Căn Cứ Số 7

Chương 300:

-Không sao, nhiều người đi cho vui.

Một bạn nữ vừa cười vừa nói:

-Đi thôi.

Nói xong liền đi lên phía trước dẫn đường.

Thế là Hứa Mạt bị các nữ sinh của học viên Nam Minh vây chặt tiến về phía trước.

Tâm trạng của các nam sinh học viện Nam Minh như muốn nổ tung.

Hứa Mạt cũng rất bất lực, nhưng anh cũng chỉ có thể đi theo.

Nhưng rất nhanh, nhóm Hứa Mạt bị chặn đường.

Hứa Mạnh nhìn thấy một người từng là đối thủ bị anh đánh bại trong thế giới tàn tích, là Từ Cương học sinh năm nhất đứng đầu bảng điểm

Lúc này, Từ Cương đứng cùng với một nhóm học sinh năm nhất.  

Nhưng học sinh năm nhất này đều là những nhân vật ưu tú của học viện Nam Minh năm nay, bọn họ ở đây đợi Hứa Mạt.

-Các cậu làm cái gì thế?

Có một bạn nữ lên tiếng.

-Tránh ra, bọn tôi với bạn học Hứa Mạt so tài một chút.

Bạn nữ liếc nhìn Hứa Mạt sau đó lùi ra một bên.

Hứa Mạt biết rằng sẽ không tránh được.

Cho nên, chỉ có thể đánh để tiến vào thôi.

-Chém hắn.

Nhiều người gào thét, đồng thời lao về phía Hứa Mạt.

Trước đây ở thế giới tàn tích đã đánh một trận, bọn họ vốn đã không thoải mái.

Bây giờ, tên nhãi kia thế mà còn muốn cuỗm cả nữ thần Nam Minh.

Thật vô lý!

-Tiến lên………

Một nhóm người cùng lúc lao lên, không nói đến võ thuật.

Ai bảo Hứa Mạt là S, đứng đầu sinh viên năm nhất của tám đại học viện siêu phàm.

Nhưng không một ai dùng vũ khí.

Rõ ràng là vẫn có chừng mực.

Hứa Mạt liếc nhìn đám người, anh chưa từng thử qua kiểu đánh hội đồng mà không dùng vũ khí như thế này

-Vèo.

Một người dùng nắm đấm đấm về phía Hứa Mạt, đầu Hứa Mạt nghiêng về bên trái, tóm lấy cánh tay của đối phương, mạnh mẽ đá một cước, cơ thể đối phương bay ra xa, ngã lên người của người đằng sau.

Nhưng đúng lúc này, lại có hai người nữa xông tới.

Hứa Mạt đồng thời đưa hai tay ra, tóm được hai người kia rồi ném về phía sau, đem hai người kia ném dưới mặt đất.

Nhưng lại càng nhiều người đổ xô đến.

Điều này làm cho Hứa Mạt có chút buồn bực, đúng là tính cách của những thiếu niên.

Sinh viên năm nhất đều còn rất trẻ.

Bước chân hơi uốn lượn, cơ thể Hứa Mạt đột nhiên tăng tốc độ xông lên phía trước, giống như một con mãnh thú đang chạy.

Giữa hơi thở của anh ấy dường như có tiếng gầm gừ, cơ thể giống như sấm sét, chất chứa sức mạnh ngàn cân.

-Binh binh bing…

Từng người bị đánh bay lên không trung, đường đi của Hứa Mạt không chút trở ngại, không có ai đủ khả năng chặn đường của anh.

Hai người Từ Cương nhìn thấy Hứa Mạt cứ thế tiến về phía trước, cơ thể cũng lao tới và dùng nắm đấm đấm về phía Hứa Mạt.

Hai nắm đấm của Hứa Mạt gầm lên, bộ phát ra sức mạnh gấp đôi.

-Binh…

-Rắc rắc.

Cơ thể hai người bay lên, nắm đấm giống như đã nứt ra, nặng nề ngã lăn ra đất.

-Xin lỗi.

Hứa Mạt nhìn đám người đang nằm lăn ở dưới đất nói rồi tiếp tục tiến về phía trước, xung quanh vẫn rất nhiều người vây lấy, nhưng không có ai dám bước lên nữa.

Các nữ sinh xung quanh đôi mắt sáng rực, không hổ là S.

Đẹp trai.

Những thiên tài của học viện Nam Minh không còn nổi tiếng nữa.

Nhưng nghe nói một số tiền bối cũng không muốn Hứa Mạt dễ dàng bước vào gia tộc Nam Minh.

Hứa Mạt tuy là S, nhưng dù gì cũng là học sinh mới, sợ rằng sẽ phải chịu thiệt thòi rồi.



Hứa Mạt tiếp tục đi lại ở học viện Nam Minh, bên cạnh vẫn có người dẫn đường như cũ.

Nhưng thật ra, họ đối với Hứa Mạt cũng không có ý kiến gì, chẳng qua là hiếu kỳ chút mà thôi.

Dù sao trong tám đại học viện Siêu Phàm mấy năm mới tìm ra được một người có thiên phú cấp S. Ở trong học viện Nam Minh hiện giờ, cũng chỉ có mỗi một mình Nam Minh Hỏa Vũ.

Bởi vậy, Hứa Mạt và Nam Minh Hỏa Vũ giống nhau, đều được xem như là giống loài hiếm có.

Nhất là khi bây giờ còn truyền ra tin đồn, Hứa Mạt muốn kết thân với Nam Minh Hỏa Vũ. Chuyện này càng làm các cô dâng trào tâm tư tám chuyện.

Nam Minh Hỏa Vũ là ai cơ chứ?

Là hòn ngọc quý trên tay vị lão nhân của Nam Minh thế gia kia đó, có thể cam lòng dễ dàng giao cho Hứa Mạt vậy sao?

Hứa Mạt vẫn còn trẻ.

Mặc dù hắn có thiên phú cấp S, nhưng Nam Minh Hỏa Vũ lại ở một trình độ khác. Bản thân cô là yêu nghiệt cấp S, lại còn thêm thân phân của Nam Minh thế gia, trước mắt Hứa Mạt vẫn còn kém hơn một chút.

Cùng là cấp S, nhưng một người có cả một gia tộc phía sau lưng, Hứa Mạt cùng lắm cũng chỉ là học sinh của lão viện trưởng học viện Nặc Á thôi.

Vì thế, các cô thật tò mò, rốt cuộc là ai đồn chuyện đó vậy?

Nam Minh thế gia sao? Không phải mới đúng. Hay là lời đồn xuất phát từ học viện Nam Minh?

-Bạn học Hứa Mạt, nghe bên học viện Nặc Á đồn, cậu thích mấy chị gái vóc dáng đẹp, là thật hả?

Cô gái dẫn đường bên cạnh cười yếu ớt hỏi.

Hứa Mạt cảm thấy thanh danh của mình triệt để tiêu tùng rồi. Đã truyền khắp học viện Nặc Á, giờ đến ngay cả học sinh của học viện Nam Minh cũng đều biết sao?

Hứa Mạt lựa chọn im lặng. Nhìn thấy hắn không nói lời nào, nữ sinh vừa hỏi cười thành tiếng, nói:

-Xem ra là thật nhỉ, bạn học Hứa Mạt tuổi còn nhỏ, vậy mà phẩm vị lại có chút trưởng thành nha.

-Cậu chấm dứt cuộc trò chuyện đi.

Hứa Mạt đáp lại.

Nữ sinh cười càng sáng lạn hơn.

Phía trước, một đoàn học sinh của học viện Nam Minh đang đi về phía bên này, xung quanh có rất nhiều học sinh vây quanh, gây nên một tràng tiếng bàn luận.

-Hàn Thanh, nhân vật nổi tiếng lần trước, bên cạnh hắn, đều là học viên xuất sắc của học viện, đẳng cấp nguyên lực cũng là b giảm, mà Hàn Thanh, hắn đã đạt đến cấp độ b rồi đó.

Nữ sinh thấy đoàn người kia đi tới liền nhắc nhở:

-Đừng có đối chọi với họ.

-Cảm ơn.

Hứa Mạt gật đầu.

Tân sinh thích nhất là tham gia náo nhiệt, nhất là đám tân sinh mới vừa nhập học, bọn hắn đối với tất cả mọi thứ đều tràn ngập sự tò mò, tràn trề sức sống mạnh mẽ. Nhưng thời gian dần trôi đi, thứ nhiệt huyết đó sẽ dần bị giảm xuống, đến khi lên cao hơn, đã biết hết tất cả về học viện, thì đối với rất nhiều chuyện sẽ không còn cảm thấy hứng thú nữa.

Bởi thế, tới chặn Hứa Mạt lại, hầu hết đều là tân sinh, học sinh cũ phần lớn là tới góp vui chút thôi.

Bây giờ đi đến lại là học viên năm hai, tuổi cũng càng cao hơn, sẽ không muốn tham gia trận náo nhiệt này. Hơn nữa, bọn hắn mà đi đối phó với Hứa Mạt thì cũng chẳng phải chuyện vẻ vang gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận