Căn Cứ Số 7

Chương 138: Thiếu

Bọn họ đều lộ ra vẻ mặt kích động, Hứa Mạt hắn đã làm được rồi.

Ngày hôm đó sau khi Hứa Mạt trở về, hắn vẫn luôn tập luyện, ngoại trừ lúc xây dựng lại phòng nguyên lực thì là ở bên ngoài luyện tập.

Thậm chí còn ít nói chuyện hơn.

Bọn họ tất nhiên là nhìn ra được, Hứa Mạt muốn cấp bách nâng cao sức mạng của mình.

Bây giờ hắn đã thành công rồi.

Đây là thức tỉnh siêu năng lực sao?

Sau một lúc, Hứa Mạt dừng lại.

Hắn cuối cùng cũng đã lộ ra nụ cười, hắn quay người lại nhìn về Diệp Thanh Điệp và Tiểu Thất đang đứng ở đó.

-Chị Điệp.

Hứa Mạt bước lên phía trước kêu lên.

-Siêu năng lực?

Diệp Thanh Điệp lên tiếng hỏi.

Hứa Mạt lộ ra vẻ mặt suy tư, nói:

-Chị Điệp từng nói với tôi, nguyên lực có ở khắp nơi, nguyên lực cũng không phải là một thể năng lượng đơn lẻ, cái gọi là siêu năng lực, có thể chỉ là một loại chuyển đổi khi vận dụng năng lượng mà thôi.

-Cậu có tính toán gì không?

Diệp Thanh Điệp hỏi:

-Với thực lực bây giờ của cậu, có lẽ có thể đi lên thế giới phía trên khám phá một chút.

So với một năm trước, bọn họ đã mạnh lên rất nhiều.

Đặc biệt là Hứa Mạt.

-Tu luyện một thời gian, nên trở về thành phố chính một chuyến, để lần sau đi.

Hứa Mạt trả lời.

Lăng Dung cùng với Yêu Nhi không rõ tung tích.

Cũng không biết Tinh Vân bây giờ ra sao rồi.

Rồi còn ông Ba Tư nữa.

Hắn nhất định phải trở về một chuyến.

-Tôi đi với cậu.

Diệp Thanh Điệp gật đầu trả lời lại.

-Không được, thành phố chính có hơi nguy hiểm.

Hứa Mạt lắc đầu nói.

-Làm sao, chướng mắt chị Điệp rồi sao?

Diệp Thanh Điệp mỉm cười nhìn Hứa Mạt.

-Chị Điệp biết là tôi không hề có ý đó.

Hứa Mạt nói.

-Yên tâm, không gây thêm phiền phức gì cho cậu đâu.

Diệp Thanh Điệp nhìn Hứa Mạt nói:

-Đừng quên chúng ta là đồng đội.

Hứa Mạt có hơi cảm động.

-Chỉ là đồng đội thôi sao?

Tiểu Thất nhìn hai người chớp chớp mắt, trong nháy mắt đã phá hỏng bầu không khí.

Thấy Hứa Mạt và Diệp Thanh Điệp nhìn lại, Tiểu Thất yếu ớt nói:

-Hay là chị em đây.

-Ầm!

Tiếp đó là nam nữ phối hợp lại đánh một trận.

…………

Đã hai tháng trôi qua kể từ khi thành phố chính xảy ra tranh chấp.

Hành động bắt giữ vẫn tiếp tục, nhưng bất kể là quái vật hay tội phạm bị truy nã, cùng với ‘Vật thí nghiệm’ mà phòng thí nghiệm muốn tìm đều không tìm được.

Như thể đột nhiên biến mất.

Thành phố chính đã bị lật tung khắp nơi, ngoài trừ nghị viên và một số thành viên công ty, ngay cả một số ‘những người tai to mặt lớn’ của thế giới ngầm cũng đều bị kiểm tra qua.

Nhưng mà vẫn không tìm được.

Phía trên cho rằng, quái vật và vật thí nghiệm đều đã bị đưa ra khỏi thành phố chính rồi.

Còn về Hứa Mạt, tất cả mọi người đều trơ mắt nhìn hắn chạy trốn.

Việc truy lùng đã được chuyển dời từ thành phố chính ra đến bên ngoài thành phố chính, nhưng sợ là nhất thời không thể tìm thấy người được.

Việc truy lùng cũng dần dần được nới lỏng.

Hai tháng này, đã xảy ra một số cuộc bạo động trong phạm vi nhỏ, nhưng rất nhanh đều bị trấn áp lại và không có vấn đề gì lớn.

Những cảm xúc bị đè nén chỉ có thể bị dân chúng tích tụ ở trong lòng.

Nhưng rất nhanh họ đã tìm ra được nơi để phát tiết.

Sân thi đấu!

Sân thi đấu thành phố đã mở ra cuộc quyết đấu cuối cùng.

Trong khoảng thời gian này, cuộc thi đấu kim cương diễn ra rất là quyết liệt, thường xuyên thấy máu, cạnh tranh vị trí cuối cùng trong cuộc thi đấu ngôi sao.

Rất nhiều ánh mắt trong thành phố chính đều bị sân thi đấu thu hút.

Thi đấu ngôi sao mỗi năm một lần, đều là tiệc của thế giới ngầm, là một trong những việc long trọng nhất.

Người của nghị viện, thậm chí là những ông lớn đến từ thế giới phía trên, đều đích thân đến nơi quan sát.

Ngày này cuối cùng cũng đã đến.

Trên đường đi đều có thể nghe rất nhiều người bàn luận.

Phố bar đã hoạt động trở lại bình thường, trong một quán bar lớn, tiếng nhạc có hơi ầm ĩ, nam nữ trong quán rượu đều đang rất là tận hưởng bầu không khí này.

Thậm chí có thể tưởng tượng ra sau khi uống xong sẽ xảy ra chuyện gì.

-Tắc Ân, ngày mai là trận thi đấu quyết chiến, anh có đi xem không?

Tại trước một bàn rượu, có người hướng về người đàn ông tóc vàng ở đối diện hỏi.

Người đàn ông tóc vàng cầm ly rượu lên, ôm lấy một người phụ nữ xinh đẹp, cười nói:

-Tất nhiên rồi, thi đấu ngôi sao, làm sao có thể bỏ qua được.

-Giá vé có thể sẽ không rẻ.

Người đàn ông đối diện cười nói.

-Rất đắc sao? Tôi đã mua hai vé vào cửa rồi.

Người đàn ông tóc vàng khoe khoang, hai người trao đổi ánh mắt, như thể là đang ‘Đi săn’.

-Có thể dẫn em đi xem với được không?

Người phụ nữ bên cạnh nói:

-Nghe nói cuộc thi đấu ngôi sao có rất nhiều ông lớn đến sân xem.

-Các ngài nghị viên đều sẽ đến sân, còn có mấy ông lớn ở thế giới phía trên nữa.

Tay của người đàn ông tóc vàng có hơi không thành thật, nói:

-Vừa hay tôi có hai vé, ngày mai ngủ dậy rồi cùng nhau đi.

-Được.

Người phụ nữ nở nụ cười, một vé của cuộc thi ngôi sao có thể hơn một ngàn đồng tiền liên bang.

-Cuộc thi ngôi sao lần này thiếu đi một người, có hơi đáng tiếc.

Ở một cái bàn rượu khác, có người lên tiếng nói.

-Thiếu ai?

Có người hỏi lại.

-Người mặc giáp.

Người trước đó nói:

-Không biết mọi người đã xem qua trận thi đấu của hắn hay chưa, đứng nhất ba trận đấu hoàng kim, trận đấu kim cương giết chết một sát thủ, nhưng vẫn đứng nhất, lúc đó còn cho rằng hắn nhất định sẽ vào được cuộc thi đấu ngôi sao, nhưng sau đó, người mặc giáp lại biến mất, không còn tham gia tiếp các cuộc thi kim cương sau này nữa.

-Có thể là do may mắn, không gặp phải đối thủ mạnh? Dù sao cũng chỉ là thi đấu hoàng kim với một trận thi đấu kim cương mà thôi.

Có người không cho là đúng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận