Căn Cứ Số 7

Chương 302: Âm mưu của lão viện trưởng Nam Minh?

Đối phương nhìn thấy cảnh quét chân này, liền đá thẳng vào mặt Hứa Mạt, nhưng lại bị hai tay Hứa Mạt vững vàng giữ lại.

-Ầm.

Hứa Mạt cũng quét chân đá vào phần bụng của đối phương, người xung quanh chỉ có thể nhìn thấy được cước ảnh, sau đó liền thấy tên kia bị đá bay ra ngoài, té lăn ra đất.

-Lực phản ứng mạnh quá.

Những người xung quanh sợ hãi thán phục, cả lực phản ứng và tốc độ phản ứng cơ thể của Hứa Mạt đều vô cùng khủng bố.

Lão viện trưởng đã dạy cho Hứa Mạt chín bậc thuật hô hấp, vốn có tác dụng để khai phá giới hạn của cơ thể, làm cho cơ thể trở nên cân đối hơn, lực phát ra cũng càng mạnh hơn.

Hắn bây giờ đã có thể đánh ra sức mạnh cấp bốn, lực phát ra của cơ thể tất nhiên cũng mạnh hơn rất nhiều so với trước kia.

Sắc mặt người còn lại liền thay đổi, hắn cũng ý thức được Hứa Mạt mạnh hơn hắn không ít.

Nhưng bây giờ đã không còn đường lui nữa, nắm đấm của hắn hung ác ngang ngược đấm ra, trên nắm tay có năng lượng ánh sáng đang chuyển động.

Nhưng chỉ trong một khoảnh khắc, nắm đấm của hắn còn chưa tới, cô tay đã bị Hứa Mạt giữ lại.

Cánh tay của Hứa Mạt vung ra, thân thể của hắn liền bị quăng đi, sắc mặt người kia hoảng sợ, muốn đứng vững lại.

Nhưng còn chưa đứng được, người của hắn đã bị tung lên trời, sau đó dựng ngược lại rồi bị nện xuống.

-Ầm....

Thân thể của hắn bị đập trên mặt đất, xương cốt cả người như là đã bị nứt hết cả vậy, đau đớn vô cùng.

Hai người học viên cấp b giảm, một cái che mặt liền bị Hứa Mạt mạnh mẽ đánh bại.

Hàn Thanh và đám người bên cạnh đều nhìn chòng chọc vào Hứa Mạt.

Người bên cạnh hắn liền cùng lúc xông ra.

-Bịch, bịch, bịch...

Rất nhanh, một đoàn người đều ngã xuống hết.

Ngăn ở phía trước mặt chỉ còn mỗi Hàn Thanh đang đứng. Tay ở trong túi quần của hắn rút ra, ánh mắt hơi cứng lại.

-Có thể nhường đường không?

Hứa Mạt nhìn về phía chỗ Hàn Thanh đang đứng một mình mở miệng nói.

Học sinh xung quanh đều im lặng.

Nhìn thấy hai người đang đứng kia.

Hứa Mạt, hắn rõ ràng không muốn đi đường vòng.

Cái tên này, chẳng lẽ còn muốn đánh nhau với Hàn Thanh sao?

Hàn Thanh là người có nguyên lực cấp b đó!

-Nhường?

Hàn Thanh nhìn Hứa Mạt, nếu không ra tay thì cũng không được rồi.

Nhưng ra tay rồi, đám người kia đều bị Hứa Mạt xử đẹp, nếu một đương đánh tới... Hắn cũng không gánh nổi người này.

Vì vậy, Hàn Thanh càng không thể nhường.

-Không hổ là người đạt cấp S.

Ánh mắt Hàn Thanh khôi phục lại sự bình tĩnh.

Cấp S và cấp A, xem ra sẽ có chênh lệch rất lớn nha.

Cơ mà, đây là đang muốn vượt cấp bậc nguyên lực sao?

Một nguồn năng lượng ánh sáng to lớn phát ra trên cơ thể Hàn Thanh, mắt hắn nhìn chằm chằm vào Hứa Mạt, mở miệng nói:

-Con đường này, không đi được.

Không được?

Bước chân của Hứa Mạt vẫn hướng về phía trước, thân thể gia tăng tốc độ, nguyên lực trong cơ thể chuyển động, ẩn ẩn có tiếng gầm.

Tim những người xung quanh đập nhanh.

Hứa Mạt, hắn muốn vượt cấp B sao?



Trên người Hàn Thanh mơ hồ có một nguồn năng lượng ánh sáng đang chuyển động, nhìn thấy Hứa Mạt đang chạy vọt tới, thân thể của hắn liền nghiêng về phía trước.

-Bịch...

Bước chân đạp mạnh lại phát ra một âm thanh trầm đục.

Hàn Thanh đột nhiên giơ nắm đấm đến, trên nắm tay còn có luồng ánh sáng mạnh bùng nổ, điên cuồng đánh tới.

Hứa Mạt vốn có thể né đi, nhưng hắn lại không làm như vậy.

Hiện tại, cấp nguyên lực của hắn là b giảm, cộng thêm nguồn sức mạnh cấp bốn, cho dù không sử dụng kỹ xảo thì hẳn cũng có thể làm chấn động cấp b.

Nếu như không được, hắn còn có thể mạnh hơn nữa.

Thầy đã công khai tuyên bố thân phận của hắn, cũng là để hắn có thể đường đường chính tới học viện Nam Minh một lần. Điều này cho thấy bây giờ hắn không cần phải giấu lực chiến đấu nữa, đã đến lúc tài năng được lộ rõ rồi.

-Ầm.

Hai nắm đậm đụng vào nhau, tạo thành một tiếng nổ vang lên, thân thể hai người đồng loạt trượt về phía sau.

-Mạnh dữ vậy sao?

Học viên của học viện Nam Minh đứng xung quanh nhìn thấy cảnh này, trong lòng liền gợn sóng

Kiểm tra lúc Hứa Mạt nhập học, nghe nói đẳng cấp nguyên lực là c+.

Vậy mà mới có bao lâu đâu mà cấp nguyên lực của hắn đã đạt cấp b giảm rồi.

Là sức chiến đấu cấp b đó.

Hắn còn chưa tới mười bảy tuổi luôn đó.

Nắm đấm của Hàn Thanh tê dại một lúc.

Hai người đụng vào nhau không phân thắng bại, nhưng trên thực tế thì hắn đã thua.

Hứa Mạt là tân sinh, đẳng cấp nguyên lực cũng không bằng hắn.

Ngang ngửa chính là thua.

Nhưng trận chiến này đã không còn đường lùi nữa rồi. Một khi mà hắn lùi, mặt mũi và lớp vải lót liền không còn nữa.

Cho dù Hứa Mạt qua được hay không được thì ít nhất, hắn cũng phải đánh bại Hứa Mạt.

Ngay lúc hắn vẫn còn đang suy xét, Hứa Mạt đã đến, lao thẳng tới giống như một con quái thú vậy.

Hàn Thanh chưa kịp suy nghĩ, liền đưa tay ra ngăn cản.

-Ầm...

Lại một cú đấm nữa, lần này hai người đều không lui lại, Hứa Mạt tiếp tục đấm tới liên hoàn, độ mềm dẻo của cơ thể và lực phát ra đều cực kỳ mạnh.

-Bịch, bịch, ầm!

Tiếng đấm nhau như nổ tung vang lên liên tục. Ý đồ của Hứa Mạt hết sức ngang ngược, ý nghĩa của chín bậc thuật hô hấp chính là dùng để tích trữ, điều chỉnh lực phát ra của nguyên lực, như sóng lớn vỗ bờ, càng đánh càng mạnh.

Cánh tay Hàn Thanh phát run, hai nắm tay càng ngày càng đau đớn.

Nhưng Hứa Mạt nào để cho hắn có cơ hội để thở, không chỉ lực công kích ngày càng tàn bạo mà tốc độ công kích cũng ngày càng nhanh.

Càng đánh càng hiểm!

Khí thế trên người Hứa Mạt làm cho học viên của học viện Nam Minh tim đập dữ dội.

Khỏe quá đi.

Nhất là mấy nữ sinh kia, trước đó Hứa Mạt cho các cô cảm giác là thiếu niên ấm áp, ôn hòa. Trên mặt luôn mang nụ cười nhàn nhạt, trông rất đẹp trai.

Nhưng lúc này Hứa Mạt cứ như trở thành người khác vậy.

Hứa Mạt cảm nhận được cảm giác quen thuộc như khi trước lúc hắn bị vây quét ở thành phố phế tích, lúc trong tay hắn cầm chiến đao, chính là cảm giác này.

Tàn nhẫn vô tình.

Nắm đấm của Hứa Mạt và đao cũng có chú tương tự.

Hắn chưa từng luyện qua cách dùng đao, cũng chưa từng luyện qua quyền pháp, nhưng vẫn đủ nhanh, đủ lực.

-Hàn Thanh đang bị đẩy lui.

Bạn cần đăng nhập để bình luận