Căn Cứ Số 7

Chương 1128: Cả một nhà đem bán

-Lạc Khắc tiên sinh, lần này cần phải tiến vào thăm dò rõ ràng động tĩnh của hành tinh Bái Luân. Đợi đến khi liên quân chúng ta đến, động đậy thì tiêu diệt.

Lao Luân có hơi kích động, giọng của hắn lộ ra vẻ lạnh lẽo.

Chuyến xâm lược hành tinh Bái Luân lần trước đối với hắn mà nói là chuyện vô cùng nhục nhã, không chỉ có tổn thất nặng nề, chính hắn cũng chật vật chạy thoát.

Bây giờ, chiến tranh giữa các hành tinh bùng nổ, liên minh Tinh Hệ vội vàng đối phó với vương quốc liên hợp Man Đạt Lạp, việc này đối với hạm đội Hắc Thần bọn hắn quả thực là vùng đất tự nhiên màu mỡ. Chiến tranh chính là cơ hội tốt nhất để bọn hắn cướp đoạt.

Có người nói với bọn hắn, bây giờ hành tinh Bái Luân đã nắm trong tay kỹ thuật vô cùng cao cấp, thêm nữa tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh đang muốn bán trang bị vũ khí với các tinh cầu lớn. Nếu như có thể khống chế được hành tinh Bái Luân thì sẽ đặc biệt giàu có.

Hơn nữa, tinh cầu nói cho bọn hắn tin tức đồng ý xuất binh, tổ hợp với bọn hắn thành liên quân, cùng nhau đánh hành tinh Bái Luân, đây quả thật là cơ hội trời cho.

Cơ hội như vậy, hạm đội Hắc Thần sao lại bỏ lỡ được.

-Được rồi, nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Lạc Khắc vừa cười vừa đáp.

-Nhiệm vụ lần này mà thuận lợi, Lạc Khắc tiên sinh sẽ chiếm được công đầu, gần đây tôi có chọn được mấy cô nàng có nhan sắc không tệ.

Tiếng của Lao Luân mang theo mấy phần mờ ám. Ánh mắt của Lạc Khắc sáng lên, thằng cha Lao Luân này làm thái tử của hạm đội Hắc Thần cơ mà rất biết cách sống hưởng thụ.

Mỗi lần đến một cái tinh cầu hoặc là sau một cuộc đi săn, hắn đều mang mỹ nữ từ những tinh cầu khác nhau về hưởng thụ, khiến không ít người nhìn mà thèm.

Giữa mỗi chuyến cướp bóc ở các hành tinh này, cực kỳ cô đơn lạnh lẽo, thường xuyên phiêu bạt trong không gian tối vô tận, mà phụ nữ chắc chắn là công cụ giải buồn tốt nhất.

-Đã như vậy, phải cảm ơn trước Lao Luân tiên sinh rồi.

Ánh mắt Lạc Khắc lóe lên.

-Xùy xùy...

Hắn vừa dứt lời, tín hiệu đột nhiên không ổn định, phát ra âm thanh xùy xùy, giọng nói của hắn cũng bị đứt quãng.

-Chuyện gì xảy ra vậy?

Lạc Khắc mở miệng hỏi.

-Lạc Khắc tiên sinh, có người chặn mất tín hiệu rồi.

Phòng điều khiển chiến hạm, một nhân viên điều khiển chiến hạm thông báo, sắc mắt của hắn hơi biến đổi.

-Tít tít tít...

Lúc này, có tiếng cảnh báo bén nhọn vang lên, phòng điều khiển của hạm đội sáng đèn đỏ.

-Chuyện gì diễn ra thế này?

Vẻ mặt bọn hắn kinh hoàng, sau một giây, thấy trên màn hình, từng chiếc chiến hạm xuất hiện đã cách bọn hắn rất gần, mà còn lại là xông thẳng tới chỗ chiến hạm của bọn hắn.

Trong tinh không, chiến hạm của Lạc Khắc đang trôi lơ lửng. Xung quanh nó, từng chiếc chiến hạm khổng lồ lần lượt xuất hiện, vũ khí cũng nhắm ngay vào bọn hắn.

Thấy cảnh tượng này, sắc mặt Lạc Khắc trắng bệch.

Bọn hắn bị ép buộc!

-Lạc Khắc tiên sinh, đối phương yêu cầu kết nối.

Nhân viên điều khiển lên tiếng.

-Kết nối đi.

Vẻ mặt hắn tái nhợt.

-Ta là người chỉ huy hạm đội của hành tinh Bái Luân Khâu Viễn. Các ngươi đã tiến vào bên trong lãnh thổ trên không của hành tinh Bái Luân. Hiện tại yêu cầu các ngươi đóng hệ thống tấn công lại, theo chúng ta đáp xuống hành tinh Bái Luân. Nếu như chống lại mệnh lệnh sẽ lập tức bị phá hủy.

Khuôn mặt của Khâu Viễn xuất hiện ở trên màn ảnh, một âm thanh băng lãnh chết chóc phát ra, khiến cho người ở trên chiến hạm của Lạc Khắc sợ hãi không ngừng.

Sao bọn hắn lại bị bại lộ được?

Đối phương lại còn im hơi lặng tiếng, uy hiếp bọn họ.

Không phải nói trình độ khoa học kỹ thuật của hành tinh Bái Luân vừa mới cất bước thôi sao??

Chiến hạm đáp xuống mặt đất của hành tinh Bái Luân rồi, Khâu Viễn không ra lệnh tấn công phá hủy chiến hạm của đối phương. Người đến hành tinh Bái Luân chính là bọn hắn, sao có thể cam lòng bị hủy diệt được?

Trong chiến hạm từng chiếc một bay ra, từ khắp mọi phương hướng tuôn ra, hướng về phía chiến hạm của Lạc Khắc, đám người của Hứa Mạt và Diệp Hoàn ở trong đó.

Hứa Mạt lúc này đã vũ trang đầy đủ. Bọn hắn vây quanh chiến hạm của Lạc Khắc. Cửa máy mở ra, lần lượt từng người giơ hai tay lên đi ra khỏi chiến hạm.

Làm trộm cướp, không có tình yêu nghề gì bao nhiêu, càng không nói đến trung thành, mạng của mình vĩnh viễn là thứ quan trọng nhất.

Thời khắc thế này nên đầu hàng thì cứ đầu hàng.

Lạc Khắc cũng trà trộn vào trong đám người đi ra, chỉ thấy một đoàn người sau lưng Hứa Mạt đồng thời giơ vũ khí lên, nhắm ngay vào đám người đi xuống. Trên chiếc chiến hạm này có hơn trăm người, giờ phút này toàn bộ đều bị khống chế lại.

-Ai là hạm trưởng?

Hứa Mạt mở miệng hỏi.

Đám người im lặng, không có ai lên tiếng cả.

-Ai là hạm trưởng?

Đao năng lượng trong tay Hứa Mạt, nhắm ngay vào một người, lạnh lùng hỏi lại, người kia hình như có chút do dự.

-Phụt hự...

Đao của Hứa Mạt chém xuống, một cái đầu người lập tức lăn trên mặt đất, nón sắt cũng bị chém xuyên qua, máu tươi vẩy ra khắp nơi.

Cảnh tượng này khiến cho tất cả mọi người tim đập thình thịch, bọn hắn thấy Hứa Mạt lùi một bước chân về phía sau, ra lệnh:

-Tiếp theo nếu vẫn không có người nào trả lời vấn đề ta hỏi, thì lập tức xử quyết tất cả.

-Vâng.

Đoàn người đứng ở phía sau cùng đáp lại.

-Hạm trưởng ra khỏi hàng.

Hứa Mạt nhìn chằm chằm vào đám người đối diện, ánh mắt của rất nhiều người ngay lập tức đồng loạt hướng về phía Lạc Khắc. Lạc Khắc xanh mặt đi ra, nhìn Hứa Mạt, sao hắn lại cảm thấy người trước mắt giống là bọn cướp giật giữa các hành tinh hơn là hắn nhỉ, một câu không hợp liền ra tay giết người ngay.

-Tự mình khai ra tất cả mọi chuyện đi.

Hứa Mạt nhìn Lạc Khắc nói:

-Nếu như câu trả lời của ngươi có điểm nào đó không đúng, những người khác có thể chỉnh sửa, uốn nắn ngươi thì trực tiếp cho đi.

Lạc Khắc trừng mắt nhìn Hứa Mạt, thật là một tên gian xảo. Nếu như hắn nói sai một chữ, chỉ sợ là sẽ bị cả một nhà đem bán.

Bạn cần đăng nhập để bình luận