Căn Cứ Số 7

Chương 225: Bài học đầu tiên, ngày nhục nhã

Sự kiện đánh nhau tại học viện cũng không gây nên sóng gió gì quá lớn.

Sau khi học viện tiến hành điều tra đơn giản, cho rằng Minh Vũ có hiềm nghi sỉ nhục giáo viên, đưa ra thông báo phê bình xử phạt.

Về phần Hứa Mạt đánh người… vì Hứa Mạt bảo vệ giáo viên, tuy ra tay hơi nặng, nhưng hắn đã bị giáo dục bằng miệng rồi, sẽ không làm thêm xử phạt nào khác.

Đến bản thân Hứa Mạt còn không biết rằng mình đã bị giáo dục qua bằng miệng.

Lôi Nặc phản ứng với học viện về thủ tục học sinh chuyển trường, học viện đã đưa ra hồi đáp và sẽ cân nhắc về đề nghị của hắn.

Sau khi Minh Vũ biết được kết quả cả người đều không khoẻ.

Đây là lần thứ hai rồi.

Lần thứ nhất ở Lâm gia chịu đòn vô ích, lần này lại uổng công chịu đòn??

Tuy nhiên Minh Vũ là một học sinh chuyển trường, nên ở trong học viện dường như không có sức ảnh hưởng gì lớn.

Mọi thứ vẫn như bình thường.

Sau khi sự việc xảy ra không ít người ở học viện đều nghe nói, học viện Nặc Á có một học viên chuyển trường rất kiêu ngạo.

Vào ngày đầu tiên nhập học đã trực tiếp đánh ngã thiếu gia của tập đoàn Minh thị và một học sinh chuyển trường khác.

Nghe nói trước khi chuyển trường hắn là thợ săn hoang dã, là do thầy Lâm Tịch đưa đến học viện, kiểm tra thiên phú cũng không tệ, vì vậy vào học viện trở thành học sinh chuyển trường.

Rất nhiều học viên cảm khái, không hổ là xuất thân từ thợ săn hoang dã, quả là rất thô bạo.

Sự việc này, dường như chỉ là bước nhạc đệm cho ngày khai giảng.

Tiếp đó, học viên của học viện Nặc Á chính thức bước vào giai đoạn học tập.

Buổi sáng ngày đầu tiên khai giảng là kiểm tra, buổi chiều có lớp công khai.

Hứa Mạt lấy được thời khoá biểu, đa phần hắn không có hứng lắm với mấy chương trình học này.

Nhưng hắn đã đến lớp học công khai này và ngồi ở hàng đầu của lớp học từ sớm.

Tiết này là về lịch sử của Bái Luân tinh.

Nhưng hắn hoàn toàn không biết gì về môn lịch sử.

Chủ đề của tiết học này là ngày nhục nhã!

Trong phòng học lần lượt có học sinh đến, tuy rằng đa phần học sinh ở thành phố Cương Khung hiểu rất ít về lịch sử của Bái Luân tinh, nhưng vẫn có không ít người có hứng thú với môn học này.

Trần Thu Tuyết cũng tới.

Cô ta cũng đi đến chỗ ngồi của hàng ghế đầu, đi tới bên cạnh Hứa Mạt ngồi xuống.

Khi nhìn thấy Hứa Mạt ngồi bên cạnh cô ta lộ ra vẻ mặt kỳ quái, nhưng mà ngay sau đó liền trở lại bình thường, yên lặng ngồi ở đó.

Có không ít nam sinh nhìn thấy Trần Thu Tuyết đều đi đến ngồi ở hàng ghế phía sau cô ta.

Hứa Mạt đối với những chuyện này đều không có hứng thú.

Tâm trí của hắn trưởng thành hơn nhiều so với những học sinh ở đây.

Cho nên, hắn thích chị gái!

Trên bục giảng, một vị giáo sư già đang điều chỉnh lại thiết bị.

Trong phòng học có từng đợt âm thanh nói chuyện.

Trần Thu Tuyết rất yên lặng ngồi ở đó, cô ta lặng lẽ liếc nhìn Hứa Mạt ở bên cạnh.

Thợ săn hoang dã chuyển trường ‘Thô lỗ’ này, hình như hơi khác so với lúc ở trong nhà ăn, rất là yên tĩnh.

Hơn nữa cũng khác với những học sinh ở đây.

Là một học viên duy nhất có nguyên lực dung hợp cấp A trong số các học sinh mới, cô ta đi trong học viện được rất nhiều ánh mắt nghênh đón.

Nhưng thợ săn hoang dã chuyển trường này, lại giống như không thèm để ý cô ta.

Chẳng lẽ, là do không biết cô ta?

Hứa Mạt nào có biết, trong lòng của học sinh mới bên cạnh lại có nhiều chuyển động như vậy.

Đèn trong phòng học đã tắt, phòng học dần dần trở nên yên tĩnh.

Vị giáo sư già rời khỏi vị trí đi đến bên cạnh, đứng trước bục giảng, màn hình sáng lên.

Các học viên bất giác trở nên yên tĩnh, không có ai mở miệng nói chuyện.

Tất cả mọi người đều nhìn lên màn hình.

-Đây là chân dung quý báu về lịch Liên Bang trước đây, cách các em rất xa, cũng rất gần.

Vị giáo sư già lên tiếng.

Sau khi lời của ông vừa dứt, trên màn hình xuất hiện một đoạn hình ảnh vô cùng rực rỡ.

Giống như là vũ trụ.

Từng chòm tinh hệ, từng cái tinh cầu, vô số nền văn minh sáng lạn.

-Đế quốc Ngân tinh, đã thống trị tinh hệ hàng chục nghìn năm, dưới đế quốc, vô số tinh cầu phồn vinh phát triển, khoa học kỹ thuật tiên tiến, Bái Luân tinh của chúng ta, là tinh cầu thứ bảy trong lịch sử văn minh đế quốc, cũng là sao số 7.

Âm thanh của giáo sư rất trang nghiêm, hình ảnh cũng không ngừng chuyển đổi.

Từ vũ trụ đến tinh hệ, lại đến một cái tinh cầu.

Một cái tinh cầu hình bầu dục cực lớn, có vô số thành phố, núi non, đại dượng.

Một nền văn minh rất phát triển của con người.

Trên hình ảnh, Hứa Mạt thấy từng toà nhà cao chọc trời, những chiếc xe bay cực kỳ rục rỡ, phi thuyền bay trên thành phố qua lại không ngớt.

Thế giới khoa học viễn tưởng phát triển cao.

-Đây là chân dung của lịch Liên bang trước đây, cách sống của con người vào nhiều năm trước, khi đó, dưới sự cai trị của nền văn minh đế quốc, vô số tinh cầu phát triển cao, chiến tranh bị ràng buộc, cách chúng ta rất xa, con người bắt đầu du hành qua các vì sao.

-Nhưng cũng vì văn minh tương tự, Bái Luân tinh dần dần mất đi cảm giác nguy cơ, cho rằng chiến tranh đã cách chúng ta rất xa.

Âm thanh của giáo sư dần dần trở nên nghiêm túc.

-Đế quốc Ngân tinh đã bị sụp đổ.

-Thời đại chiến tranh tinh hệ nổ ra, văn minh cường đại bắt đầu tiến hành cướp đoạt tài nguyên, khởi xướng chiến tranh với các nền văn minh nhỏ yếu khác, tuy rằng Bái Luân tinh cách trung tâm đế quốc xa, nhưng vẫn không may mắn tránh khỏi thảm hoạ, chiến hoả lan đến Bái Luân tinh.

Hình ảnh tiếp tục chuyển đổi, từng chiếc chiến hạm xuất hiện lít nhít trên bầu trời của tinh cầu.

Khoảng khắc chiến hạm khai hoả, ánh sáng năng lượng dường như bao trùm hết cả tinh cầu.

-Bái Luân tinh quên đi khủng hoảng nên không dốc sức phát triển vũ khí chiến tranh, trong lúc chiến tranh, hệ thống phòng thủ của tinh cầu đã bị phá huỷ, từng chiếc chiến hạm xâm chiếm tinh cầu, chúng ta thấy được chỉ là một góc.

-Một ngày này, là một ngày nhục nhã đối với Bái Luân tinh.

Giọng của giáo sư càng lúc càng trầm, các học viên cũng đều hoàn toàn nhập tâm vào trong giai đoạn lịch sử này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận