phía trước, thanh đao máy móc trong tay chém ra và chém bay một đòn tấn công.

Nhưng những cuộc công kích rợp trời lao xuống, cơ thể Hứa Mạt lơ lửng trên không trung đi theo A Mạn Đạt, chiến đao trong tay hắn bao phủ bởi tia chớp giống như một chiến thần.

-Bang, bang, bang…

A Mạn Đạt điên cuồng phòng ngự, hắn đột ngột quay người xông về phía Hứa Mạt, sau đó cơ thể dùng lực dưới chân và nhảy vút lên, với một tốc độ đáng sợ đột phá vòng vây và lao về phía Hứa Mạt.

Mượn lực để ngự không, A Mạn Đạt nắm chặt thanh đao máy móc trong tay, hắn không thể dây dưa với Hứa Mạt ở trên mặt đất.

Hứa Mạt lạnh lùng nhìn hắn lao tới, con ngươi phát ra ánh sáng năng lượng đáng sợ đột ngột bắn về phía A Mạn Đạt, cùng lúc đó, sức mạnh tinh thần của hắn cũng giải phóng, trong chớp mắt A Mạn Đạt chỉ cảm thấy đầu và mắt của mình đều nhói lên như bị kim đâm.

Sắc mặt hắn trắng bợt, tiếng gió rít ở xung quanh vang lên, con dao sắc bén lao về phía hắn.

A Mạn Đạt từ bỏ tấn công Hứa Mạt, chém loạn xạ ở trên không trung, bụp… một đòn tấn công trúng vào hắn khiến cơ thể hắn xiêu vẹo.

-Bang, bang bang!

Tiếp tục có lưỡi dao sắc bén lao tới và đập lên lá chắn phòng vệ, nhưng vẫn chưa bị phá vỡ.

Đúng lúc này, cơ thể Hứa Mạt lao đến như một tia chớp, lao về phía A Mạn Đạt đang mất thăng bằng trên không trung rơi xuống và chém ra một đao.

-Phụt…

Với một nhát đao lá chắn năng lượng bị phá vỡ, trên người A Mạn Đạt xuất hiện một vết máu.

Cùng lúc đó, một con dao găm năng lượng phóng ra từ sau lưng Hứa Mạt, xuyên qua lá chắn nguyên lực bị phá vỡ và đâm xuyên vào cơ thể A Mạn Đạt.

-Phụt…

Một cơn đau kịch liệt ập tới, A Mạn Đạt bị đánh trúng rồi, dao găm năng lượng mang theo sức mạnh hủy diệt cực mạnh đâm xuyên vào trong cơ thể hắn, A Mạn Đạt vươn tay lên và rút con dao ra, máu tươi bắn ra, cùng lúc đó cơ thể ngã nhào trên mặt đất, sắc mặt nhợt nhạt.

-Ngã xuống rồi!

Người dân thành phố Xuyên Tinh nhìn thấy cảnh tượng này thì vô cùng kích động, phát ra những tiếng hò hét,

Người ngoài hành tinh kiêu ngạo ngông cuồng này, trên địa bàn của hành tinh Bái Luân lại chà đạp lên pháp luật của hành tinh Bái Luân, coi thường mọi thứ.

Bây giờ lại ngã dưới chân của Hứa Mạt.

Sắc mặt người hành tinh Lan Tư Lạc Đặc vô cùng u ám, những người thuộc chủng tộc ngoài hành tinh cũng không khá hơn, đặc biệt là những người đặt cược.

A Mạn Đạt vô dụng như vậy sao?

Hắn bị người của hành tinh Bái Luân đánh cho thể thảm thế kia.

Nhìn bộ dạng kia thì hắn đã thua rồi, không thể xoay chuyển thế trận một lần nữa rồi.

-Ngươi muốn làm cho ta sống không bằng chết như thế nào?

Cơ thể Hứa Mạt lơ lửng trước mặt A Mạn Đạt, A Mạn Đạt ngẩng đầu nhìn hắn.

-Tiện dân.

A Mạn Đạt lạnh lùng nói

Mắt Hứa Mạt phóng ra một tia sáng đáng sợ, dưới tác dụng của sức mạnh tinh thần, nhưng con dao sắc bén bay lượn vòng quanh trên đỉnh đầu A Mạn Đạt tiếp tục lao về phía hắn, thanh đao máy móc trong tay A Mạn Đạt vẫn tiếp tiếp tục chém ra, nhưng đã có chút yếu ớt không có sức lực nữa.

-Oành…

Một tia lớp lướt qua, chiến đao trong tay Hứa Mạt từ trên không trung chém xuống, A Mạn Đạt giơ thanh đao máy móc trong tay lên đỡ một đao chém xuống của Hứa Mạt, nguyên lực truyền theo cánh tay, nhưng những con dao sắc bén phía dưới lập tức đâm xuyên qua cơ thể hắn, sắc mặt A Mạn Đạt tái nhợt, máu từ trong miệng phụt ra.

Tiện dân?

Dựa vào đâu mà tự tin như vậy!

-A Mạn Đạt.

Hứa Mạt hét lên, A Mạn Đạt nhìn hắn chằm chằm, ánh mắt nhất thời mơ hồ, sức mạnh tinh thần lại xuyên vào.

-Quỳ xuống!

Hứa Mạt nói, trên mặt A Mạn Đạt lộ ra sự sỉ nhục.

Tiện dân!

-Vù…

Hắn cầm thanh đao dùng hết sức chém ra, khiến Hứa Mạt bị đánh lui, nhưng Hứa Mạt vẫn lơ lửng trên không trung, đứng trên bầu trời trên đỉnh đầu hắn.

Hứa Mạt lại dám yêu cầu hắn quỳ xuống.

-Xem ra có một số thiên tư là số phận

Hứa Mạt thầm nghĩ, cố gắng của hắn thất bại rồi, kiểm soát lời nói, e rằng chỉ có nhân tài chủng tộc của thầy Khương và Linh mới có thể làm được.

Hắn có thể dùng sức mạnh tinh thần để tấn công đã là điều không dễ dàng.

Ánh mắt Hứa Mạt lóe lên ánh sáng năng lượng, tiếng gió rít vang lên, cùng với tiếng gió rít thì A Mạn Đạt hét lên thảm thiết, đôi chân của hắn bị đâm thủng và quỳ ở trước mặt Hứa Mạt.

A Mạn Đạt gầm lên giận dữ, hai tay hắn chống xuống đất, trong đầu nhìn thấy chân mình đang quỳ xuống, sắc mặt trở nên méo mó.

Sống không bằng chết.

Hắn mà lại quỳ trước mặt kẻ tiện dân này, hơn nữa là trước sự chứng kiến của rất nhiều người bao gồm cả người hành tinh Lan Tư Lạc Đặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận