Căn Cứ Số 7

Chương 976: Đứng cùng chiến tuyến

Hứa Mạt bấm số máy truyền tin của Y Trạch.

-Hứa Mạt hả?

Y Trạch có hơi kỳ lạ.

Nhanh như vậy mà giải quyết xong rồi sao? Không phải chứ?

-Y Lệ Toa Bạch làm sao mà biết được thế?

Hứa Mạt thấp giọng hỏi.

-Sự việc lần trước đấy, có người báo tin tức này cho Y Lệ Toa Bạch.

Y Trạch trả lời.

-À.

Hứa Mạt nói:

-Có nghĩa là mấy người đã sớm biết rồi nhỉ?

Thế mà không báo cho hắn.

Anh em tốt ghê.

-Tạp Đặc không cho tôi nói cho cậu biết.

Y Trạch vô cùng quả quyết bán đứng Tạp Đặc.

-Không phải là ý của ngươi sao?

Tạp Đặc ở một bên nói.

-Hứa Mạt, cậu không sao chứ?

Y Trạch yếu ớt hỏi thăm.

-Không sao, tôi vẫn tốt lắm.

Hứa Mạt đáp:

-Y Lệ Toa Bạch bảo tôi tối nay qua đó tìm cô ấy, tắt máy đây.

Y Trạch:

-...

Tối đến.

Trong lâu đài.

Y Lệ Toa Bạch đứng trước cửa sổ, trong đầu cực kỳ rối loạn. Cho tới bây giờ tâm tình của cô vẫn chưa khôi phục hoàn toàn.

Tức quá mà.

Cái thằng khốn Hứa Mạt kia, ngay từ lúc bắt đầu đã tính toán lên cô, bảo Y Trạch và Tạp Đặc đưa cổ phần cho cô, giúp cô, đều là vì tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh.

Nghĩ đến đây, cô hận không thể một kiếm chém chết Hứa Mạt.

Cơ mà khi nhớ tới những khoảng thời gian ở cùng tiên sinh, nghĩ tới Hứa Mạt đã một mình dùng sức đè ép kỵ sĩ Thánh Điện, thay cô bắt Ni La lại, thì trong lòng cô lại sinh ra một loại cảm giác đau xót. Bọn họ thật sự là một người sao?

Cô vẫn chưa thể tiếp nhận được.

Tất cả những việc đó đều là do Hứa Mạt làm, hắn ta rốt cuộc có bao nhiêu thủ đoạn.

Nhân viên quản lý sách báo, am hiểu tâm lý học, giỏi đọc sách, trí nhớ siêu phàm.

Người siêu phàm cường đại, vod thể chỉ dạy được nhiều người tu luyện, Y Trạch, Tạp Đặc, Tát Nhĩ, cô, một mình có thể đánh tan được đoàn kỵ sĩ Thánh Điện.

Cơ giáp sư thiên tài, từng dùng cơ giáp một đường chiến thắng ở trận chiến siêu thần Cơ Giới Chi Thần, giành được vị trí số một, đánh bại Lộ Dịch, Tư Đặc Lâm.

Hắn tổng hợp tài nguyên, một tay thành lập tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh.

Trừ cái đó ra, khi Ốc Nhĩ và cha hắn gặp phải phiền phức, Hứa Mạt đã lên kế hoạch một loạt chuyện, cuối cùng nhờ cô đứng ra, cứu sự nghiệp giảng dạy của Lư Khắc.

Tất cả mọi việc đều là một mình hắn làm.

Y Lệ Toa Bạch suy nghĩ rất nhiều, dường như là do không để ý rõ ràng.

Nhìn ra ngoài cửa sổ, Y Lệ Toa Bạch liền thở dài.

Được rồi, tha thứ cho hắn vậy.

Ai bảo hắn là tiên sinh chứ, cho dù hắn đã từng lợi dụng chính mình nhưng thật ra vẫn là đang giúp cô.

Y Lệ Toa Bạch nhìn ra hai bóng người đứng bên ngoài lâu đài, Y Trạch và Tạp Đặc vẫn đang chờ ngoài đó. Hai tên này cùng Hứa Mạt lừa dối cô, cô còn chưa tha thứ đâu.

Lúc này, phía ngoài lâu đài lại có người đi tới, là hai người.

Sau khi Y Lệ Toa Bạch thấy hai người kia liền sửng sốt.

Hứa Mạt, còn có Linh.

Hắn đã không đến xin lỗi thì thôi đi, hắn ta vậy mà còn mang theo đến nữa!

Khốn kiếp, khốn kiếp!

Tâm tình vừa mới hồi phục của Y Lệ Toa Bạch trong nháy mắt liền bùng lên một ngọn lửa, suy nghĩ rồi vô đứng dậy đi xuống dưới lầu.

Y Lệ Toa Bạch đi ra khỏi lâu đài, phất tay với thị vệ, lệnh tất cả thị vệ lui xuống, sau đó đi tiếp ra bên ngoài lâu đài.

Y Trạch và Tạp Đặc nhìn thấy trang phục lộng lẫy của Y Lệ Toa Bạch đi đến liền ngẩn cả người, cái này...

Hôm nay bọn họ đến là để chắn cho Hứa Mạt, cơ mà nhìn thấy Hứa Mạt đi cùng Linh, bọn hắn cũng yên lòng.

Hứa Mạt nhìn thấy Y Lệ Toa Bạch cũng sững sờ một lát, cô nàng này định làm cái gì vậy?

Linh thì lộ ra vẻ mặt cảnh giác, ánh mắt đã không còn bình thường.

-Hứa Mạt, ngươi đã đến rồi.

Y Lệ Toa Bạch đi tới chỗ Hứa Mạt, trong đôi mắt đẹp ánh lên nụ cười nhẹ nhàng.

Y Trạch:

-...

Tạp Đặc:

-...

Hứa Mạt lập tức khóc nói:

-Công chúa điện hạ, có thể đừng dùng kiểu này được không?

Thù hận cái dù đó, có cần hay không?

Kiếm của Linh đã cầm trong tay.

Y Lệ Toa Bạch nhìn về phía Linh, sắc mặt lập tức hơi tái đi, lạc giọng hỏi:

-Ngươi đã đưa ra lựa chọn rồi à?

Dứt lời, Y Lệ Toa Bạch thất vọng cúi đầu, quay người đi vào bên trong lâu đài.

-Ôi trời...

Hứa Mạt nhìn về phía Linh.

-Linh, cậu phải tin tưởng tôi.

Hứa Mạt yếu ớt cố thuyết phục. Hắn nhìn thấy Linh giơ kiếm lên liêng quay người co giò bỏ chạy.

-Nằm xuống!

Linh lập tức đuổi theo, lực tinh thần phóng ra, chân của Hứa Mạt liền đứng không vững, sau đó bổ về phía Linh.

Hứa Mạt quay người nhìn thấy Linh đang chém xuống, miệng há thành hình chữ O, xảy ra án mạng rồi!

-Ầm!

Kiếm lập tức đập vào người Hứa Mạt, may mà hôm nay Hứa Math mặc áo giáp tới, đề phòng lỡ có chuyện gì.

-Đùng, đùng, đùng...

Linh điên cuồng chém vào người hắn, Hứa Mạt đưa hai tay lên ôm đầu, tức giận hét:

-Y Lệ Toa Bạch, cô ra đây giải thích rõ ràng cho tôi.

Y Lệ Toa Bạch ra thật nhưng mà là đem kiếm đi ra.

Cô lập tức xông lên, cùng với Linh chặt xuống.

Hai người phối hợp đánh đôi!

Y Trạch và Tạp Đặc trốn trong góc nhìn, bọn hắn liếc mắt nhìn nhau, bị dọa đến không dám mở miệng nói chuyện.

Phụ nữ thật là đáng sợ.

Đánh thật lâu, hai người dường như đã mệt, ngồi trên mặt đất nhìn Hứa Mạt đang ôm đầu. Cả Linh và Y Lệ Toa Bạch đều thở phì phò.

Sảng khoái.

-Muốn tiếp tục không?

Y Lệ Toa Bạch hỏi. Cô cảm thấy mình và Linh đang đứng cùng chiến tuyến, chém chết bọn đàn ông cặn bã.

Linh nghe thấy lời của Y Lệ Toa Bạch liền ngẩng đầu nhìn cô, không đúng nha.

-Ai bảo cô đánh hắn?

Linh hỏi Y Lệ Toa Bạch.

-...

Y Lệ Toa Bạch nhìn Linh, cô sao lại không thể đánh chứ?

-Chỉ có tôi mới có thể.

Linh giơ kiếm lên, bổ tới người Y Lệ Toa Bạch.

Bạn cần đăng nhập để bình luận