Căn Cứ Số 7

Chương 652: Đón người

-Hứa Mạt, các trận đấu của giải thi đấu người siêu phàm ta đều theo dõi, tuy có chút tiếc nuối là không thể trực tiếp đến xem, nhưng cậu đã làm rất tốt, khiến cho hành tinh Bái Luân của chúng ta mở mày mở mặt.

Lão nhân vô cùng thưởng thức Hứa Mạt.

-Chưa có người trẻ tuổi nào có thể làm được như cậu, cậu là người đầu tiên làm được như thế, ta rất thích.

Tiếng của lão nhân phóng khoáng, tính cách của hắn là như vậy. Sử Cường cười khổ, đây là đang muốn đào chân tường này.

Hơn nữa, lại còn là do lão nhân tự mình ra trận.

Nhìn thái độ của lão nhân, hắn cũng biết, Tương lão rất thích Hứa Mạt. Có lẽ, đối với tính tình của ông, chuyện Hứa Mạt đánh bại người ngoài hành tinh ở sân quyết đấu đã nhận được sự tán thành của lão nhân.

Bảo sao Hứa Mạt lại được trao tặng huân chương Tử Kim, xem ra, hẳn là Tương lão ở phía sau thúc đẩy, thế nên phủ tổng thống mới trao tặng huân chương. Tương Doãn Nhi cũng tự mình phối hợp, dành cho Hứa Mạt đối đãi coi trọng.

Đây chính là cướp người công khai đó!

Hứa Mạt nghe thấy lời của lão nhân thì không biết trả lời làm sao, liền im lặng không nói gì, chỉ yên tĩnh lắng nghe.

Sau đó, lão nhân tiếp tục mở miệng.

-Hứa Mạt, ta nghe nói lúc đầu cậu đã chịu khổ rất nhiều, cơ mà sau này sẽ không như thế nữa. Cậu có hứng thú trở thành người của Tương gia ta không?



Lão nhân vừa dứt lời, tất cả mọi người đều buông bộ đồ ăn trong tay xuống. Trước bàn ăn, trong chốc lát bất ngờ im lặng lại, một tiếng động nhỏ cũng không có.

Tổng thống liên bang liếc nhìn lão nhân, sau đó cúi đầu, như thể chưa có chuyện gì xảy ra, cơ mà nội tâm ông cũng đang gợn sóng.

Sử Cường cũng đang hết sức kinh ngạc, cái này không chỉ là đào người nữa.

Tương lão vậy mà lại muốn để Hứa Mạt gia nhập Tương gia?

Xem ra, lão nhân còn coi trọng Hứa Mạt hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn, thậm chí còn muốn hắn ta trở thành người của Tương gia.

Tương gia là gia tộc đứng đầu tại hành tinh Bái Luân, là gia tộc quyền thế nhất đứng sau tất cả.

Chỉ cần Hứa Mạt gia nhập Tương gia, địa vị của hắn sẽ một bước lên trời. Ít nhất ở hành tinh Bái Luân, không người nào có thể lay chuyển được, cho dù là tổng thống liên bang cũng phải nể mặt mũi.

Lấy thân phận của lão nhân, cho Hứa Mạt cơ hội để gia nhập Tương gia, không thể nghi ngờ đó chính là đãi ngộ cao nhất, còn tôn quý vượt xa so với huân chương Tử Kim.

Huân chương là thứ ban phát cho người ngoài.

Mà hiện tại, ông lại mời Hứa Mạt trở thành người nhà.

-Người của Tương gia?

Hứa Mạt ngạc nhiên. Hắn hơi không hiểu ý tứ của những câu nói này, làm sao lại trở thành người của Tương gia?

-Đúng.

Tương lão tiếp tục nói, hắn nhìn về phía Hứa Mạt đối diện Tương Doãn Nhi, mở miệng nói:

-Doãn Nhi và cậu trạc tuổi nhau, lớn hơn một chút cũng không sao. Hai đứa tiếp xúc với nhau trước, khi về chung nhà có thể bồi dưỡng tình cảm sau.

Hứa Mạt đã nghe hiểu.

Cho nên ý là ở rể.

-Ông nội.

Tương Doãn Nhi kêu lên một tiếng, cảm giác có hơi không ổn. Hiện giờ đã là thời đại nào rồi, ông nội còn có tư tưởng cũ kỹ chỉ hôn ở rể như vậy nữa.

Mặc dù cô hơi tò mò về Hứa Mạt, cảm xúc đối với hắn cũng không thể, có chút hảo cảm nhưng nói đến chuyện xa hơn như cưới gả, ông cụ trong nhà lại còn chỉ định hôn ước thì vẫn hơi khó tiếp nhận.

Không ít người của Tương gia lần lượt mở miệng, âm thanh không lớn, nhưng cũng có thể nghe ra được sự không đồng tình.

-Lão gia tử, chuyện này là việc hệ trọng, người có muốn suy nghĩ kỹ lại một chút hay không?

Có người mở miệng khuyên nhủ.

Tương gia bọn hắn chưa từng có chuyện người ngoài gia nhập vào.

Hơn nữa, còn là cháu gái Tương Doãn Nhi mà ông cụ yêu thích nhất.

Lão gia tử yêu quý Hứa Mạt, nhưng cũng đâu cần thiết phải làm đến mức độ này đâu?

Ánh mắt lão nhân uy nghiêm đảo qua đám người, nói:

-Lo ăn phần của các ngươi đi.

Lập tức, tất cả mọi người đều im bặt, không ai dám làm trái lại lời của lão nhân.

Lão nhân nhìn về phía Tương Doãn Nhi, mở miệng nói:

-Doãn Nhi, ông nội vẫn luôn thương yêu con nhất, chính con cũng biết điều đó. Khi mấy tên kia đến thăm hỏi ta luôn thích mang theo một số người tới, trong lòng bọn hắn suy nghĩ cái gì ta đều biết rõ ràng, nhưng đám hậu bối kia, không có một ai vừa ý của ta. Hơn nữa, lấy danh nghĩa thông gia mà gả con đi, ta thấy không ổn lắm.

-Hứa Mạt hắn không tồi, ta đánh giá rất cao hắn, cũng xứng với con. Thêm nữa, sau này con vẫn có thể ở lại bên cạnh ông nội, tốt biết bao nhiêu.

Lão nhân nói chuyện với Tương Doãn Nhi, Tương Doãn Nhi liền im lặng không nói gì.

Tuy là như thế nhưng việc bị chỉ định hôn ước vẫn rất khó để tiếp nhận.

Nhưng ở trong nhà, ông nội cứng rắn thế nào cô đều biết. Từ trước đến giờ đều là nói một là một, hai là hai, căn bản không có người nào có thể chống đối lại ý của ông. Xem ra, quyết định mà ông đã đưa ra sợ là rất khó biến đổi.

Tương Doãn Nhi nhìn về phía Hứa Mạt, cô cũng không chán ghét hắn ta, hơn nữa còn có chút hảo cảm nhưng không có nghĩa là có thể tiếp nhận hôn ước.

-Hứa Mạt, Doãn Nhi là cháu gái yêu thích nhất của ta, hẳn là rất xứng đôi với cậu.

Lão nhân nhìn Hứa Mạt mở miệng nói:

-Chỉ cần cậu đồng ý, về sau Tương gia sẽ là nhà của cậu, không cần chịu sỉ nhục từ bên ngoài.

Hứa Mạt trong chốc lát không biết nên nói cái gì.

Hắn nhìn thoáng qua Tương Doãn Nhi, duyên dáng yêu kiều, rất xinh đẹp và ngập tràn hơi thở thanh xuân.

Mà Tương gia ở hành tinh Bái Luân là gia tộc đứng đầu, cho dù là tổng thống liên bang thì ở đây cũng phải cung kính khách khí.

Nếu có thể lựa chọn sự ổn định, Tương gia chính là đáp án vô cùng hoàn mỹ.

Hắn cũng biết, lão nhân muốn hắn ở rể không phải là để làm nhục hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận