Căn Cứ Số 7

Chương 309: Quay người rời đi

Tất cả mọi người đều hiểu rằng, thời điểm Tiêu Lập giết Hứa Mạt, hắn chắc chắn phải chết.

Tiêu Lập cũng hiểu rõ điểm này.

Nhưng hắn vẫn chọn động thủ.

Chuyện này xem ra thật kì lạ.

Đương nhiên, còn có một chuyện để cho học viên học viện Nam Minh càng thêm chấn động.

Hứa Mạt giết ngược lại Tiêu Lập!

Hứa Mạt, người có cấp Nguyên lực B-, lại giết được Tiêu Lập, người đạt cấp B+.

Điều này gần như không thể xảy ra được, nhưng lại có rất nhiều người tận mắt chứng kiến.

Nhưng mà, bây giờ điều đó hình như chưa được mọi người chú ý.

Lãnh đạo cấp cao của học viện Nam Minh cũng bị chấn động.

Loại sự kiện này có tác động rất xấu, thậm chí còn ảnh hưởng trực tiếp đến danh dự của học viện Nam Minh.

Huống chi, viện trưởng của học viện Nam Minh còn là bạn bè lâu năm với viện trưởng của học viện Nặc Á.

Thế mà bây giờ, ngay tại học viện Nam Minh, học viên của học viện Nặc Á lại bị ám sát, cái quái gì đang xảy ra vậy?

Hơn nữa, cách đây không lâu, Hứa Mạt vừa đến Nam Minh thế gia* và gặp lão viện trưởng của học viện Nam Minh.

*thế gia: một gia tộc có nhiều đời vẻ vang rực rỡ.

Lão viện trưởng Nam Minh cũng ngay lập tức nhận được tin tức, nghe nói vô cùng tức giận.

Tiêu Lập đã bị ai sai khiến?

Người sáng suốt đều nhìn ra được, Tiêu Lập không thể nào tự bản thân hắn muốn giết Hứa Mạt được, hai người không có thâm cừu đại hận gì cả, thậm chí là còn không quen biết nhau.

Nhưng Tiêu Lập đã bị giết, manh mối cũng đứt mất, chỉ có thể bắt đầu điều tra từ những người mà Tiêu Lập tiếp xúc hằng ngày và những việc hắn làm gần đây.

Học viện Nam Minh, phòng y tế.

Sau khi Lãnh Thu nhận được tin tức thì chạy ngay đến đây.

Vết thương của Hứa Mạt đã được xử lý tốt.

Ánh mắt Lãnh Thu rất lạnh, còn có phần tự trách.

Cô chịu trách nhiệm bảo vệ sự an toàn của Hứa Mạt, nhưng lại không hoàn thành tốt trách nhiệm của mình, không cùng Hứa Mạt vào học viện Nam Minh.

Nếu Hứa Mạt bị giết chết, cô không biết mình nên xử trí như thế nào.

Có điều, đây cũng là tình huống mà mọi người không ai nghĩ tới.

Ngay sau khi sự kiện ở học viện Nặc Á bùng nổ, lại có người liều mạng giết Hứa Mạt, đây là loại thù hận gì?

-Sư tỷ.

Ngược lại tâm trạng của Hứa Mạt rất tốt, nói:

-Nhặt được cái mạng về.

Mọi chuyện phát sinh trước đó có thể nói là cực kì nguy hiểm, lần này hắn có thể vì bất ngờ mà đánh trả, nhưng nếu thật sự đánh trực diện, e là hắn cản bản không có khả năng giết được Tiêu Lập.

-Quen biết hung thủ không?

Lãnh Thu hỏi.

Hứa Mạt lắc đầu:

-Chưa từng gặp, hẳn là bị người khác xúi giục.

-Có liên quan đến Minh thị?

Lãnh Thu hơi hoài nghi nói.

-Hai người nắm quyền của Minh gia đã bị bắt vào tù rồi, người ngoài cũng đâu cần liều mạng giết ta chứ?

Hứa Mạt nói, điều này không hợp logic.

-Ngươi có kết thù với ai không?

Lúc Lãnh Thu hỏi xong, vẻ mặt của Hứa Mạt hơi khác thường.

Muốn nói đến kẻ thù có bối cảnh lớn, có lẽ cũng chỉ có công ty.

Công ty đã biết rồi sao?

Giáo sư nói, trước đó có một thế lực ngầm điều tra hắn.

Vì thế, trong buổi phát sóng trực tiếp toàn thành phố ngày hôm đó, ông lão thoải mái tuyên bố thân phận của mình, lại còn vì hắn mà đứng trên sân khấu, đắp nặn một tượng vàng.

Những thứ này, đều là vì đề phòng.

Đồng thời là cảnh cáo.

Công ty sẽ coi nhẹ lời cảnh cáo của ông lão sao?

Nhưng nếu như không phải do công ty, vậy còn ai muốn giết mình.

Chàng trai từng hẹn hò với Nam Minh Hoả Vũ trước đây?

Nhưng cũng không đến nỗi.

Cho dù đối phương có ý với Nam Minh Hoả Vũ, nhưng không đến mức muốn giết chết hắn chỉ vì lời đồn chứ?

Cách làm này, trừ khi tính cách của đối phương cực kì ngạo mạn, nếu không thì sẽ không làm như vậy.

Có lẽ khả năng lớn hơn là, người giật dây phía sau hoàn toàn chắc chắn rằng mình sẽ không bị phát hiện ra.

Hứa Mạt lắc đầu, không hề nhắc đến chuyện của công ty.

Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào, là người của học viện Nam Minh đến, hơn nữa còn là người của cấp lãnh đạo.

Nhưng Lãnh Thu lại đứng ở cửa ra vào chặn đường.

Ánh mắt cô lạnh nhạt, nhìn lướt qua người của học viện Nam Minh.

Sự kiện ám sát xảy ra tại học viện Nam Minh, hơn nữa hung thủ còn là học viên của học viện.

Chuyện này, học viện Nam Minh muốn thoát cũng thoát không nổi trách nhiệm.

-Chúng tôi muốn hỏi Hứa Mạt một chút chuyện.

Người đứng ở ngoài cửa mở miệng nói.

-Không cần hỏi, hung thủ là học viên của học viện Nam Minh, Hứa Mạt không quen cũng không biết hắn.

Lãnh Thu nhìn chằm chằm đối phương, không cho đi vào.

Với lại, cô cũng đã thông báo cho học viện Nặc Á đến đón người, theo cô thấy, cho dù Hứa Mạt đang ở phòng y tế thì cũng rất nguy hiểm.

Dù sao, vụ ám sát mới diễn ra cách đây không lâu.

Người của học viện Nam Minh có hơi lúng túng.

Việc này xảy ra ở học viện Nam Minh, Lãnh Thu không tin tưởng bọn họ cũng là chuyện bình thường.

Lỡ như, trong số bọn họ cũng có sát thủ thì sao?

Trong hành lang có một bóng người đi tới, đến ngoài cửa, nói với Lãnh Thu:

-Ông nội bảo ta đến gặp hắn.

Là Nam Minh Hỏa Vũ.

Lãnh Thu nhìn cô, do dự trong chốc lát, rồi cũng nhường đường.

Cô còn không đến mức nghi ngờ Nam Minh thế gia.

Nam Minh Hỏa Vũ đến gần căn phòng, Lãnh Thu vẫn như cũ đứng chặn ở cửa ra vào.

Trong phòng bệnh, Nam Minh Hỏa Vũ nhìn Hứa Mạt, hỏi:

-Ông nội bảo ta đến xem một chút, cảm thấy thế nào?

-Không có tổn thương đến những bộ phận quan trọng, không có gì đáng ngại nữa.

Hứa Mạt đáp lại.

-Ngươi quen biết với Tiêu Lập sao?

Nam Minh Hỏa Vũ hỏi. Hứa Mạt lắc đầu.

Nam Minh Hỏa Vũ không hỏi thêm câu nào nữa, quả nhiên, có người đứng sau Tiêu Lập.

Cô và Tiêu Lập có quen biết, tuy rằng không thân lắm, nhưng coi như cũng có chút hiểu, là một thiên tài đạt cấp B+, vậy mà lại tự tìm đường chết, thật làm cho người khác cảm thấy khó hiểu.

Nam Minh Hỏa Vũ nói:

-Học viện đã bắt đầu điều tra, người nhà của Tiêu Lập cũng bị Cục Trị an khống chế, những người từng tiếp xúc với Tiêu Lập đều bị kiểm soát toàn bộ, chỉ cần người đứng sau hắn để lại manh mối thì chắc chắn sẽ bị bắt, trả lại cho ngươi một lời giải thích.

-Làm phiền rồi.

Hứa Mạt mở miệng nói.

-Trước tiên ngươi dưỡng thương cho tốt, ta không quấy rầy nữa.

Nam Minh Hỏa Vũ nói xong liếc Hứa Mạt một cái, sau đó quay người rời đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận