Căn Cứ Số 7

Chương 203: Tấm bài

Dường như đắc ý quá sớm rồi.

-Đánh lén.

Tôn Tiểu Tiểu tức giận xông về trước, nhưng nhìn thấy một viên đạn xuyên qua ấn đường của đối phương, tên cầm đầu lập tức ngã xuống.

Tôn Tiểu Tiểu ngơ ngác, eo có chút không thoải mái nói:

-Các người đều làm đúng giống bổn tiểu thư, phải không?

Khí phách quả thực tốt.

Hứa Mạt nhìn thấy bọn họ thì cũng biết Diệp Thanh Điệp không sao rồi, hắn thu lại súng chuẩn bị đi tìm Lâm Tịch.

Lúc này, một bóng hình cũng đã trèo lên đỉnh lầu, đến trước mặt của Hứa Mạt, Hách Nhiên chính là kẻ đeo mặt nạ đầu dê.

Trong tay hắn cầm một con dao, trực tiếp xông về phía Hứa Mạt, tốc độ vô cùng nhanh.

Cơ thể Hứa Mạt đồng thời xông về phía trước, rút ra con dao chiến.

Con dao của hai người trong chớp mắt đã chạm vào nhau, nhát dao chí mạng.

Tên đầu dê không chỉ tốc độ nhanh, dao của hắn cũng vô cùng nhanh, lực rất lớn.

Một âm thanh lớn, cơ thể hai người tách khỏi nhau, tên đầu dê nhìn chừng mắt nhìn Hứa Mạt, chỉ nghe thấy Hứa Mạt hỏi:

-Người đang ở đâu?

-Bịch…

Tên đầu dê dẫm xuống đất, mặt đất trở nên chấn động giống như một cái đầu dê tức giận, xông về Hứa Mạt với một tốc độ kinh khủng.

Con dao găm giống như xuất hiện ảo ảnh, vung ra không ngừng.

Hứa Mạt giơ con dao lên, trong phút chốc dao của đối phương chém ra, cơ thể hắn hơi lùi về sau, dao găm vạch qua trước người hắn, một cú né hoàn mĩ.

Con dao của kẻ đầu dê sáng như tia chớp và hắn mãnh mẽ chém nhát chém xoáy.

-Phập…

Đã muộn rồi.

Ánh đao sáng lấp lánh, Hứa Mạt tiến một bước về phía trước, sau đó một cái đầu rơi xuống mắt đất, trên đầu vẫn còn đeo mặt nạ đầu dê.

Đút dao vào bao, Hứa Mạt đánh mắt xuống bên dưới, Hưu Tư cũng nhanh chóng đi tới, cục diện cuộc chiến đấu đã hoàn toàn được khống chế, bên phía Diệp Thanh Điệp không có vấn đề gì rồi.

Hắn đeo balo tiếp tục điên cuồng chạy về phía trước.

Sự nhận biết được khuếch tán đến mức mạnh nhất, tìm kiếm mỗi ngóc ngách của đường Ngụy.

Cảnh tưởng của hai bên căn phòng đường Ngụy hoàn toàn hiện ra trong đầu hắn, giống như cảnh tưởng của bộ phim trong phòng chiếu bóng vậy.

Không qua bao lâu, một căn phòng bỏ hoang rộng rãi được in vào trong đầu hắn.

Ở trong đó hắn nhìn thấy Lâm Tịch.

Trong căn phòng bỏ hoang rộng rãi, giống như nhà máy tồi tàn, khắp nơi xung quanh đều là những máy móc hỏng.

Lâm Tịch với gương mặt lạnh đứng ở đó, nhìn chằm chằm vào cái bóng trước mặt.

Rất nhiều người ngã xuống bên cạnh cô ấy.

Đẳng cấp nguyên lực của cô là B, hơn nữa lúc mà tốt nghiệp đã đạt được rồi, cách cấp B rất gần, loại cấp bậc này nếu đặt ở trong học viện khả năng mạnh hơn nhiều.

Nhưng ở bên ngoài, cũng đã được tính vào hàng cao thủ rồi.

Vì vậy muốn bắt cô cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Ở trước mặt Lâm Tịch, Lâm Giản bị người ta bắt trói ở đó, hai người gen với cặp sừng dài đứng phía sau, cơ thể cường tráng, đè bả vai của Lâm Giản không cho cô động đậy.

Ngồi ở trước mặt cô là một người đàn ông đeo mặt nạ quỷ.

Lúc này trong tay hắn cầm một khẩu súng, nhằm chuẩn vào đầu Lâm Giản.

Loại súng này không có tác dụng với Lâm Tịch, nguyên lực đã đạt cấp B, loại súng máy phổ thông căn bản không có ảnh hưởng.

Nhưng đầu của Lâm Giản chống không nổi một phát súng.

Vì vậy Lâm Tịch không động đậy.

-Giỏi thật.

Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ nhìn chằm chằm Lâm Tịch, trong ánh mắt nháy quá tia tham vọng, vừa cay độc vừa lạnh lùng, cơ thể hoàn mĩ.

Đáng tiếc, người phụ nữ này hắn không thể chạm vào.

-Các người muốn gì?

Lâm Tịch nhìn đối phương nói:

-Nếu như muốn tiền, tôi có thể cho.

Rất nhiều người gen trên đường Ngụy phạm tội mục đích đều là vì tiền.

Bọn họ có địa vị thấp ở thành phố Cương Khung, vì vậy muốn có đủ tiền cần phải thay đổi địa vị.

Hơn nữa, tiền có thể mua được dịch tiến hóa gen cao cấp.

Ở thành phố Cương Khung, có không ít người gen lợi hại đứng ở chỗ cao, bọn họ mời những người bình thường đến phục vụ họ, thậm chí đùa giỡn với những cô gái xinh đẹp.

-Mày, đổi cho cô ấy.

Súng của người đeo mặt nạ quỷ chỉ về Lâm Giản.

Lần này Lâm Giản thật sự bị dọa sợ rồi, trong ánh mắt tràn ngập sự sợ hãi.

Cô không ngờ đến bản thân bị bắt cóc, hơn nữa người gen xấu xí bên cạnh dường như muốn ăn tươi nuốt sống cô.

Vụ tai nạn xe lần trước không có khinh khủng như thế này.

- Đổi thế nào?

Sắc mặt Lâm Tịch rất khó coi.

Nếu để cô khoanh tay chịu trói, sợ rằng hai người đều nguy hiểm.

Cục diện này, chính là kết cục chết.

Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ vẫy vẫy tay, có hai người gen đi về phía Lâm Tịch, trong tay bọn họ cầm một vật kim bằng kim loại dài hẹp, ở trên đầu có dòng điện lưu mạnh không ngừng lưu động.

- Đừng phản kháng, bằng không, tao không tao nổ súng bắn chết ả.

Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ nói.

Hai người gen dí sát vật bằng kim loại về phía Lâm Tịch, Lâm Tịch nắm chặt hai tay, chừng mắt nhìn về trước.

-Rẹt, Rẹt…

Dòng điện mạnh làm cho cơ thể cô co giật, toàn thân đều là dong điện đang chạy.

Nhưng cô vẫn đứng đó, không ngã xuống.

-Thật quyến rũ.

Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ nhìn cơ thể co giật của Lâm Tịch liếm liếm môi.

-Tăng dòng điện.

Hắn hạ lệnh.

Ngay lập tức dòng điện mạnh hơn truyền vào người Lâm Tịch, ngay cả trên đất cũng có dòng điện chạy.

Toàn thân Lâm Tịch không ngừng run rẩy, cả người mềm nhũn.

-Bùm…

Tiếng súng và tiếng thủy tinh vỡ đồng thời vang lên, một viên đạn trực tiếp bay qua thủy tinh xuyên thẳng qua tim của một người gen đang đứng cạnh Lâm Tịch, cơ thể người gen gã xuống.

-Ứm?

Người trong phòng đều nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ.

Một âm thanh xé trời đầy sắc bén truyền tới, một tấm bài bằng kim loại bay về phía Lâm Tịch.

Tấm bài bằng kim loại này giống như đôi mắt dài, chuyển động từ trước mặt Lâm Tịch đến, bắn vào đầu của người gen còn lại, trực tiếp cắm vào trong não của đối phương, hắn liền ngã xuống.

Một bóng người mặc áo khoác đập vỡ cửa sổ đi vào, đi đến phía Lâm Tịch.

Bạn cần đăng nhập để bình luận