Căn Cứ Số 7

Chương 793: Chị dâu

-Sao trông có vẻ quen quen?

Y Trạch và Tạp Đặc thấy hình bóng Hứa Mạt trốn tránh thì lộ ra vẻ mặt kì quái.

Bọn họ quay người lại thì nhìn thấy một cô gái tóc bạch kim đang lao về phía chiến trường bên này.

Là Linh.

Cô ấy cũng thấy quen quen!

Linh bước vào trong đám đông và đứng ở vị trí gần chiến trường nhất.

Hứa Mạt thấy Linh tới đây thì sắp phát khóc rồi.

Thế này thì quá khó rồi.

Linh càng nhìn thì càng thấy không bình thường, nghĩ cảnh tới lúc cô rút máy liên lạc ra còn đối phương thì xuất chiến, đôi mắt xinh đẹp của Linh nhìn chằm chằm thị vệ kia, tiến lên trước vài bước và nói:

-Dừng lại.

-Tôi…

Hứa Mạt thấy Linh bước tới thì lùi lại.

Người đàn ông cầm rìu chiến nhìn thấy Linh bước đến thì ngừng lại một lúc, sau đó hắn nhìn thấy Linh rút kiếm và lao về phía Hứa Mạt.

-Thật ngang ngược!

Y Lệ Sa Bạch thấy Linh vào vào chiến trường thì rất không vui nói, hai người phía sau cô lập tức lao về phía Linh.

-Vèo…

Linh lập tức chém ra.

Bụp!

Hai người lập tức bị đánh bay và ngã về phía đám đông.

Y Lệ Sa Bạch sững sờ.

Lẽ nào lại như vậy, lẽ nào lại như vậy!

Tát Nhĩ thấy vậy thì cười lạnh, xem ra con cháu quý tộc hành tinh Lô Tạp Tư cũng chỉ đến thể thôi.

-Không đánh nữa.

Hứa Mạt quay người chạy.

-Muốn chạy.

Tát Khắc lao về phía Hứa Mạt, cơ thể lao vút lên không trung chiến rìu từ trên cao chém xuống phía Hứa Mạt.

Linh cũng lao về phía Hứa Mạt, thấy Tát khắc ra tay với Hứa Mạt, một vầng sáng năng lượng lóe lên, cô chặn ngay trước mặt Hứa Mạt, thấy Tát Khắc tấn công, thanh kiếm trong tay cô chém ra.

-Liên quan gì đến cô!

Bụp!

Một tiếng vang lớn, năng lượng phát nổ, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cơ thể Tát Khắc bị đánh bay.

Y Lệ Sa Bạch:

-...........

Tát Nhĩ:

-..........

Những người quanh đó cũng sửng sốt, đây là cả hai bên cùng đánh sao?

Bọn họ nhìn thị vệ kia, chỉ thấy thị vệ đã nhân cơ hội lẩn đi mất rồi.

Linh cầm kiếm đuổi theo, để lại một đám đông hỗn loạn.

Ai có thể nói cho bọn họ biết là đã xảy ra chuyện gì không???

-Hứa Mạt!!!

Y Lệ Sa Bạch nghiến răng, lúc này sao cô không thể đoán ra được tên thị vệ kia là ai chứ!



Còn có Linh!

Hai tên khốn kiếp này.

Y Trạch và Tạp Đặc bên cạnh cũng sửng sốt, rốt cuộc hai người này đang chơi trò gì vậy, địa vị của Hứa Mạt trong gia đình lại thấp đến thế sao, còn bị người hầu quản lý gắt gao. Sau này bọn hắn nhất định sẽ không giống loại người như Hứa Mạt.

Đến bây giờ Tác Lôi mới phản ứng lại, nhìn Diệp Tạp Lâm Na một chút, rồi lại nhìn hai người vừa biến mất một chút.

Có phải hắn đã làm sai cái gì rồi không?

Xung quanh truyền ra nhiều lời bàn tán, người đó là nhân viên quản lý thư viện phải không?

Khổ thật, bị nữ chủ nhân nhà hắn đánh cho tơi bời.

Nhưng mà, thực lực của Linh dường như rất mạnh, chỉ cần một kiếm đã đánh bay được Tát Khắc.

Bây giờ Tát Khắc vẫn chưa tỉnh lại, điều này khiến cho Tát Nhĩ vô cùng khó chịu.

Theo như lời mà Y Lệ Toa Bạch nói, tên thị vệ kia là Hứa Mạt??

Ở thư viện, Tát Nhĩ và Hứa Mạt từng dò xét lẫn nhau, hắn biết rõ sức chiến đấu của Hứa Mạt vô cùng mạnh, cô gái kia cũng là người của tộc A Nặc Tư, tất nhiên cũng vô cùng lợi hại.

-Hôm nay đã được mở mang kiến thức, con cháu của tinh cầu Lư Tạp Tư thì ra cũng chỉ đến thế mà thôi. Xin lỗi vì đã quấy rầy, mọi người tiếp tục ăn mừng đi.

Tát Nhĩ lạnh nhạt nói, không để cho Tát Khắc tiếp tục, dẫn người rời đi.

Sau khi bọn hắn đi, lúc này Y Lệ Toa Bạch cũng mất hết tâm trạng.

Bầu không khí của buổi tiệc sinh nhật hôm nay đã bị phá hỏng hoàn toàn, đầu tiên là Tát Nhĩ, sau đó là trò cười của Hứa Mạt và Linh, tiệc sinh nhật không thể tiếp tục diễn ra được nữa.

-Cảm ơn mọi người đã tới chúc mừng ta, hôm nay tiệc sinh nhật đến đây là kết thúc.

Y Lệ Toa Bạch nói với mọi người, ra lệnh đuổi khách.

Mọi người cũng lần lượt tạm biệt rời đi, La Tư cũng yên lặng rời khỏi theo dòng người.

Tối nay tất cả mọi thứ đối với hắn mà nói giống như một giấc mơ, dư âm vẫn còn rất lớn.

Hứa Mạt, chính là một tên Đại Ma Vương!

Sau khi mọi người giải tán hết, bên ngoài pháo đài trở nên vắng vẻ, Y Lệ Toa Bạch không để Y Trạch và Tạp Đặc rời đi, đợi sau khi những người khác đi rồi mới hỏi:

-Hình như các ngươi không nói cho ta biết rằng Hứa Mạt có năng lực thực chiến?

Trò cười trước đó khiến cô nhận ra, sức chiến đấu của tộc A Nặc Tư rất mạnh.

Thứ hai, Hứa Mạt không chỉ am hiểu lý luận, hắn còn có năng lực thực chiến!

Trong trận chiến với Tát Khắc, mặc dù hắn luôn trốn tránh, nhưng cũng chứng minh được tốc độ phản ứng của hắn cực nhanh, có thể tránh được đòn tấn công của Tát Khắc.

-Ách…

Đầu óc Y Trạch nhanh chóng nhảy số.

-Lúc trước gặp Hứa Mạt ở thư viện, chúng tôi chỉ biết rằng tri thức lý luận của hắn rất phong phú, hơn nữa còn thuộc hết những quyển sách liên quan tới người siêu phàm trong thư viện. Về phần năng lực thực chiến, chúng tôi thực sự không biết, nhưng mà nếu đã là người hầu của tộc A Nặc Tư thì có năng lực thực chiến hẳn cũng là chuyện bình thường.

Tạp Đặc nói.

-Đúng, tôi cũng không biết.

Y Trạch thuận thế nói theo.

Lần này hai người đứng chung một phe, có bị đánh chết cũng không thể thừa nhận. Nếu như bây giờ bọn hắn nói thật, vậy thì trước đó bọn hắn giấu không nói cho Y Lệ Toa Bạch rất nhiều chuyện, cô nhất định sẽ cho rằng bọn hắn cố ý lừa gạt.

Vì vậy, chắc chắn không thể thừa nhận. Chuyện bọn hắn cùng huấn luyện với Hứa Mạt chỉ có ba người bọn hắn biết, hai người bọn hắn ngậm miệng không nói, Hứa Mạt cũng sẽ không nói ra, vậy Y Lệ Toa Bạch cũng sẽ không biết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận