Căn Cứ Số 7

Chương 563: Bị bắt tại chỗ

Vòng kế tiếp, Áo Cổ Tư Đinh có thể sẽ thua, người của hành tinh Lan Tư Lạc Đặc sẽ vượt qua hắn mà ngồi lên ngôi đầu; người của hành tinh Thái Thản xếp thứ hai, Áo Cổ Tư Đinh sẽ xếp thứ tư rồi bị loại, cao hơn năm ngoái một bậc.

Ba người dẫn đầu vẫn là sự chiếm đoạt của người ngoài hành tinh như trước.

Cuối cùng sẽ là trận chiến của người ngoài hành tinh Lan Tư Lạc Đặc và người của hành tinh Thái Thản, tranh đoạt cho ngôi vị cao nhất.

Lối vào ngoài đấu trường, Hứa Mạt đang đợi Linh đi ra, đi cùng với cô.

Linh không thèm để ý đến hắn, một mình đi lên phía trước.

Hứa Mạt đuổi theo, nữ ma đầu sao lại dễ tức giận như vậy chứ?

Tư Tháp Khắc Hào đã chuẩn bị xong xe ở bên ngoài, sau khi nhìn thấy hai người vừa định gọi Hứa Mạt thì đã nhìn thấy hắn đi theo Linh.

Hắn sững sờ một lúc rồi nhìn về phía bóng lưng của hai người, trong lòng thầm mắng một tiếng. Hứa Mạt đuổi kịp Linh, nói với cô:

-Nữ ma đầu, tôi làm gì đắc tội với cô sao?

Không ai trả lời.

-Nữ ma đầu, hôm nay mẹ của cô có về nhà hay không?

Hứa Mạt tiếp tục hỏi.

Linh vẫn không thèm quan tâm đến hắn.

-Nữ ma đầu, hôm nay đôi có thể đi đến tháp Tu Luyện luyện tập một chút không?

Hứa Mạt không để ý chạy theo hỏi, mất hết cả mặt mũi.

Mặt là cái gì chứ?

-Không thể.

Linh trả lời.

-...

Hứa Mạt giật giật mắt, đi theo sau nói:

-Tôi lọt vào top bảy rồi, tên ngoài hành tinh kia đã chuyển cho tôi một số tiền lớn, tôi có thể mời cô đi ăn cái gì đó ngon ngon không?

Lông mi của Linh thoáng rung, con mắt đảo đi vài vòng, do dự một chút, sau đó cố mà làm lành nói:

-Được.



Cho dù thành phố có hoa lệ đến cỡ nào thì đều sẽ có mặt cũ kỹ.

Thành phố Xuyên Tinh cũng không ngoại lệ.

Ở một chỗ xưa cũ trên đường của thành phố Xuyên Tinh, ở nơi này đều là chỗ ở của người bình thường, không có nhà cao tầng hiện đại, khu phố chật chội chỉ có thể đi bằng xe máy, đôi lúc sẽ nghe được tiếng xe máy rồ ga.

Nhưng cho dù là nơi này thì màn hình trên hai bên con đường cũ đó vẫn đang phát hình ảnh của giải thi đấu người siêu phàm, không ít xe máy đang chạy ở trên đường, ngẫu nhiên ngẩng đầu nhìn về phía màn hình, bắt chước người siêu phàm trong đấu trường làm ra một vài động tác, người ở bên cạnh sẽ bày ra vẻ mặt hâm mộ.

Ở một tiệm mì, Hứa Mạt đang ngồi nhìn Linh ăn như hổ đói, cảm thấy cô thật đáng yêu. Rất nhanh đồ ăn trên mặt bàn đều sạch sẽ, cầm đũa muốn kẹp món ăn nhẹ ở trước người, dường như cảm nhận được cái gì đó, Linh ngẩng đầu nhìn về phía Hứa Mạt, chớp chớp mắt.

-Cậu nhìn cái gì đó?

Linh hỏi.

-Nhìn cô trông rất đáng yêu.

Hứa Mạt đáp.

-Đáng yêu?

Ánh mắt Linh là lạ, có lẽ chưa có ai từng dùng hai chữ này để miêu tả cô.

Hứa Mạt nhận ra rằng hắn và Linh có hơi khác biệt.

Cô rất ít tiếp xúc với bên ngoài.

-Ăn ngon không?

Hứa Mạt hỏi.

Linh gật đầu nhẹ, ăn rất ngon đó.

-Vậy thì tiếp tục ăn đi.

Hứa Mạt cũng bắt đầu ăn mì, Linh thì ăn mì trước ăn nhẹ.

Cô đói bụng lắm!

Trong quán có người đưa mắt nhìn về phía hai người Linh và Hứa Mạt. Hắn còn cho rằng là mình nhìn lầm, liền cố gắng đi qua bên cạnh nhìn cho rõ ràng.

-Hứa Mạt, Linh!

Hắn nhìn chằm chằm vào bóng dáng của hai người, hắn gặp được ai vậy trời?

Nơi này mà có thể thấy được hai đứa con cưng của trời ở giải thi đấu người siêu phàm luôn.

Đối với bọn hắn mà nói, Hứa Mạt và Linh đều là những nhân vật ở trên cao.

Hắn lấy máy truyền tin ra muốn chụp ảnh, Hứa Mạt nhìn thoáng qua hắn.

-Có thể chụp một tấm được không?

Giọng nói người kia yếu ớt phát ra, nghe như không đủ can đảm.

-Chụp cho đẹp trai một chút nhé.

Hứa Mạt ngồi thẳng dậy, Linh tiếp tục cúi đầu ăn, hoàn toàn không nhìn qua hai người.

Người kia liền hoang mang, sao dễ nói chuyện dữ vậy?

Sau đó chụp liên tục vài tấm, hơi kích động nói:

-Cảm ơn.

Trong lòng hắn rất cảm động.

Không ít người nghe được động tĩnh phía bên này, Linh ngẩng đầu nhìn về phía Hứa Mạt, buông đũa xuống, thức ăn nhẹ cũng đã bị cô tiêu diệt hết rồi.

-Ăn no chưa?

Hứa Mạt cười hỏi.

-Rồi.

Linh gật đầu đáp.

-Hết giận chưa?

Hứa Mạt lại hỏi.

Linh làm lơ hắn.

-Đi thôi.

Hứa Mạt mở miệng nói, hai người đứng dậy đi ra ngoài. Rất nhiều người đã giơ máy truyền tin lên quay chụp bọn họ. Nhưng hai người không thèm để ý, ăn cơm thôi mà, có phải chuyện gì to tát đâu mà không được để lộ ra ngoài.

Hai người rời khỏi tiệm mì ra đường phố, vẫn hấp dẫn ánh mắt của vô số người. Dù không phải là người nổi tiếng thì dựa vào nhan sắc cũng có thể khiến tỷ lệ quay đầu cao lên, huống chi giải thi đấu người siêu phàm vừa mới kết thúc không lâu trước đó.

Một chiếc cơ giáp đi trên đường, nhìn thấy Hứa Mạt đang đi cách đó không xa liền sững sờ, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua màn hình, rồi lại nhìn về phía Hứa Mạt, thấp giọng hỏi:

-Là thần tượng hả?

Hứa Mạt ngẩng đầu nhìn hắn, vươn tay lên tiếng chào hỏi, sau đó đi ngang qua cạnh đối phương.

Hai người nhanh chóng rời khỏi đó. Đối với Linh mà nói, tất cả mọi chuyện xảy ra trong hôm nay dường như là một trải nghiệm hoàn toàn mới, trước kia chưa bao giờ thử qua.

Hình như cũng rất thú vị đó.

Lúc Hứa Mạt và Linh trở lại tòa lâu đài cổ đã mang theo khá nhiều thứ, đều là đồ ăn.

Loại thực phẩm hắc ám* này, ăn một lần là đủ rồi!

*Thực phẩm hắc ám: từ lóng trên mạng, bắt nguồn từ manga, dùng để nói một cách hài hước về những loại thức ăn vặt trên đường phố có chất lượng vệ sinh trung bình và hoạt động về đêm.

-Mẹ cô sẽ không trở về chứ?

Hứa Mạt hơi không yên lòng hỏi.

Biểu tình của Linh ngày càng trở nên cổ quái.

-Chắc sẽ không đâu.

Linh mở miệng trả lời.

-Vậy thì tốt rồi.

Hứa Mạt yên tâm hơn một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận